S
steppe huynh
Guest
TIẾNG VỌNG RỪNG SÂU
Có một cậu bé ngỗ nghịch hay bị mẹ khiển trách. Ngày nọ giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh rừng rậm. Lấy hết sức mình, cậu thét lớn: "Tôi ghét người". Khu rừng có tiếng vọng lại: "Tôi ghét người". Cậu bé hoảng hốt quay về, sà vào lòng mẹ khóc nứt nở. Cậu không hiểu được từ trong khu rừng lại có người ghét cậu.
Người mẹ nắm tay con, đưa cậu trở lại khu rừng. Bà nói: "Giờ thì con hãy thét thật to: “Tôi yêu người”. Lạ lùng thay, cậu bé vừa dứt tiếng thì có tiếng vọng lại: "Tôi yêu người". Lúc đó người mẹ mới giải thích cho con hiểu: "Con ơi, đó là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều gì, con sẽ nhận điều đó. Ai gieo gió ắt gặp bão. Nếu con thù ghét người thì người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người thì người cũng yêu thương con".
Trong câu chuyện trên, người mẹ đã nói với con về một định luật trong cuộc sống, anh (chị) có đồng ý với nhận định đó không? Hãy nêu suy nghĩ của mình.
I. Mở bài:
- Trong cuộc sống mỗi chúng ta đều tồn tại cái thiện và cái ác, có khi nào một ai đó làm điều ác mà đêm về không gặp ác mộng, có ai đó làm việc tốt xong mà không thầm cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc trong lòng.
- Hãy nhớ rằng cho điều gì sẽ nhận được điều đó, ai gieo gió thì sẽ gặp bão, ta thù gét người thì người cũng sẽ thù gét ta, ta yêu thương người thì người cũng sẽ yêu thương ta.
- Đưa ra câu chuyện “Tiếng vọng rừng sâu”
II. Thân bài:
1. Giải thích câu chuyên:
- Câu chuyện đề cập đến mối quan hệ giữa cho và nhận trong cuộc sống.
- Khi con người trao tặng người khác tình cảm gì thì cũng nhận lại tình cảm đó.
- Đây là mối quan hệ nhân quả và là quy luật có tính tất yếu của cuộc sống.
2. Bình luận
a. Giải thích định luật cuộc sống
- Cho điều gì sẽ nhận điều ấy.
- Mối quan hệ cho và nhận rất phong phú bao gồm cả vật chất và tinh thần..
- Mối quan hệ này không phải lúc nào cũng ngang bằng nhau trong cuộc sống: Có khi ta cho nhiều nhưng nhận ít và ngược lại.
- Mối quan hệ giữa cho và nhận không phải bao giờ cũng là mình cho người nào thì nhận lại của người đó, mà nhiều khi nhận ở người mình chưa hề cho.
- Khi cho, cái mình nhận có khi là sự bằng lòng với chính mình, là sự hoàn thiện hơn nhân cách làm người của mình trong cuộc sống.
- Nếu làm điều gì không tốt, ích kỉ, vụ lợi hay hành động vì động cơ xấu sẽ phải nhận những gì đã gieo. Đó là sự không thanh thản trong tâm hồn, hay những hành động không tốt do người khác đáp lại. Như vậy, chính mình hại mình.
- Thương yêu, tốt với người sẽ được người yêu thương, đối xử tốt.
b. Chứng minh định luật cho và nhận bằng dẫn chứng (lồng các dẫn chứng vào)
c. Bình luận vấn đề
- Đây là ý kiến đúng và có ý nghĩ sâu sắc.
- Nó hướng con người đến cuộc sống tốt, cao đẹp, giàu yêu thương, có trách nhiệm trước ứng xử bản thân với cộng đồng.
- Tuy nhiên đôi khi cho và nhận không phải lúc nào cũng tương ứng nhưng không vì thế mà tính toán trong cuộc sống. Sống tốt phải là bản chất tự nhiên, không gượng ép.
- Hận thù lúc nào cũng kéo theo hận thù, bạo động lúc nào cũng sinh ra bạo động. Chỉ có tình yêu mới làm phát sinh tình yêu. Chính vì thế hãy lấy tình yêu để đáp trả thù hận. Tiếng vọng cao đẹp nhất của một nghĩa cử yêu thương lúc nào cũng là tiếng vọng của sự bình an trong tận đáy tâm hồn chúng ta.
d. Ý nghĩa câu chuyện:
- Câu chuyện khuyên chúng ta :
+ Con người phải biết cho cuộc đời này những điều tốt đẹp nhất : đó là sự yêu thương, trân trọng, cảm thông giúp đỡ lẫn nhau chứ không phải cho nhận vì mục đích vụ lợi…
+ Con người cần phải biết cho nhiều hơn là nhận lại ; phải biết cho mà không trông chờ đáp đền.
- Vấn đề dặt ra trong câu chuyện là bài học lớn về một lối sống đẹp : sống nhân ái, luôn bao dung và yêu thương với cuộc đời.
III. Kết bài:
- Rút ra bài học cho bản thân.
- Cuộc sống trao trả cho chúng ta những gì chúng ta ban phát. Cuộc sống là một tấm gương phản chiếu những hành động của chúng ta. Nếu muốn được yêu thương, thì phải biết thương yêu, nếu muốn được đối xử tử tế thì phải sống tử tế, nếu muốn được cảm thông và kính trọng thì phải biết thông cảm và tôn trọng, nếu muốn được người khác khoan dung và độ lượng với mình thì chính bản thân phải sống khoan dung và hào hiệp. Quy luật này áp dụng cho mọi khía cạnh đời sống.
Nguồn: St