heokoncute
New member
- Xu
- 0
Con đường từ nhà đến trường là cả một chặng đường dài đầy thơ mộng.Em hãy tả lại con đường đó và nêu lên cảm nghĩ của mình.
Bài làm:
Sáng nay, bầu trời cao xanh lồng lộng. Ánh nắng chan hòa khắp mọi nơi. Tôi lại tung tăng cắp sách tới trường, trên con đường làng quen thuộc. Đó là cả một chặng đường dài đầy thơ mộng đối với tôi.
Ôi chao, con đường mới đẹp làm sao! Nó như một dải lụa đào mềm mại. Lúc thì uấn quanh xóm làng, lúc thì men theo đầm nước, lúc lại chạy giữa cánh đồng. Đó là con đường trải nhựa phẳng lì, nhẵn bóng. Mặt đường không rộng lắm nhưng cũng đủ để hai ô tô tránh nhau. Mặt đường lúc nào cũng sạch bong.Trời nắng không một tí bụi, trời mưa không một vũng nước. Bởi con đường được thiết kế rất khoa học. Lồi lên ở giữa và thoai thoải về hai bên để tiện cho việc thoát nước. Khác hẳn với con đường trước đây chưa được giải nhựa. Mặt đường hẹp lại gồ ghề. Trời nắng bụi tung mù mịt. Trời mưa, đường trơn như đổ mỡ. Thế mà giờ đây, được sự quan tâm của Đảng con đường đã hoàn toàn khác. Nó như một cô Tấm còn e ấp vừa bước ra từ quả thị.
Để tô điểm cho con đường thêm đẹp thêm xinh, hai bên đường, người ta còn trồng cây xanh rợp bóng mát. Vào mỗi buổi sáng, trên con đường nhộn nhịp hẳn lên bởi các chú chim ríu rít chuyền cành trên các tán lá cây. Dưới mặt đường tấp nập người qua lại. Ai cũng đều cảm thấy thỏa mái mỗi khi đi trên con đường này. Không những thế, những ruộng lúa rau mầu hai bên đường còn mang lại hương thơm ngan ngát. Đặc biệt đến đoạn đường gần trường có hàng cây bạch đàn chạy dài cả trăm thước. Lần nào đi qua đấy tôi cũng thả lòng mình hít thở thấy sự khoan khoái thấm sâu vào từng thớ thịt.
Đã từ lâu, con đường từ nhà đến trường đã trở thành người bạn thân thiết của tôi. Đường cùng tôi đi học, đường cùng tôi về nhà, đường còn chia sẻ bao niềm vui nỗi buồn trong những năm tháng cắp sách tới trường của tôi.
Ôi con đường đến trường thật thân thuộc...! Nó quả là một người bạn không thể thiếu được của tôi. Tôi rất tự hào về con đường này. Hình ảnh con đường với bao kỉ niệm sẽ mãi mãi in đâm trong tâm trí tôi.
Nguồn:vnkienthuc.com*
Ôi chao, con đường mới đẹp làm sao! Nó như một dải lụa đào mềm mại. Lúc thì uấn quanh xóm làng, lúc thì men theo đầm nước, lúc lại chạy giữa cánh đồng. Đó là con đường trải nhựa phẳng lì, nhẵn bóng. Mặt đường không rộng lắm nhưng cũng đủ để hai ô tô tránh nhau. Mặt đường lúc nào cũng sạch bong.Trời nắng không một tí bụi, trời mưa không một vũng nước. Bởi con đường được thiết kế rất khoa học. Lồi lên ở giữa và thoai thoải về hai bên để tiện cho việc thoát nước. Khác hẳn với con đường trước đây chưa được giải nhựa. Mặt đường hẹp lại gồ ghề. Trời nắng bụi tung mù mịt. Trời mưa, đường trơn như đổ mỡ. Thế mà giờ đây, được sự quan tâm của Đảng con đường đã hoàn toàn khác. Nó như một cô Tấm còn e ấp vừa bước ra từ quả thị.
Để tô điểm cho con đường thêm đẹp thêm xinh, hai bên đường, người ta còn trồng cây xanh rợp bóng mát. Vào mỗi buổi sáng, trên con đường nhộn nhịp hẳn lên bởi các chú chim ríu rít chuyền cành trên các tán lá cây. Dưới mặt đường tấp nập người qua lại. Ai cũng đều cảm thấy thỏa mái mỗi khi đi trên con đường này. Không những thế, những ruộng lúa rau mầu hai bên đường còn mang lại hương thơm ngan ngát. Đặc biệt đến đoạn đường gần trường có hàng cây bạch đàn chạy dài cả trăm thước. Lần nào đi qua đấy tôi cũng thả lòng mình hít thở thấy sự khoan khoái thấm sâu vào từng thớ thịt.
Đã từ lâu, con đường từ nhà đến trường đã trở thành người bạn thân thiết của tôi. Đường cùng tôi đi học, đường cùng tôi về nhà, đường còn chia sẻ bao niềm vui nỗi buồn trong những năm tháng cắp sách tới trường của tôi.
Ôi con đường đến trường thật thân thuộc...! Nó quả là một người bạn không thể thiếu được của tôi. Tôi rất tự hào về con đường này. Hình ảnh con đường với bao kỉ niệm sẽ mãi mãi in đâm trong tâm trí tôi.
Nguồn:vnkienthuc.com*
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: