Cuộc đời không phải lúc nào cũng đầy hạnh phúc, đường đời không phải lúc nào cũng rải hoa. Bánh xe vận mệnh quay mãi không ngừng và đôi khi rất tàn nhẫn. Giữa các vòng xoay không điểm dừng của cuôc sống và của định mệnh, đấu tranh la yếu tố cân thiết cho sự vươn lên tìm kiếm hạnh phúc. Có lẽ chính vì vậy mà Mác đã nói với con gái rằng: “Hạnh phúc là đấu tranh”.
Thật vậy " Hạnh phúc là đấu tranh" đây là câu trả lời của Mác cho cô con gái của mình.Khó khăn và thất bại là điều tất yếu. Vậy như thế nào là dấu tranh? Đấu tranh chính là tinh thần dũng cảm, bền bỉ của con người, dám đối mặt với khó khăn, thử thách để hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn. Khó khăn không thể tránh. Ta chỉ có thể bị khó khăn đẩy lùi nhưng không bao giờ phải quỳ gối hay gục ngã,nếu chúng ta biết đứng lên từ thất bại và tiếp tục tiến bước để đấu tranh giành thành công. Đó chính là niềm hạnh phúc khi đấu tranh. Còn hanh phúc là gì? Hạnh phúc là một khái niệm rất trừu tượng. Lắm lúc hạnh phúc lớn lao như vừa đạt được một điều gì đó rất lớn trong cuộc sống nhưng có lúc hạnh phúc rất đỗi bình dị như một tách trà ấm giữa đêm đông giá lạnh hay một bàn tay nhẹ lau giùm những giọt nước mắt đang ngấn dài trên má. Hạnh phúc là vậy, đến bất ngờ và ra đi cũng thật nhanh chóng khiến cho người ta luôn có cảm giác hụt hẫng để rồi cái phút giây hạnh phúc ngắn ngủi đó trở thành một kỉ niệm thật khó quên.Quan niệm về hạnh phúc thì mỗi người một kiểu và trả lời cho câu hỏi: Hạnh phúc là gì? cũng mỗi người một đáp án. Câu trả lời có thể gặp nhau nhưng cảm xúc thì không thể gặp nhau vì chỉ có người đó mới cảm nhận được hạnh phúc đích thực mà người ta đang là kẻ trong cuộc. Phạm trù hạnh phúc là một trong những phạm trù cơ bản của đạo đức học. Qua các thời đại lịch sử, con người luôn luôn khát khao, mơ ước tìm kiếm hạnh phúc. Mọi cố gắng của con người để đi đến thực hiện lí tưởng tối cao của mình, đó là hạnh phúc cho cá nhân, cho gia đình, cho xã hội. Hạnh phúc chỉ tìm thấy trong lao động sản xuất, trong học tập và cả trong đấu tranh. Tất cả những hoạt động, đấu tranh gian khổ của các thế hệ trước là để thỏa mãn ngày càng tốt hơn nhu cầu cuộc sồng con người, để xây dựng xã hội tương lai ngày càng văn minh, tốt đẹp, đem lại hạnh phúc cho con người. Lý tưởng tối cao của đạo đức là hạnh phúc, chân lý giản đơn là thế nhưng không phải bao giờ nó cũng được con người hiểu một cách đúng đắn. Đã có lúc người ta lạm dụng vấn đề hạnh phúc để mưu cầu cá nhân, coi thường tính mạng và phẩm giá người khác, hoặc chạy theo những kiểu làm giàu bất lương. Hạnh phúc không phải tự nhiên mà có. Hạnh phúc chỉ trở thành hiện thực khi con người đấu tranh chống lại cái ác, cái lạc hậu, bảo thủ, kìm hãm xã hội phát triển, đồng thời đấu tranh bảo vệ nền độc lập tự do cho dân tộc.
Thực chất câu nói đó là dựa trên quy luật đấu tranh và thống nhất giữa các mặt đối lập, nguyên lý phát triển mà thôi. Trong triết học đấu tranh là một sự chuyển hóa, sự loại trừ giữa các mặt đối lập, hướng tới giải quyết những mâu thuẫn, những mặt tồn tại, nhược điểm của sự vật, hiện tượng hướng tới cái tiến bộ, hoàn thiện hơn. Đấu tranh bắt nguồn từ những mâu thuẫn, mà mâu thuẫn có tính khách quan, tính phổ biến và là nguồn gốc, động lực của sự vận động phát triển, sự vận động cũng là một mâu thuẫn tồn tại.Trong bản thân các sự vật và các quá trình, một mâu thuẫn thường xuyên nảy sinh và tự giải quyết, và khi mâu thuẫn chấm dứt thì sự sống cũng không còn. Đấu tranh cũng vậy, mỗi người chúng ta phải có cho riêng mình một sự đấu tranh, lấy đó làm hơn nữa động lực phát triển cả về thể xác lẫn tâm hồn. Hình thức đấu tranh được thể hiện rất phong phú, đa dạng và tùy thuộc vào tính chất của từng vấn đề. Nhờ có đấu tranh con người đưa cuộc sống xã hội bước ngày càng ngày gần với sự hoàn thiện đấu tranh còn giúp con người biết phân tích cụ thể từng vấn đề và có phương pháp giải quyết phù hợp. Hạnh phúc bắt nguồn từ đấu tranh, cho nên khi giải quyết được đấu tranh con người sẽ có hạnh phúc. Như ta đã biết, đấu tranh được thẻ hiện bằng nhiều hình thức, quy mô khác nhau và từng giai đoạn lịch sử khác nhau. Trong thời kỳ đấu tranh cũng diễn ra đấu tranh rất khác nhau. Trong thời kỳ đấu tranh cách mạng" hạnh phúc là đấu tranh theo nghĩa là đấu tranh giải phóng giai cấp dân tộc, chống chủ nghĩa phát Xit, chủ nghĩa đế quốc. Đất nước chúng ta là một điển hình cho sự đấu tranh đó. Để dành lại độc lập, dân ta phải trải qua mấy ngàn năm đấu tranh và họ đã không hối tiếc trước cái chết của mình, bởi họ nghĩ được đóng góp công đẻ dành độc lập đó là một điều hạnh phúc. Trong thời kỳ hiện nay, hạnh phúc cá nhân và xã hội phải gắn liền nhau. "Đấu tranh" ở đây được hiểu là cải tạo tự nhiên chống lại cái đói nghèo, làm cho xã hội ngày càng văn minh. Một người tuy giàu có về vật chật, đầy đủ, nhàn hạ, thoải mái trong cuộc sống cá nhân. Nhưng nghèo nàn trong cuộc sống tinh thần, hạn hẹp trong quan hệ và hoạt động xã hội, thì họ không cảm thấy hạnh phúc. Hơn nữa những người tuy vật vã thiếu thốn trong cuộc sống nhưng có cuộc sống tinh thần và xã hôị phong phú. Con người là chủ thể hoạt động, do đó sự nhàn hạ, vô vị không thể đem lại hạnh phúc cho con người, chúng chỉ có ý nghĩa là những khoái cảm mà họ tìm thấy sau một thời gian lao động mệt mỏi, phấn đấu căng thẳng mà thôi. Đấu tranh với chính mình để mình không dừng lại, đấu tranh để nắm bắt những gì mà ta mong muốn. Đấu tranh để giữ gìn cái mình đang có. Để tiến về phía trước, để nắm bắt và bảo vệ những điều mong muốn. Trong quá trình đấu tranh ấy, ta gặp gỡ, ta hiểu biết, ta cảm nhận cuộc sống, hiểu được giá trị của mình. Dù ở thời khắc nào bạn cũng phải đấu tranh để tìm được hạnh phúc đích thực của mình. “Đấu tranh” bản chất của nó là một cuộc chiến đấu khắc nghiệt với những điều bên ngoài và với bản thân. Xét về mặt thời gian, thời điểm mà Các Mác sống cực kì nhạy cảm. Lúc đó, để đi đến được với thành công, đem lại quyền lợi cho nhân dân lao động thì chỉ có một cách duy nhất, đó là đấu tranh. Chỉ có đấu tranh mới giải quyết dứt điểm được.
Liên tưởng tới tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao, Chí Phèo vác dao đến nhà Bá Kiến, đâm một nhát, và kết thúc cuộc đời của 2 con người, đồng thời kết thúc một sự tàn ác, gian xảo, một đại diện cho bọn áp bức, bóc lột.
Liên hệ thực tế:
- Một sĩ tử muốn đỗ đạt cao, thành công trên con đường mình muốn bước đến thì ngày đêm đèn sách, đấu tranh với thời gian gấp rút, áp lực tinh thần. Đấu tranh nhiều và đi đến thành công. Với một sĩ tử, chỉ rong chơi, nước đên chân mới nhảy, không có một sự đấu tranh với những điều đang hiện diễn trước mắt, tất "nhàn cư vi bất thiện", không có đấu tranh là không có quyết tâm, mà không có quyết tâm thì chẳng làm được gì.
- Một bệnh nhân nằm trên giường bệnh: hằng ngày đối mặt với bao nhiêu là thứ thuốc, với bao nhiêu là sự đau đớn, nhưng ý chí không có, đấu tranh với bản thân và sự đau đớn không có, thử hỏi đến khi nào mới thoát khỏi cơn đau bệnh tật. Đấu tranh với tinh thần của chính bản thân, là cách vượt qua nỗi đau đớn trên giường bệnh ấy.Thành công chỉ đến khi con ngưòi ta biết cố gắng và lòng quyết tâm, để có được sự quyết tâm đó mỗi người phải biết đấu tranh với ngoại cảnh và đặc biệt là những áp lực tinh thần trong mõi con người.
Biết tự mình nắm lấy cơ hội để vươn tới hạnh phúc.
- Cậu học trò chăm chỉ, đạt thành tích cao, được khen thưởng. Cậu rất sung sướng. Cậu đang hạnh phúc! Muốn có nó cậu đã phải tự đấu tranh với những thói hư tật xấu của bản thân, tự học tự rèn có khi với cả khó khăn vật chất và tinh thần nhiều năm trời.
- Anh nông dân cần cù, một nắng hai sương, để có được vụ mùa bội thu. Đứng trước cánh đồng trĩu hạt, anh nở nụ cười rạng rỡ. Anh đang hạnh phúc! Anh đã phải đấu tranh với sâu bọ, sự khắc nghiệt, thất thường của thời tiết và tự nhiên theo năm tháng không hề ngơi nghỉ.
- Các bậc sinh thành, công lao khổ nhọc, nuôi dạy con cái trưởng thành. Con càng lớn càng ngoan, hiếu hạnh. Nhìn con thành đạt,lớn khôn, cha mẹ cười mãn nguyện. Cha mẹ đang hạnh phúc! Cha mẹ đã phải đấu tranh, vật lộn với bao nhiêu gian khổ cuộc đời để có được cái mặc, cái ăn, nuôi con khôn lớn.
- Một người bệnh,chữa trị bằng mọi cách để được sống, sống khoẻ mạnh. Khi lành mạnh, nhìn thấy cuộc sống thật tuyệt vời.Người ấy hài lòng với bản thân. Người ấy đang hạnh phúc. Người ấy có lúc đã phải đấu tranh với tử thần để giành lại sự sống mong manh.
- Đôi lứa yêu nhau, chung thuỷ, tin cậy, bao dung và chân thành. Không nói lời nào, nhưng trong ánh mắt hai người luôn hướng về nhau, chia sẻ cho nhau những buồn vui cuộc đời. Sự lặng im giữa họ nói lên bao điều. Họ đang hạnh phúc! Họ đã phải đấu tranh với thị phi, với nghịch cảnh, với bản thân để loại bỏ những bất đồng, có thể tạo nên khỏng cách giữa hai người, đấu tranh cả với không gian và thời gian làm ngăn cách họ, và để họ được gần nhau.
Vậy nên, có thể hiểu, Ai cũng có một hạnh phúc trong tay. Có điều nhìn thấy được nó hay không, phải xem cách đấu tranh của bạn. Nếu bạn hèn nhát, bạn không dám đối diện bản thân mình, bạn không thể thấy mình còn thiếu cái gì? khiếm khuyết cái gì? Làm sao bạn có thể trở thành người hoàn thiện, được mọi người yêu mến và ngưỡng mộ? Gặp khó khăn bạn chạy trốn, né tránh thì làm sao có thể hưởng thụ được cảm giác hạnh phúc sau khi trải qua thử thách, gian khổ? Biết nhìn lại chính mình, là cách bạn có thể tìm thấy "Hạnh phúc" nhanh nhất. Bởi vì không ai là toàn vẹn cả. Nhìn lại chính mình, để loại trừ cái xấu, cái ác, cái dở còn ẩn nấp đâu đó phía sau lương tâm bạn. Nghiêm khắc với bản thân để sống ngày càng tốt hơn, yêu thương nhiều hơn, chia sẻ nhiều hơn và bạn sẽ thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn. Đó chẳng phải là hạnh phúc mà bạn muốn tìm đó sao: một cuộc sống thân thiện và một tâm hồn thanh thản.