Thẩn thơ _ Thơ thẩn

thothan_thantho

New member
Xu
0





Bâng khuâng Thơ - Thẩn


Có đôi chút hồn lang thang thơ - thẩn
Thoảng giấc mơ nhưng lẫn quẩn đâu đây
Với lời thơ thân ái nẩy tâm tình
Gợi nhung nhớ qua thoáng nhìn ru mộng.

Vâng là ảo ! Lắm khi mong sự thật
Có lòng riêng không nói thật với ai
Duy có bạn thơ đường dài tiếp bước
Trúc nguồn cơn, vơi - đón ước mơ nào.

Thơ với Thẩn đôi khi cùng điểm hẹn
Đến thờ ơ, ngớ ngẩn vẹn chơ vơ
Qua hội ngộ chuyện trò thơ trau bút
Nối hồn thơ, hay đổi chút hồn thơ.

Thẩn rồi Thơ có lúc cũng thiết tha
Quên mệt nhọc trong người ta vui vẽ
Cảm giác thông sảng khoái khẻ hồn nhiên
Miền sống động thơ có liền ý tưởng.

 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Tự suy ngẫm

Hồi tưởng lại chẳng biết đã bao lâu

Mới chợt hiểu sự cô đơn là bạn
Không giận buồn lòng cũng chẳng nhớ thương
Chỉ còn lại ngày mai đây sao đẹp.

Khi có thể không bao giờ bỏ cuộc
Bên dòng đời chen chúc bước tiếp đi
Không gấp gáp làm gì cho sai bước
Để vững lòng trong lúc mỗi mình ta.

Khi nhớ lại những ngày còn thơ bé
Đâu có gì hơn hẳn lúc hôm nay
Xuân hạ thu đông bốn mùa thay đổi
Nhưng trong lòng luôn lo lắng tương lai.

Chiếc lá xanh rồi chiếc lá lụi tàn
Theo quy luật thiên nhiên mà phát triển
Tôi tự nghĩ ở con người cũng thế
Theo thời gian muôn thuở chốn dương gian.

Và đến lúc tôi chỉ làm không ước
Theo lương tâm theo ý nguyện riêng tư
Dù gian khổ thôi cũng đành chấp nhận
Nếu quay lui sẽ tự đánh mất mình.

 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Câu chuyện người thầy

Một câu chuyện nho nhỏ
Trong buổi tiệc liên hoan
Chia tay rời mái trường
Của một lớp tài chính
Trường Tài chính – Kế toán
Thành phố Hồ Chí Minh
Năm một chín tám chín.

Có nhiều thầy trò dự
Bổng các thầy thì thầm
Rồi một thầy đứng lên
Các thầy đố các em :
“ Khi các em đã học
Thì có bao nhiêu thầy ? ”

Cả lớp bổng nhao nhao
Rồi một người đại diện
Đứng lên trả lời thầy :
“ Từ lúc chúng em học
Từ mái trường phổ thông
Cho đến lúc bây giờ
Là có bấy nhiêu thầy ”

Các thầy đều mĩm cười
Rồi một thầy mới nói :
“ Các em trả lời đúng
Nhưng chưa đủ vào đâu ”

Các trò vẫn chưa hiểu :
“ Vậy là sao hở thầy ”

Các thầy không ngạc nhiên
Mà bình thản trả lời :
“ Tất cả đều là thầy
Khi chúng ta muốn học ”


“ Chúng em vẫn chưa hiểu
Nhờ thầy giải thích dùm ”

“ Thì các nhà bác học
Cảm nhận từ tự nhiên
Làm ra điều kỳ diệu
Đến nay ta vẫn dùng ”

“ Đúng sai hay tốt xấu
Đánh giá của nhiều người
Làm chúng ta suy nghĩ
Để đi đến tốt hơn ”

“ Gia đình và bạn bè
Chỉ bảo ta điều tốt
Cũng là thầy chúng ta ”

Chung quy tóm tắt lại :
“ Thiên nhiên thầy phát minh
Xã hội thầy phát triển
Gia đình thầy cơ bản
Bạn bè thầy sáng kiến ”

“ Chúng ta là con người
Những gì ta muốn học
Đó là thầy chúng ta ”

“ Suy nghĩ sâu xa nhất
Vẫn là thầy chính mình ”.

 
Hè đã đến phượng hồng khoe sắc thắm
Tiếng ve sầu như khúc hát tiển đưa nhau
Ta chia tay trong giây phút âu sầu
Ba tháng tới là chuỗi ngày ta đôi ngã

Sân trường giờ đây , vang lên lời từ tạ
Cùng tiếng ve kêu tôi cảm thấy nảo lòng
Em đi rồi , tôi mang nỗi nhớ mênh mông
Mượn cánh phượng ép vào trang nhật ký

Quyển lưu bút tràn ngập lời tế nhị
Cùng vần thơ mang mực tím học trò
Chia tay lần nầy tôi cảm thấy âu lo
Sau ba tháng , ta có còn gặp nhau nữa ?

Ve sầu ơi ! xin đừng kêu vang nữa
Giọng mi buồn ta héo hắt tâm cang
Chia tay nhau mới biết được đá vàng
Lòng chung thủy , không thay bằng câu nói

Người ra đi lòng tôi buồn vời vợi
Đọc thơ nàng cho vơi nỗi nhớ thương
Xóa thời gian bằng khúc hát đoạn trường
 
Gối chiếc

Ôm mối tình xưa gối chiếc này
Thổn thức bâng khuâng tiếc nuối thay
Nằm queo giá lạnh tim đều nhịp
Ru mỗi ân tình mặn đắng cay.

Người đó ta đây gần hay xa?
Mà sao ẩn hiện chốn bao la
Như sương khói nhẹ theo cơn gió
Ru êm cảm giác giấc mơ ngà.

Người ơi người hởi có biết chăng?

Hay đang vui thú ở cung hằng
Nơi đây có kẻ nằm thao thức
Vơ vét chút hương chợt ấm chăn.

Người có còn không chút hương tình
Gửi lại nơi đây tưới niềm tin
Hay là gom hết trao ai đó
Đêm nằm ôm gối mộng nào xinh.

Người đến nơi đâu tỏ mộng thường?
Để kẻ soi gương đến vấn vương
Thôi đành bên cạnh ôi gối chiếc
Biết bao kỉ niệm vấn tình thương.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Có đôi khi

Quanh quẩn kiếm tìm có việc đi

Để làm, đở rỗi, có tiền chi
Ra trước, ra sau, rồi buồn ngũ
Người này, người nọ có mà khi.

Giật mình nhìn lại gì của ta

Một thời gian đó đã trôi qua
Ôi sao, thấm thoát mà nhanh thế
Thôi giờ, không thể để quá xa.

Ngồi nghĩ một mình giữa màn đêm

Cảnh vật quanh ta nung nấu thêm
Cho dòng tư tưởng đang bừng dậy
Đến những ngày mai được êm đềm.

Đi uống cà phê chỉ mình ên

Ngồi mà suy tưởng xui hay hên
Đất Trời chưa biết, người sao biết?
Tới đâu thì tới, chẳng hề rên!

Ngày nào cũng vậy có soi gương

Cũng là khuôn mặt thật đáng thương
Cái tội quá thương mình như thế
Lâu không làm gì có mà ương.

Người lớn làm gì giống như gương

Để mà trẻ nhỏ biết soi gương
Cứ theo cái đẹp mà tiếp bước
Và ôi cuộc sống đẹp bình thường.
 
Bến thuyền trăng, thơ

Trăng, thơ như bến với thuyền
Hẹn ngày lại đến thêm huyền ảo mơ
Đêm trăng từ lúc ban đầu
Giống như lá lúa đến hầu tròn trăng
Thơ từ xa tít bé thơ
Dăm vài ba chử thêm mơ cho toàn
Tặng người cả ánh trăng tròn
Kèm câu thơ thẩn lon con bóng hình
Bến nào là bến trăng thâu
Tấu thơ làm bến đợi âu trăng tròn
Trăng thuyền chở nặng mộng mơ
Thuyền thơ đầy ắp ước mơ ân tình
Thơ, trăng thay đổi bến thuyền
Người thời có dịp nối duyên hợp lòng.
 
Biết đâu

Biết đâu ở biển sâu
Còn bao điều bí ấn
Con người chưa dấn thân
Tìm ngọn nguồn cho tận.

Biết đâu trong không gian
Còn miên mang chưa thấu
Con người muốn bắt cầu
Thêm hiểu rõ không trung.

Biết đâu dưới lòng đất
Nơi gần nhất với người
Cho cuộc sống xinh tươi
Con người tìm lời giải.

Biết đâu dưới mái nhà
Xa hoa và trang trọng
Chỉ toàn giọng đua ngông
Thiếu tiếng cười thương mến.

Biết đâu mái lá tranh
Chứa chan tình thân thuộc
Cùng sang sẻ buồn vui
Tâm nguyện lòng vượt khó.

Biết đâu đôi tân hôn
Hai họ hàng phú quý
Nhưng lại là tính toán
Thêm vinh danh riêng mình.

Biết đâu một mối tình
Nào có tiền bạc chi
Chỉ đậm đà thành thật
Vẫn giữ mối trăm năm.

Biết đâu trong bạn bè
Có người thật kẻ lơ
Ơ thờ hay giúp đở
Trong mỗi lúc khó khăn.

Biết đâu khu ta sống
Người ghét có người thương
Theo bao điều to nhỏ
Làm nao, lắng trông ngông.

Biết đâu ta là ai?
Có khi còn chưa hiểu
Mỗi khi có áp lực
Trở giận mất cái khôn.

Biết đâu ở tương lai
Có ai nào biết trước
Ước gì tâm bình lặng
Tự lý giải với mình.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Điều hay

Cám ơn bạn Nhox chỉ ra sai
Nếu xem xét hết chắc nhiều bài
Lâu lâu mình sai nhiều đủ thứ
Còn về chính tả sẽ dài dài.

Một điều mình nói ở nơi đây
Nếu về chính tả xin đừng rầy
Ý thơ thể hiện không thay đổi
Người đọc hiểu cho tấm tình này!

Nhờ bạn làm tôi mới nghĩ thêm
Người lở làm sai lại muốn êm
Thế nên ém nhẹm bằng mọi cách
Về sau cảm thấy nhiều thứ rêm.

Có người lại thích chỉ ra sai
Để mà hiệu chỉnh rút ra ngay
Dần dần có được thói quen tốt
Học ở nhiều người được điều hay.
 
Ý thơ

Ý thơ ta gởi vào đây
Nghe lòng thêm nhẹ như mây khoảng trời
Ý thơ trong thoáng quê hương
Dòng sông đồng ruộng thân thương mái nhà
Ý thơ với những thâm tình
Gia đình bè bạn cho mình nhớ thương
Ý thơ khi giữa thênh thang
Nào ta có biết mênh mang tình người
Ý thơ mang nổi niềm riêng
Làm sao cho để được yên lòng này
Ý thơ theo những cuộc tình
Thì thôi trôi nổi với mình nhiều phen
Ý thơ như tỉnh cơn say
Mới hay mới biết men cay cuộc đời
Ý thơ nhiều lắm ai ơi
Chỉ người tâm trạng gửi nơi thơ mình.
 
Bình thường

Con người trên trái đất này
Thường khó đối mặt cong ngay bất thường
Có thế xu hướng đi lên
Để mà đối phó chông chênh cuộc đời
Ai đâu ngờ trước tương lai
Chỉ vì hiện tại lo cày tấm thân
Hướng đường chỉ lối tâm lành
Ngày dần tích lũy mong manh tấm lòng
Thích nghi công việc cho quen
Rồi đi đây đó thêm men cần cù
Bình thường sống với mọi điều
Ít nhiều có được những chiều nghĩ suy.
 
Cảm giác tình yêu

Trên đời ai hiểu lẻ tự nhiên
Nhiều lúc đi theo riết thấy ghiền
Hiểu ta hiểu người xong rồi thử
Có được hay không để mặc nhiên.

Yêu được hay không là ở ta
Người thích người không có thế mà
Làm sao dung hợp y tình lý
Để vẹn đôi bên mến thương ngà.

Muốn yêu thì ta phải có gì ?
Để mình khỏi phải bị khinh khi
Tình người bề ngoài nào thể hiện
Bên trong ai biết sẽ dị nghi ?

Những lúc tình yêu từ mối mai
Được thời được thế là dịp may
Nào biết đây là cơ hội tốt ?
Xây dựng gia đình của tương lai.

Thôi thì tình yêu mình tự xây
Tình người tình bạn chín từng mây
Đẹp nhà đẹp cửa rồi đẹp nết
Tình yêu sẽ đến bốn bề vây.
 
Bốn mùa thiên nhiên

Thiên nhiên như thể có bốn mùa

Từng mùa thay đổi chẳng phải mua

Quy luật tạo hóa là như vậy

Một số con người muốn được - thua.


Mùa xuân như báo hiệu một năm

Làm người trong cuộc thống kê thầm

Đã làm được gì trong năm nhỉ ?

Để mùa xuân tới có người chăm.


Mùa hè như cây lá xum xuê

Dịu bớt nắng trưa lối đưa về

Dợn chút gió hiu, mây che phủ

Chút ít cơn mưa mát vùng quê.


Mùa thu cây lá phải đổi thay

Cây đâu trơ trẻn để người cay

Thiên nhiên có mới đương nhiên đổi

Nhưng vẫn đi theo những luống cày.


Mùa đông cây tích tụ tinh khôi

Đã có qua năm trưởng thành rồi

Hiện giờ chịu đựng nhưng tích lũy

Kịp mùa xuân tới búp, hoa khôi.


Thôi chẳng hơn - thua chỉ theo mùa

Sống cho phù hợp chẳng cần mua

Qua mùa dành dụm là nhiều đấy

Xuân hạ thu đông hợp mới mùa.
 
Cảm giác tự dưng

Tự dưng cảm giác duyên tình
Tận đâu đưa đẩy để mình gần nhau.
Biết nhau qua dịp tình cờ
Mà sau cảm giác như ngờ chiêm bao.

Giờ đây không biết người đâu?
Đang mơ hay tỉnh lâu lâu bồi hồi.
Ra vào như thể thẩn thờ
Con tim theo nhịp thờ ơ thất thường.

Nếu ai mách bảo riêng tư
Thì thôi xắp xếp cho thư giản tình
Mắt nhìn, đi đứng y thinh
Hình như đâu cũng đón nghinh mỉm cười.

Mắt trau cười nụ nhẹ hời
Dù rằng có biết để vơi nổi lòng
Sau này có chút thanh minh
Tự dưng cảm giác lửa tình mà thôi.
 
Chắp nối mơ

Nghe từng nhịp như ru vào cỏi mộng
Chắp nối mơ rong đuổi đến qua ngày
Bay vòng quanh thong thả nổi ưu tư
Vươn nổi nhớ nối lòng ai bớt quạnh.

Mộng ru êm theo từng hồi lắng đọng
Bóng hình người ẩn hiện khiến tim rung
Như luồng sáng giữa trời đen tối mịch
Chiếu rọi soi chân bước mỗi con đường.

Thoảng chút mơ với thâm tình tha thiết
Theo riêng tư đầy ắp bởi tấm lòng
Tâm hồn trào lơ lững giữa trời không
Thêm lãng mạn không gian đầy hư ảo.

