Cuôc đời không phải lúc nào cũng đầy hạnh phúc, đường đời không phải lúc nào củng rải hoa. Bánh xe vận mệnh quay mai không ngừng và đôi khi rất tàn nhẩn. Giửa các vòng xoay không điểm dừng của cuôc sống và của định mệnh, đấu tranh la yếu tố cân thiết cho sự vươn lên tìm kiêm hạnh phúc. Có lẽ chính vì vậy mà mák đã nói với con gái rằng: “Hạnh phúc là đấu tranh”.
Vậy như thế nào là dấu tranh? Đấu tranh chính là tinh thần dủng cảm, bền bỉ của con người, dám đối mặt với khó khăn, thử thách để hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn. Kho khăn không thể tranh khỏi và thất bại là điều tất yếu. Ta chỉ có thể bị khó khăn đẩy lùi như không bao giờ phải quỳ gối hay gục ngã,nếu chúng ta biết đứng lên từ thất bại và tiếp tục tiến bước để đấu tranh giành thành công. Đó chính là niềm hạnh phúc khi đấu tranh.
“Sự sống nảy sinh từ trong cai chết, Hạnh phúc hiện hình từ nhửng hi sinh, gian khổ,hi sinh. Ở đời này không có con đường cùng mà chỉ có nhửng ranh giới, Điều quan trọng là minh phải có đủ sức mạnh để vươt qua ranh giới đó”
Trich “Mùa Lạc”_Nguyển Khải_
Thật vậy " Hạnh phúc là đấu tranh" đây là câu trả lời của Mac cho cô con gái mình. Thực chất câu nói đó là dựa trên quy luật đấu tranh và thống nhất giữa các mặt đối lập, nguyên lý phát triển mà thôi. Trong triết học đấu tranh là một sự chuyển hóa, sự loại trừ giữa các mặt đối lập, hướng tới giải quyết những mâu thuẫn, những mặt tồn tại, nhược điểm của sự vật, hiện tượng hướng tới cái tiến bộ, hoàn thiện hơn. Đấu tranh bắt nguồn từ những mâu thuẫn, mà mâu thuẫn có tính khách quan, tính phổ biến và là nguồn gốc, động lực của sự vận động phát triển, sự vận động cũng là một mâu thuẫn tồn tại.Trong bản thân các sự vật và các quá trình, một mâu thuẫn thường xuyên nảy sinh và tự giải quyết, và khi mâu thuẫn chấm dứt thì sự sống cũng không còn. Đấu tranh cũng vậy, mỗi người chúng ta phải có cho riêng mình một sự đấu tranh, lấy đó làm hơn nữa động lực phát triển cả về thể xác lẫn tâm hồn. Hình thức đấu tranh được thể hiện rất phong phú, đa dạng và tùy thuộc vào tính chất của từng vấn đề. Nhờ có đấu tranh con người đưa cuộc sống xã hội bước ngày càng ngày gần với sự hoàn thiện đấu tranh còn giúp con người biết phân tích cụ thể từng vấn đề và có phương pháp giải quyết phù hợp. Hạnh phúc bắt nguồn từ đấu tranh, cho nên khi giải quyết được đấu tranh con người sẽ có hạnh phúc. Như ta đã biết, đấu tranh được thẻ hiện bằng nhiều hình thức, quy mô khác nhau và từng giai đoạn lịch sử khác nhau. Trong thời kỳ đấu tranh cũng diễn ra đấu tranh rất khác nhau. Trong thời kỳ đấu tranh cách mạng" hạnh phúc là đấu tranh theo nghĩa là đấu tranh giải phóng giai cấp dân tộc, chống chủ nghĩa phát Xit, chủ nghĩa đế quốc. Đất nước chúng ta là một điển hình cho sự đấu tranh đó. Để dành lại độc lập, dân ta phải trải qua mấy ngàn năm đấu tranh và họ đã không hối tiếc trước cái chết của mình, bởi họ nghĩ được đóng góp công đẻ dành độc lập đó là một điều hạnh phúc. Trong thời kỳ hiện nay, hạnh phúc cá nhân và xã hội phải gắn liền nhau. "Đấu tranh" ở đây được hiểu là cải tạo tự nhiên chống lại cái đói nghèo, làm cho xã hội ngày càng văn minh. Một người tuy giàu có về vật chật, đầy đủ, nhàn hạ, thoải mái trong cuộc sống cá nhân. Nhưng nghèo nàn trong cuộc sống tinh thần, hạn hẹp trong quan hệ và hoạt động xã hội, thì họ không cảm thấy hạnh phúc. Hơn nữa những người tuy vật vã thiếu thốn trong cuộc sống nhưng có cuộc sống tinh thần và xã hôị phong phú. Con người là chủ thể hoạt động, do đó sự nhàn hạ, vô vị không thể đem lại hạnh phúc cho con người, chúng chỉ có ý nghĩa là những khoái cảm mà họ tìm thấy sau một thời gian lao động mệt mỏi, phấn đấu căng thẳng mà thôi. Đấu tranh với chính mình để mình không dừng lại, đấu tranh để nắm bắt những gì mà ta mong muốn. Đấu tranh để giữ gìn cái mình đang có. Để tiến về phía trước, để nắm bắt và bảo vệ những điều mong muốn. Trong quá trình đấu tranh ấy, ta gặp gỡ, ta hiểu biết, ta cảm nhận cuộc sống, hiểu được giá trị của mình. Dù ở thời khắc nào bạn cũng phải đấu tranh để tìm được hạnh phúc đích thực của mình.