Hide Nguyễn
Du mục số
- Xu
- 1,943
Đây là bộ phim đã được giới thiệu từ lâu nhưng chưa có dịp xem. Hôm nay có một chút bế tắc, muốn tìm lại cái gì đó trước kia hứa làm mà chưa thực hiện được. Xem một bộ phim cũng là cách tốt đễ mình vượt qua thời điểm này...
Tôi thực sự không muốn tìm về thông tin sản xuất của bộ phim, cũng như nhiều thông tin khác xung quanh như là đánh giá của người này người kia. Tôi muốn ghi lại cái cảm xúc bất chợt khi xem...

Thoạt đầu, tôi ấn tượng với anh chàng tí hon, có mái tóc rất nghệ sĩ , bụi bụi này. Đến nữa, khi anh chàng xuất hiện lần đầu cùng cậu bạn ở sân chơi tập thể và lĩnh trận đòn đầu tiên. Tôi thích cái phong cách tự tin và "sởi nởi" này. Đây là phong cách đặc trưng của người phương Tây nói chung. Chững chạc, hướng ngoại, mạnh bạo và gan dạ,... Một chành trai tự lập từ sớm

Càng theo dõi, mà thú thực lần đầu tiên theo dõi ở một website có chất lượng không tốt lắm nên những gì gọi là đẹp đẽ của điện ảnh bị hao mòn đi khủng khiếp. Thành thật là phải chú tâm lắm mới xem được. Và cũng xem hết 14 phần

Nhưng trên hết, cách truyền đạt một bài học, một giá trị nhân văn của bộ phim này. Ý thức vươn lên, vượt lên chính mình. Hướng đến giá trị chân thiện mĩ. Ấy là cậu bé vượt lên chính cái vô tư non dại của mình mà luyện tập. Rồi bao người luyện võ khác theo đuổi tinh hoa khi bộ phim đã cố tình quay các cảnh có nhiều người luyện võ. Cậu bé đã quan sát, hay đúng hơn là người TQ đã biết cách khoe...

Người vươn lên chính mình nữa là người thầy của cậu bé. Ông đã ân hận, đã trách cứ mình rất nhiều. Nhưng những gì mất rồi là không thể lấy lại được...Thật buồn thương biết bao. Nhưng, cậu bé, một người còn rất trẻ không am hiểu sự đời, nhưng bài học mà chính người thầy đó dạy cậu đã mang trở lại, kéo thầy về thực tại. Về cuộc sống thực tại. Trẻ thơ có lẽ vì vậy đã trở thành bài thuốc quý giá nhất cho người từng trải, người vấp ngã...
Và, bài học trên sàn đấu. Đây là nút thắt lớn nhất cuối cùng. Nút thắt ấy diễn ra trong ngày thi đấu. Sẽ chẳng có gì nếu trước trận đấu mà cậu bé không được luyện tập đến nơi đến chốn, siêng năng và tự lực ?? Tôi cũng phải buồn cười cái khi anh bạn chạy khỏi sàn đấu. Có lẽ do quá ngợp và ...sợ


Trận bán kết này cậu suyt thì gẫy chân, có lẽ là bị dạn xương thôi. Nhưng quả cảm thay. Cậu đã vượt lên nỗi sợ hãi sự đau đớn. Vượt lên chính mình, chiến thắng một lần cho mọi chiến thắng. Lẽ ra, cậu không đấu tranh tư tưởng, chấp nhận vị trí đó cũng là vinh quang rồi. Nhưng, như thế không phải là một người quân tử, không phải là một người học võ. Và không đúng với vị trí một người con trai. Có lẽ, cậu bé muốn được "bảo vệ" cô bé ấy, chứng tỏ trước cô gái ấy. Hi, một mô tuyp rất Mỹ.

Khi trở lại sàn đấu, bằng tinh thần ấy cậu đã dần lấy được thế trận, thi đấu ổn định và tấn công rất hay. Và, ngay lúc này xuất hiện nút thắt mới, ngột ngạt nhất, cam go nhất là đối thủ của cậu đã miễn cưỡng nghe lời thầy mà dùng đòn hiểm ra liên tiếp vào chân bị thương. Thật ngột ngạt, xem đến đoạn này dường như đứng thở ... Tôi đoán không biết anh bạn này sẽ sử dụng chiêu gì như đã học - đoán theo mô tuyp. Và cuối cùng, cười thật mãn nguyện khi anh bạn này đã nhập tâm được thế võ - thiên đỉnh, tức là hình ảnh cậu mê mải quan sát một võ nữ đang luyện với rắn hổ mang ở đầu rồng mái chùa lơ lửng trên không trung ngàn thước...chênh vênh. Một bài học tâm vững thì thân mới thoát. Và cậu đã ra đòn. Ôi, một đòn thật tuyệt mỹ. Xem đèn thế này thấy mãn nhãn và hào sảng vô cùng. Trong Teakwondo, thế 360 tập đã rất khó, tập được bay thấy đẹp bao nhiêu đòn thế cậu bé này thực hiện được (có hỗ trợ của dây) tuyệt vời gấp nhiều lần. Thật mãn nhãn! Xem xong thấy mình như có thêm sức lực vậy. Âu cũng xuất phát từ cái tinh hoa của võ học mà ra, nhân văn và tinh diệu...
Cuối cùng, có lẽ cảnh này đưa vào khiến nhiều người vui sướng nhưng riêng tôi, tôi thấy ngậm ngùi, suy nghĩ... Đó là cậu bạn - là đối thủ của Dray đã bái sư phụ cậu làm thầy. Thật là, tôi lại nhớ đến câu nói của cụ Nguyễn Trãi: lấy nhân nghĩa thắng hung tàn...
:haha::haha:




Sửa lần cuối bởi điều hành viên: