Mùa Tết Quê Tôi
New member
- Xu
- 0
Tết trong tôi là một bức tranh được dệt bằng nhiều gam màu sắc.
Tết sum vầy. ( ảnh nguồn internet)
Ngày xưa trên trái đất chỉ có ba mùa : mùa hạ, mùa thu và mùa đông.
Người ta bảo rằng : “ mùa xuân chỉ đến khi có chiếc cầu vồng nhiều màu sắc và có muôn hoa đón chào “
Cầu vồng thì chỉ có trong mùa hạ khi ông mặt trời xuất hiện sau cơn mưa rào, còn hoa thì nở quanh năm, lại có khắp nơi trên trái đất nên không thể hẹn nhau cùng nở một lúc được,. Vì thế sau mùa đông buốt giá là mùa hạ nóng bức, thời tiết thay đổi đột ngột khiến cho muôn loài hết sức khổ sở , ai cũng mong được gặp mùa xuân ấm áp.
Có một chú thỏ sống trong khu rừng xanh với mẹ , mỗi lúc chuyển mùa, mẹ của thỏ lại bị ốm nặng. Thương mẹ quá, thỏ bèn bàn với bác khỉ già thông thái :” chúng ta hãy cùng nhau làm một chiếc cầu vồng thật đẹp để đón mùa xuân đi bác “.
-“ Nhưng bằng cách nào ? “ – Bác khỉ già hỏi lại
-“ Cháu sẽ rủ muông thú trong rừng góp những chiếc lông đẹp nhất đẻ làm chiếc cầu vồng nhiều màu sắc”.
Tin lan truyền đi khắp nơi muông thú trong rừng đều muốn gặp mùa xuân dịu hiền nên vui vẻ góp những sắc màu đẹp nhất, nào là màu xám của gấu, màu vàng tơ của hươu sao, màu nâu của sóc rồi chim công, vẹt, vành khuyên cũng góp những chiếc lông nhiều màu sắc . Bầy cá cũng cử chép vàng mang đến một túi vây cá lấp lánh sắc màu. Chim sâu khéo tay bắt đầu kết nối những mảng màu để làm một chiếc cầu vồng trong khi đó thỏ tạm biệt các bạn muông thú để lên đường tìm các loài hoa. Thỏ đi, đi mãi, vượt thác, lên ghềnh , băng qua hết khu rừng này đến khu rừng khác để gặp từng loài hoa.Cảm động trước tấm lòng hiếu thảo của thỏ dành cho mẹ, các loài hoa đều đồng ý sẽ tích tụ dưỡng chất để nhờ chị gió báo tin là đồng loạt nở. Một buổi sáng cuối đông, chim sâu đã dệt xong những mảng màu cuối cùng. Chiếc cầu vồng xuất hiện làm muôn loài trên mặt đất xôn xao. Chị gió nhanh chóng báo tin cho các loài hoa, như đã hẹn, các loài hoa lần lượt trồi lên , nở muôn sắc màu rực rỡ, cả mặt đất lông lẫy sắc màu. Nàng mùa xuân xinh đẹp đã đến với Trái đất. từ đó trên trái đất có đủ bốn mùa : xuân ,hạ, thu, đông.
Đó là câu chuyện cổ tích mang tên “ Câu chuyện mùa xuân “ mà hồi nhỏ mẹ hay kể cho tôi nghe và đến tận bây giờ tôi vẫn còn nhớ mãi .
Khi mùa xuân đến, màu xanh dần dần sáng lên từ góc trời phía xa. Mùa đông lẳng lặng rút êm những cơn gió bớt lạnh. Đất trời, vạn vật như cựa mình, bừng tỉnh sau giấc ngủ đông dài . Mọi thứ trở nên tươi tắn , đẹp đến kì lạ. Cây cối dường như cũng có hồn, vô tư xao động trước gió vẫy chào xuân, lộc non mơn mởn nhảy nhót trên từng nhánh cây tưởng đã già cỗi. Mùa xuân là mùa của tin yêu, người ta dễ dàng nói với nhau những lời yêu thương thường ngày nhiều khi bị quên lãng. Mùa xuân là mùa khởi đầu cho một tương lai mới. Và đặc biệt : “ MÙA XUÂN LÀ MÙA CỦA TẾT “
“ TẾT “ đến là dịp để mọi người tưởng nhớ , tri âm tổ tiên, nguồn cội, giao cảm nhân sinh trong quan hệ đạo lí “ ăn quả nhớ kẻ trồng cây ‘ và tình làng nghĩa xóm.
“ TẾT “ đến trong bàn thờ tổ tiên của mỗi gia đình , ngoài các thứ bánh trái đều không thể thiếu mâm ngũ quả.Mâm ngũ quả miền bắc thường có nải chuối xanh, quả cam, quýt, hồng, quất,Ở miền nam , mâm ngũ quả là dừa xiêm, mãng cầu, đu đủ, xoài xanh, sung.Ngũ quả là lộc của trời, tượng trưng cho ý niệm khát khao vế sự đầy đủ , sung túc.
“ TẾT” đến dân tộc Việt Nam có nhiều phong tục như khai bút, hái lộc, xông nhà, chúc tết, mứng tuổi, du xuân. Ai cũng hi vọng một năm mới dồi dào, thành đạt hơn.
“TẾT” đến nhà nào cũng đầy ắp tiếng cười, tiếng nói rộn ràng của con cháu quây quần sum họp.
“TẾT” đến , từng chùm pháo hoa nổ vang trên bầu trời báo hiệu một năm mới đến. Dưới những mái nhà, những con đường, từ già trẻ đến gái trai, ai cũng đều hướng mắt lên bầu trời , chờ đón một thời khắc mà dường như ai cũng mong- đó là “ giao thừa”- thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới.Có gì vui hơn khi vào thời khắc ấy, ta được xem bắn pháo hoa, đón giao thừa với những người thân yêu, được cảm nhận sự thay đổi của đất trời, nhận được lới chúc tốt đẹp từ người thân và thậm chí có cả những người không quen biết.
Còn đối với riêng tôi, tết là những ngày rất rõ ràng và cũng là những ngày rất khó quên.Ngày xưa, khi tôi còn bé, tết trong tôi là mùi thơm nhẹ nhàng của lá dong, dịu dàng của đỗ xanh, cay mắt của hành, ngọt ngào bởi đường thanh. Tết về là cả một niềm vui rộn ràng, tết về là được nghỉ học, được đốt pháo, được mặc quần áo đẹp, được lĩ xì ba ngày tết. Để rồi đi học lại khoe nhau :” Năm nay tao được nhiều tiền lì xì “.
Ấy thế mà thời gian trôi nhanh như gió, bay đi rồi không sao giữ lại được. Nhắm mắt lại, mở mắt ra đã thấy mình thay đổi. Tôi đã lớn. Có nhiều người bảo :” Đi gần hết cuộc đời mà vẫn thấy mỗi giao thừa, mỗi cảm xúc khác nhau, không năm nào giống năm nào. Bây giờ tôi mới thấm thía điều đó.
Năm nay tết đang đến rất gần trên quê hương, tôi chạnh lòng nghĩ đến những mảnh đất loang lổ vì chiến tranh và thiên tai dịch bệnh hay những kiếp người bơ vơ nơi đất khách quê người . Họ chỉ mong muốn được về quê hương một lần nhưng không thể.
Tết là nghĩ đến những đứa trẻ mồ côi, những đứa em nghèo được mặc áo mới, tung tăng cắp sách tới trường. Là nghĩ về những chiến sĩ nơi biển đảo, Tết rồi mà vẫn phải hi sinh lợi ích ,niềm vui , tình yêu của mình , ngày đêm canh gác , giữ gìn sự bình yên cho nhân dân, sự an nguy của đất nước.
Tết là nghĩ đến và thầm cảm ơn sự hi sinh thầm lặng của chị lao công vẫn cần mẫn làm sạch các con phố để mọi người vui đón xuân, là thầm cảm ơn bosng áo bờ-lu trắng của các bác sĩ vẫn bám sát các bệnh viện phòng khi có sự cố xảy ra.
Tết trong tôi là như thê, là nghĩ, là viết …nhiều…nhiều..lắm.
Tết sắp đến, chúc cho những người con xa quê được trở về gia đình. Chúc cho tất cả mọi người có một tết thật bình yên, an lành và ấm áp.
-------
Thể loại : Tản văn
Tác giả : Phạm Thị Vân Anh
email : js.smith.vap@gmail.com
Địa chỉ : Ktx học viện ngoại giao, Chùa Láng, Hà Nội
Tết sum vầy. ( ảnh nguồn internet)
Ngày xưa trên trái đất chỉ có ba mùa : mùa hạ, mùa thu và mùa đông.
Người ta bảo rằng : “ mùa xuân chỉ đến khi có chiếc cầu vồng nhiều màu sắc và có muôn hoa đón chào “
Cầu vồng thì chỉ có trong mùa hạ khi ông mặt trời xuất hiện sau cơn mưa rào, còn hoa thì nở quanh năm, lại có khắp nơi trên trái đất nên không thể hẹn nhau cùng nở một lúc được,. Vì thế sau mùa đông buốt giá là mùa hạ nóng bức, thời tiết thay đổi đột ngột khiến cho muôn loài hết sức khổ sở , ai cũng mong được gặp mùa xuân ấm áp.
Có một chú thỏ sống trong khu rừng xanh với mẹ , mỗi lúc chuyển mùa, mẹ của thỏ lại bị ốm nặng. Thương mẹ quá, thỏ bèn bàn với bác khỉ già thông thái :” chúng ta hãy cùng nhau làm một chiếc cầu vồng thật đẹp để đón mùa xuân đi bác “.
-“ Nhưng bằng cách nào ? “ – Bác khỉ già hỏi lại
-“ Cháu sẽ rủ muông thú trong rừng góp những chiếc lông đẹp nhất đẻ làm chiếc cầu vồng nhiều màu sắc”.
Tin lan truyền đi khắp nơi muông thú trong rừng đều muốn gặp mùa xuân dịu hiền nên vui vẻ góp những sắc màu đẹp nhất, nào là màu xám của gấu, màu vàng tơ của hươu sao, màu nâu của sóc rồi chim công, vẹt, vành khuyên cũng góp những chiếc lông nhiều màu sắc . Bầy cá cũng cử chép vàng mang đến một túi vây cá lấp lánh sắc màu. Chim sâu khéo tay bắt đầu kết nối những mảng màu để làm một chiếc cầu vồng trong khi đó thỏ tạm biệt các bạn muông thú để lên đường tìm các loài hoa. Thỏ đi, đi mãi, vượt thác, lên ghềnh , băng qua hết khu rừng này đến khu rừng khác để gặp từng loài hoa.Cảm động trước tấm lòng hiếu thảo của thỏ dành cho mẹ, các loài hoa đều đồng ý sẽ tích tụ dưỡng chất để nhờ chị gió báo tin là đồng loạt nở. Một buổi sáng cuối đông, chim sâu đã dệt xong những mảng màu cuối cùng. Chiếc cầu vồng xuất hiện làm muôn loài trên mặt đất xôn xao. Chị gió nhanh chóng báo tin cho các loài hoa, như đã hẹn, các loài hoa lần lượt trồi lên , nở muôn sắc màu rực rỡ, cả mặt đất lông lẫy sắc màu. Nàng mùa xuân xinh đẹp đã đến với Trái đất. từ đó trên trái đất có đủ bốn mùa : xuân ,hạ, thu, đông.
Đó là câu chuyện cổ tích mang tên “ Câu chuyện mùa xuân “ mà hồi nhỏ mẹ hay kể cho tôi nghe và đến tận bây giờ tôi vẫn còn nhớ mãi .
Khi mùa xuân đến, màu xanh dần dần sáng lên từ góc trời phía xa. Mùa đông lẳng lặng rút êm những cơn gió bớt lạnh. Đất trời, vạn vật như cựa mình, bừng tỉnh sau giấc ngủ đông dài . Mọi thứ trở nên tươi tắn , đẹp đến kì lạ. Cây cối dường như cũng có hồn, vô tư xao động trước gió vẫy chào xuân, lộc non mơn mởn nhảy nhót trên từng nhánh cây tưởng đã già cỗi. Mùa xuân là mùa của tin yêu, người ta dễ dàng nói với nhau những lời yêu thương thường ngày nhiều khi bị quên lãng. Mùa xuân là mùa khởi đầu cho một tương lai mới. Và đặc biệt : “ MÙA XUÂN LÀ MÙA CỦA TẾT “
“ TẾT “ đến là dịp để mọi người tưởng nhớ , tri âm tổ tiên, nguồn cội, giao cảm nhân sinh trong quan hệ đạo lí “ ăn quả nhớ kẻ trồng cây ‘ và tình làng nghĩa xóm.
“ TẾT “ đến trong bàn thờ tổ tiên của mỗi gia đình , ngoài các thứ bánh trái đều không thể thiếu mâm ngũ quả.Mâm ngũ quả miền bắc thường có nải chuối xanh, quả cam, quýt, hồng, quất,Ở miền nam , mâm ngũ quả là dừa xiêm, mãng cầu, đu đủ, xoài xanh, sung.Ngũ quả là lộc của trời, tượng trưng cho ý niệm khát khao vế sự đầy đủ , sung túc.
“ TẾT” đến dân tộc Việt Nam có nhiều phong tục như khai bút, hái lộc, xông nhà, chúc tết, mứng tuổi, du xuân. Ai cũng hi vọng một năm mới dồi dào, thành đạt hơn.
“TẾT” đến nhà nào cũng đầy ắp tiếng cười, tiếng nói rộn ràng của con cháu quây quần sum họp.
“TẾT” đến , từng chùm pháo hoa nổ vang trên bầu trời báo hiệu một năm mới đến. Dưới những mái nhà, những con đường, từ già trẻ đến gái trai, ai cũng đều hướng mắt lên bầu trời , chờ đón một thời khắc mà dường như ai cũng mong- đó là “ giao thừa”- thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới.Có gì vui hơn khi vào thời khắc ấy, ta được xem bắn pháo hoa, đón giao thừa với những người thân yêu, được cảm nhận sự thay đổi của đất trời, nhận được lới chúc tốt đẹp từ người thân và thậm chí có cả những người không quen biết.
Còn đối với riêng tôi, tết là những ngày rất rõ ràng và cũng là những ngày rất khó quên.Ngày xưa, khi tôi còn bé, tết trong tôi là mùi thơm nhẹ nhàng của lá dong, dịu dàng của đỗ xanh, cay mắt của hành, ngọt ngào bởi đường thanh. Tết về là cả một niềm vui rộn ràng, tết về là được nghỉ học, được đốt pháo, được mặc quần áo đẹp, được lĩ xì ba ngày tết. Để rồi đi học lại khoe nhau :” Năm nay tao được nhiều tiền lì xì “.
Ấy thế mà thời gian trôi nhanh như gió, bay đi rồi không sao giữ lại được. Nhắm mắt lại, mở mắt ra đã thấy mình thay đổi. Tôi đã lớn. Có nhiều người bảo :” Đi gần hết cuộc đời mà vẫn thấy mỗi giao thừa, mỗi cảm xúc khác nhau, không năm nào giống năm nào. Bây giờ tôi mới thấm thía điều đó.
Năm nay tết đang đến rất gần trên quê hương, tôi chạnh lòng nghĩ đến những mảnh đất loang lổ vì chiến tranh và thiên tai dịch bệnh hay những kiếp người bơ vơ nơi đất khách quê người . Họ chỉ mong muốn được về quê hương một lần nhưng không thể.
Tết là nghĩ đến những đứa trẻ mồ côi, những đứa em nghèo được mặc áo mới, tung tăng cắp sách tới trường. Là nghĩ về những chiến sĩ nơi biển đảo, Tết rồi mà vẫn phải hi sinh lợi ích ,niềm vui , tình yêu của mình , ngày đêm canh gác , giữ gìn sự bình yên cho nhân dân, sự an nguy của đất nước.
Tết là nghĩ đến và thầm cảm ơn sự hi sinh thầm lặng của chị lao công vẫn cần mẫn làm sạch các con phố để mọi người vui đón xuân, là thầm cảm ơn bosng áo bờ-lu trắng của các bác sĩ vẫn bám sát các bệnh viện phòng khi có sự cố xảy ra.
Tết trong tôi là như thê, là nghĩ, là viết …nhiều…nhiều..lắm.
Tết sắp đến, chúc cho những người con xa quê được trở về gia đình. Chúc cho tất cả mọi người có một tết thật bình yên, an lành và ấm áp.
-------
Thể loại : Tản văn
Tác giả : Phạm Thị Vân Anh
email : js.smith.vap@gmail.com
Địa chỉ : Ktx học viện ngoại giao, Chùa Láng, Hà Nội