phukiennhat
Banned
- Xu
- 0
Sở dĩ con người ta luôn không ngừng mệt mỏi, bị chôn vùi trong hàng tá thứ rắc rối, và đau khổ kéo dài là vì bản thân vẫn chưa thế tỏ ngộ được hoàn toàn ý nghĩa của câu nói: “ Biết dừng đúng lúc”.
Phần lớn chúng ta đều ngộ nhận rằng câu nói này dùng để ám chỉ một hành động sai trái nào đó và tự mình ngăn chặn chúng không cho tiếp diễn. Song kỳ thực, phạm vi của câu nói này còn lớn hơn rất nhiều mà nếu như có thể tỏ ngộ cũng như áp dụng chúng vào đời sống, thì việc an lạc ngay trong thực tại hoàn toàn hiện thực chứ không phải là một giấc mộng xa xôi
Xét cho cùng chỉ hai chữ: “ dừng lại” thôi cũng đã đủ khiến cho chúng ta có thể tự mình tìm thấy được hạnh phúc ngay trong cuộc sống này. Nhưng mấy ai có thể làm được điều đó? Và mấy ai có thể áp dụng được chúng vào cuộc sống của mình.
Biết dừng đúng lúc những hành động sai trái nhất định sẽ có phước báu lớn
Sống ở đời, không ai là chưa từng phạm sai lầm. Nhưng người biết sai mà chịu sửa thì lại rất ít.Theo thói quen thông thường, người ta thường luôn nghĩ theo một lối mòn rằng: Đằng nào thì cũng đã sai , phóng lao thì phải theo lao vậy, do đó họ trượt dài và bị chôn vùi trong những tội lỗi của chính mình. Tâm lý của họ đã luôn ở trong một tư thế sẵn sàng đó là chấp nhận xuống địa ngục. Nhưng kỳ thực những quả báo mà họ phải chịu không chỉ đơn giản như những gì họ nghĩ. Mà có khi chỉ vì tội lỗi này mà họ phải trải qua hàng trăm kiếp, hàng ngàn kiếp sinh ra trong những hình dạng xấu xí, cuộc sống nhiều bất hạnh và chịu nhiều đau khổ, dù là họ là con vật hay người. Sự hưởng thụ có được từ những hành động sai trái chỉ là nhất thời trong kiếp này không thể kéo dài mãi, nhưng quả báo của nó sẽ là vô cùng tận nếu như người đó không chịu quay đầu. “ Biết dừng đúng lúc” tự nói với bản thân rằng đã sai phạm như là đủ rồi, cần phải dừng lại. Khi thật sự dừng lại, thì chắc chắn sẽ có phước báu lớn. Tại sao lại nói như vậy, vì người biết sai biết dừng lại hàn động sai trái của mình, họ sẽ ăn năn, hối lỗi, tìm mọi cách để bù đắp cho tội lỗi của mình do đó quả báo của họ sẽ giảm bớt. Mặc khác họ năng nổ làm nhiều việc thiện để giảm bớt những tội lỗi mình đã gây ra do đó có thể họ vẫn phải chịu quả báo nhưng quả trổ ra sẽ nhẹ đi, và khi nghiệp xấu không còn , họ giống như người mắc nợ đã trả hết nợ và có dư dả vậy, sẽ có thể hưởng phước báu do mình cố gắng tạo dựng trước đó.
Trong quá khứ, thời Đức Phật tại thế, có một tên cướp rất dữ tợn, sau khi giết người thì chặt một ngón tay của họ và xâu thành chuỗi. Số người chết dưới tay tên cướp này đã được 99 người, và hắn đang cần thêm một người để có thể hoàn thành ý định của riêng mình. Mọi người dân sống xung quanh đều vô cùng khiếp sợ. Một buổi sáng, khi quán sát thế gian và nhìn thấy tên cướp này là người đáng được độ, do đó Đức Phật đã đắp y cầm bát đi vào khu rừng mà tên cướp lẩn trốn dù người dân quanh đó đều can ngăn. Khi thấy Đức Phật, tên cướp hét lên và đuổi theo ngài. Nhưng bất kể hắn có chạy cỡ nào cũng không thể đuổi kịp Đức Phật khi ấy chỉ đang đi rất chậm. Đuổi theo hộc hơi, sau cùng hắn hét lên bảo Đức Phật dừng lại thì người quay lại bảo rằng: Ta đã dừng lại từ lâu, còn người thì định bao giờ mới dừng lại!. Chỉ một câu nói Đức Phật đã thu phục được tên cướp ác độc, khiến hắn từ bỏ hành động ác. Sau đó xuất gia và trở thành một người vô cùng hiền thiện và phạm hành, thậm chí đắc đạo. Do những tội lỗi trước đó đã gây do đó khi đi khất thực vị tỷ kheo này thường hay người dân xua đuổi, đánh đập. Nhưng hiểu rõ được những việc sai của mình nên đã kiên nhẫn nhẫn nhịn và sau nhiều cố gắng việc trả nghiệp cũng đã hoàn thành và không còn quay trở lại nhân gian lần nào nữa.