Chờ trăng đến để chuyện trò mơ mộng
Lúc trăng đi ghi nhớ mãi tấm lòng
Ươm vườn thơ huyền ảo ước nguyện trông
Cơn gió thoảng nhẹ đưa vào tỉnh lặng.

Người đang sống có tâm linh làm chứng
Biết lòng ai có mộng đẹp nối mơ.
 
Bình lặng

Giờ thôi bình lặng kiếp sống còn
Xây đắp tương lai khéo lên non
Tâm thân ý chí nào vững chắc
Thử thách gian nan có chẳng mòn.

Sông núi bao la chỉ thế mà
Sánh sao không thẹn với lòng ta
Có lên có xuống không chùng bước
Cho đến khi nào thỏa nguyện nha.

Mọi thứ như thiếu chẳng có thừa
Tự cao tự đại khó ai ưa
Cao trào xã hội nương nhau sống
Tự nhiên cảm thấy quý mến vừa.

Tình nghĩa nhân sinh sống với đời
Yêu thương hờn ghét để ra khơi
Thế nhưng định hướng tâm cao cả
Chiếu rọi lòng ta điểm sáng ngời.

Một khi lở bước nhớ trở về
Để còn có dịp thoát u mê
Trên đời không có gì trọn vẹn
Cuộc sống trên đời liên kết ghê.
 
Chiêm nghiệm nỗi buồn

Nỗi buồn ai muốn có đâu?
Thế nhưng luôn có âu sầu quanh đây
Lòng buồn thiu thỉu một mình
Quanh đi quẩn lại chẳng nhìn nói ai
Buồn này khó biết lắm đây?
Buồn cha, buồn mẹ sao này ra sao?
Buồn anh, buồn chị rễ dâu
Trong nhà ngoài cửa lâu lâu bộn bề
Buồn trông nhà cửa ngoài kia
Về nhà hoàn cảnh như chia cắt rời
Buồn trông người đó như ta
Nhưng ta lại biết được ca ngợi nhiều
Buồn tình thất thưởng thất thê
Đến nơi tùy hứng lê thê mất hồn
Buồn vì chọc ghẹo mà vui
Có qua có lại quên xui xẻo buồn
Nổi buồn xuất phát từ ai?
Mỗi người mỗi vẽ có khai nổi buồn!
Tự nhiên cũng nói: “ Sao buồn ”
Nếu như đem hỏi sao buồn biết đâu?
Vậy buồn mình muốn là ra
Muốn thôi muốn hết không ca cẩn gì
Cứ làm công việc mình làm
Không trách chẳng nói không phàm việc ai
Nói thế thì khó theo đời
Chỉ còn có cách nhà dời mà tu
Vậy thì một cách khuyên thân
Suy tìm cho được nguyên nhân bị buồn.
 
Chờ duyên

Thời gian không đợi chờ ai
Thôi đành vất vã đôi vai thân này
Bình yên lắng đọng ít thôi
Đủ ta ru mộng đâu rồi nhớ thương
Dáng em tha thướt trong mơ
Nụ cười bẻn lẻn lẳng lơ ru hồn
Thời gian bừng tỉnh giấc mơ
Chờ được nhận thấy duyên khờ xinh tươi
Ta tin người sẽ mĩm cười
Trao tình chân thật giữa người với ta.
 
Thân, tâm tình thương thắm thiết

Thơ thẩn thờ thôi thì thôi thỉnh thoảng

Tâm, tiền, tình tỉnh táo tính từ từ

Trước trong tâm thiện tình thân thôi thúc

Toan tính tiền trong thể thế thiên thu

Tình tiến tới thẳng thừng thôi thì tiếp

Thân thể thưa thỉnh thoảng thấm tháp thèm

Tâm thông thái tháo tời tuôn trong trí

Thân tội tình thoi thóp thấp thổm thần

Tiền trong tay thân thấy thắm thiết thương

Thân thành thật thưa tâm tiền thân thiện

Tâm tấm tắc thương thân tuy tiều tụy

Thân theo tâm từng tí thắng tự ti.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top