Khi phạm sai lầm điều đầu tiên là cần phải biết dừng lại, chứ không phải là vẫn cố gắng làm sai. Ban đầu có thể chúng ta sẽ chỉ phải nợ ít thôi nhưng nếu để lâu thì càng sai thì cũng như lãi mẹ sinh lại con vậy, ngày càng nhiều, vì thế quả nhận được sẽ vô cùng lớn
Biết dừng trong cảm xúc cuộc sống an lạc, ít rắc rối
Con người là sinh vật giàu cảm xúc nhất hành tinh này. Điều này không ai có thể phủ nhận, và chúng ta phần lớn sống dựa nhiều vào cảm xúc của mình hơn bất kỳ điều gì khác. Nhưng nếu cứ để cảm xúc lôi kéo và mất đi sự kiểm soát chúng ta sẽ phải trả một cái giá rất đắt. Những người yêu nhau, nhưng không thể ở cạnh được bên người mình yêu hoặc tình cảm không được đáp trả lại nếu không biết Dừng lại đúng lúc, sẽ khiến bản thân chịu nhiều tổn thương và thậm chí gây tổn hại đến người khác khiến cả đời phải ân hận. Một người nếu không biết dừng lại trước cảm xúc nảy sinh nhất thời của mình trước những đối tượng khác, thì sẽ có thể ngoại tình khiến gia đình tan nát, và con cái , vợ cũng như người thân phải chịu tổn thương, tiếng xấu. Do đó một cuộc sống bình an hay an lạc, ít rắc rối đòi hỏi chúng ta phải có một sự nỗ lực nhất định mới có thể có được, và phải làm chủ được chính mình, làm chủ cảm xúc mới có thể hạn chế được nhiều rắc rối trong cuộc sống
Biết dừng mới có thể cảm nhận được hạnh phúc
Cuộc sống vật chất ngày càng lên cao, con người ngày càng ít có thời gian cho chính mình. Không ngừng lao vào kiếm tiền, mệt mỏi, và oán trách tại sao làm người khổ quá. Kỳ thực nếu như chỉ việc biết dừng lại đúng lúc, kiểm soát dục ham muốn của bản thân, dù cho không qua giàu có, chỉ cần có một công việc ở mức trung bình đi nữa bạn vẫn có thể sống hạnh phúc. Nhu cầu ăn, mặc, ở càng đơn giản bao nhiêu, người ta càng có nhiều tự do cũng như thời gian dành cho bản thân bấy nhiêu.Cảm nhận cuộc sống, trải nghiệm và tìm thấy được ý nghĩa thật sự của đời mình. Hạnh phúc chưa bao giờ biến mất, chỉ là chúng ta quá bận rộn nên không nhìn thấy nó đó thôi. Có một câu chuyện thú vị kể lại như sau: Bốn người đàn ông cùng đến gặp một vị thiền sư để hỏi ông ta làm cách nào mới có thể cảm thấy hạnh phúc. Và vị thiền sư này đã yêu cầu cả bốn người bọn họ cũng làm một việc như sau đó chăm sóc và dành thời gian cho khu vườn của mình mỗi ngày 1h đồng hồ. Sau ba ngày thì hãy quay trở lại nói cho ông ấy nghe khi ở trong vườn nhà mình họ cảm thấy như thế nào
Người đàn ông đầu tiên vốn dĩ là một người rất bận rộn, mặc dù nhà ông ấy có vườn nhưng chưa bao giờ ông ấy để ý đến việc chăm sóc chúng. Do đó ngay khi bước vào khu vườn, ông ấy nhận ra rằng khu vườn qua ư là lộn xộn để có thể ngồi. Như vậy, ông ấy bắt đầu dọn dẹp bãi cỏ, làm nó sạch hơn và có thể ngồi được. Nhưng rồi ông ấy lại quan sát và nhân ra, hoa trong vườn đã héo khá nhiều, nhiều nơi có cỏ mọc lên và đồ đạc và thiếu những vật bài trí nên anh ta lại tất bật hết làm nọ tới làm việc kia. Sau khi hoàn tất thì anh ta lại nhớ đến việc mình còn có rất nhiều việc cần phải làm nên lại tiếp tục. Chẳng có gì thay đổi cả sau ba hôm.
Người thứ 2 thì khá hơn một chút, anh chỉ quét sơ sân vườn rồi ngồi tận hưởng ngay trong khu vườn. Nhưng thay vì tận hưởng cảm nhân vẻ đẹp của khu vườn, anh ta chỉ lại đọc tạp chí. Như vậy là anh ta đang thưởng thức tạp chí chứ không phải thưởng thức khu vườn
Người thứ 3 thì thì cũng như người thứ 2, anh ta chỉ dọn sơ một chút rồi ngồi nghỉ. Nhưng ngồi không trong khu vườn anh ta bắt đầu nghĩ đến nhiều thức nào là khu vườn thiếu loài hoa này, hoa nọ,nào là bên chỗ này anh ta sẽ đặt một cái bình, chỗ kia anh ta đặt một cái khác,… nhưng vậy là anh ta đang tận hưởng những ý tưởng của chính mình chứ không phải ngôi vườn
Còn người sau cùng thì anh ta hầu như không làm gì, chỉ dọn sơ rồi ngồi hóng gió mát trong vườn, ngắm cây nọ cây kia, tâm hồn thư thái không suy nghĩ gì cả. Và như vậy anh ta cảm thấy hạnh phúc, nhẹ nhàng và thanh thảng vô cùng.
Như vậy trong cả 4 người đó chỉ có người thứ 4 là người thật sự tận hưởng được vẻ đẹp của khu vườn. Cũng vậy hạnh phúc rất giản đơn mà chỉ khi buông bỏ bớt những suy nghĩ, những bận rộn của mình chúng ta mới có thể nhìn thấy được nó
Xem thêm các tin tức mới nhất tại trang thông tin trực tuyến : vnol.vn
Phần lớn chúng ta đều ngộ nhận rằng câu nói này dùng để ám chỉ một hành động sai trái nào đó và tự mình ngăn chặn chúng không cho tiếp diễn. Song kỳ thực, phạm vi của câu nói này còn lớn hơn rất nhiều mà nếu như có thể tỏ ngộ cũng như áp dụng chúng vào đời sống, thì việc an lạc ngay trong thực tại hoàn toàn hiện thực chứ không phải là một giấc mộng xa xôi
Xét cho cùng chỉ hai chữ: “ dừng lại” thôi cũng đã đủ khiến cho chúng ta có thể tự mình tìm thấy được hạnh phúc ngay trong cuộc sống này. Nhưng mấy ai có thể làm được điều đó? Và mấy ai có thể áp dụng được chúng vào cuộc sống của mình.
Sống ở đời, không ai là chưa từng phạm sai lầm. Nhưng người biết sai mà chịu sửa thì lại rất ít.Theo thói quen thông thường, người ta thường luôn nghĩ theo một lối mòn rằng: Đằng nào thì cũng đã sai , phóng lao thì phải theo lao vậy, do đó họ trượt dài và bị chôn vùi trong những tội lỗi của chính mình. Tâm lý của họ đã luôn ở trong một tư thế sẵn sàng đó là chấp nhận xuống địa ngục. Nhưng kỳ thực những quả báo mà họ phải chịu không chỉ đơn giản như những gì họ nghĩ. Mà có khi chỉ vì tội lỗi này mà họ phải trải qua hàng trăm kiếp, hàng ngàn kiếp sinh ra trong những hình dạng xấu xí, cuộc sống nhiều bất hạnh và chịu nhiều đau khổ, dù là họ là con vật hay người. Sự hưởng thụ có được từ những hành động sai trái chỉ là nhất thời trong kiếp này không thể kéo dài mãi, nhưng quả báo của nó sẽ là vô cùng tận nếu như người đó không chịu quay đầu. “ Biết dừng đúng lúc” tự nói với bản thân rằng đã sai phạm như là đủ rồi, cần phải dừng lại. Khi thật sự dừng lại, thì chắc chắn sẽ có phước báu lớn. Tại sao lại nói như vậy, vì người biết sai biết dừng lại hàn động sai trái của mình, họ sẽ ăn năn, hối lỗi, tìm mọi cách để bù đắp cho tội lỗi của mình do đó quả báo của họ sẽ giảm bớt. Mặc khác họ năng nổ làm nhiều việc thiện để giảm bớt những tội lỗi mình đã gây ra do đó có thể họ vẫn phải chịu quả báo nhưng quả trổ ra sẽ nhẹ đi, và khi nghiệp xấu không còn , họ giống như người mắc nợ đã trả hết nợ và có dư dả vậy, sẽ có thể hưởng phước báu do mình cố gắng tạo dựng trước đó.
Trong quá khứ, thời Đức Phật tại thế, có một tên cướp rất dữ tợn, sau khi giết người thì chặt một ngón tay của họ và xâu thành chuỗi. Số người chết dưới tay tên cướp này đã được 99 người, và hắn đang cần thêm một người để có thể hoàn thành ý định của riêng mình. Mọi người dân sống xung quanh đều vô cùng khiếp sợ. Một buổi sáng, khi quán sát thế gian và nhìn thấy tên cướp này là người đáng được độ, do đó Đức Phật đã đắp y cầm bát đi vào khu rừng mà tên cướp lẩn trốn dù người dân quanh đó đều can ngăn. Khi thấy Đức Phật, tên cướp hét lên và đuổi theo ngài. Nhưng bất kể hắn có chạy cỡ nào cũng không thể đuổi kịp Đức Phật khi ấy chỉ đang đi rất chậm. Đuổi theo hộc hơi, sau cùng hắn hét lên bảo Đức Phật dừng lại thì người quay lại bảo rằng: Ta đã dừng lại từ lâu, còn người thì định bao giờ mới dừng lại!. Chỉ một câu nói Đức Phật đã thu phục được tên cướp ác độc, khiến hắn từ bỏ hành động ác. Sau đó xuất gia và trở thành một người vô cùng hiền thiện và phạm hành, thậm chí đắc đạo. Do những tội lỗi trước đó đã gây do đó khi đi khất thực vị tỷ kheo này thường hay người dân xua đuổi, đánh đập. Nhưng hiểu rõ được những việc sai của mình nên đã kiên nhẫn nhẫn nhịn và sau nhiều cố gắng việc trả nghiệp cũng đã hoàn thành và không còn quay trở lại nhân gian lần nào nữa.
Khi phạm sai lầm điều đầu tiên là cần phải biết dừng lại, chứ không phải là vẫn cố gắng làm sai. Ban đầu có thể chúng ta sẽ chỉ phải nợ ít thôi nhưng nếu để lâu thì càng sai thì cũng như lãi mẹ sinh lại con vậy, ngày càng nhiều, vì thế quả nhận được sẽ vô cùng lớn
Biết dừng trong cảm xúc cuộc sống an lạc, ít rắc rối
Con người là sinh vật giàu cảm xúc nhất hành tinh này. Điều này không ai có thể phủ nhận, và chúng ta phần lớn sống dựa nhiều vào cảm xúc của mình hơn bất kỳ điều gì khác. Nhưng nếu cứ để cảm xúc lôi kéo và mất đi sự kiểm soát chúng ta sẽ phải trả một cái giá rất đắt. Những người yêu nhau, nhưng không thể ở cạnh được bên người mình yêu hoặc tình cảm không được đáp trả lại nếu không biết Dừng lại đúng lúc, sẽ khiến bản thân chịu nhiều tổn thương và thậm chí gây tổn hại đến người khác khiến cả đời phải ân hận. Một người nếu không biết dừng lại trước cảm xúc nảy sinh nhất thời của mình trước những đối tượng khác, thì sẽ có thể ngoại tình khiến gia đình tan nát, và con cái , vợ cũng như người thân phải chịu tổn thương, tiếng xấu. Do đó một cuộc sống bình an hay an lạc, ít rắc rối đòi hỏi chúng ta phải có một sự nỗ lực nhất định mới có thể có được, và phải làm chủ được chính mình, làm chủ cảm xúc mới có thể hạn chế được nhiều rắc rối trong cuộc sống
Biết dừng mới có thể cảm nhận được hạnh phúc
Cuộc sống vật chất ngày càng lên cao, con người ngày càng ít có thời gian cho chính mình. Không ngừng lao vào kiếm tiền, mệt mỏi, và oán trách tại sao làm người khổ quá. Kỳ thực nếu như chỉ việc biết dừng lại đúng lúc, kiểm soát dục ham muốn của bản thân, dù cho không qua giàu có, chỉ cần có một công việc ở mức trung bình đi nữa bạn vẫn có thể sống hạnh phúc. Nhu cầu ăn, mặc, ở càng đơn giản bao nhiêu, người ta càng có nhiều tự do cũng như thời gian dành cho bản thân bấy nhiêu.Cảm nhận cuộc sống, trải nghiệm và tìm thấy được ý nghĩa thật sự của đời mình. Hạnh phúc chưa bao giờ biến mất, chỉ là chúng ta quá bận rộn nên không nhìn thấy nó đó thôi. Có một câu chuyện thú vị kể lại như sau: Bốn người đàn ông cùng đến gặp một vị thiền sư để hỏi ông ta làm cách nào mới có thể cảm thấy hạnh phúc. Và vị thiền sư này đã yêu cầu cả bốn người bọn họ cũng làm một việc như sau đó chăm sóc và dành thời gian cho khu vườn của mình mỗi ngày 1h đồng hồ. Sau ba ngày thì hãy quay trở lại nói cho ông ấy nghe khi ở trong vườn nhà mình họ cảm thấy như thế nào
Người đàn ông đầu tiên vốn dĩ là một người rất bận rộn, mặc dù nhà ông ấy có vườn nhưng chưa bao giờ ông ấy để ý đến việc chăm sóc chúng. Do đó ngay khi bước vào khu vườn, ông ấy nhận ra rằng khu vườn qua ư là lộn xộn để có thể ngồi. Như vậy, ông ấy bắt đầu dọn dẹp bãi cỏ, làm nó sạch hơn và có thể ngồi được. Nhưng rồi ông ấy lại quan sát và nhân ra, hoa trong vườn đã héo khá nhiều, nhiều nơi có cỏ mọc lên và đồ đạc và thiếu những vật bài trí nên anh ta lại tất bật hết làm nọ tới làm việc kia. Sau khi hoàn tất thì anh ta lại nhớ đến việc mình còn có rất nhiều việc cần phải làm nên lại tiếp tục. Chẳng có gì thay đổi cả sau ba hôm.
Người thứ 2 thì khá hơn một chút, anh chỉ quét sơ sân vườn rồi ngồi tận hưởng ngay trong khu vườn. Nhưng thay vì tận hưởng cảm nhân vẻ đẹp của khu vườn, anh ta chỉ lại đọc tạp chí. Như vậy là anh ta đang thưởng thức tạp chí chứ không phải thưởng thức khu vườn
Người thứ 3 thì thì cũng như người thứ 2, anh ta chỉ dọn sơ một chút rồi ngồi nghỉ. Nhưng ngồi không trong khu vườn anh ta bắt đầu nghĩ đến nhiều thức nào là khu vườn thiếu loài hoa này, hoa nọ,nào là bên chỗ này anh ta sẽ đặt một cái bình, chỗ kia anh ta đặt một cái khác,… nhưng vậy là anh ta đang tận hưởng những ý tưởng của chính mình chứ không phải ngôi vườn
Còn người sau cùng thì anh ta hầu như không làm gì, chỉ dọn sơ rồi ngồi hóng gió mát trong vườn, ngắm cây nọ cây kia, tâm hồn thư thái không suy nghĩ gì cả. Và như vậy anh ta cảm thấy hạnh phúc, nhẹ nhàng và thanh thảng vô cùng.
Như vậy trong cả 4 người đó chỉ có người thứ 4 là người thật sự tận hưởng được vẻ đẹp của khu vườn. Cũng vậy hạnh phúc rất giản đơn mà chỉ khi buông bỏ bớt những suy nghĩ, những bận rộn của mình chúng ta mới có thể nhìn thấy được nó
Xem thêm các tin tức mới nhất tại trang thông tin trực tuyến : vnol.vn
Sửa lần cuối: