Đề: Đóng vai Sơn Tinh kể lại chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh.
Bài làm:
1.Mở bài:
-Ta tên là Sơn Tinh, nhà ở núi Tản Viên quanh năm mây trắng, hoa trái xanh tươi, muông thú vui vầy.
-Nghe tin vua Hùng mở hội thi tài, kiến chồng cho con gái tên là Mị Nương xinh đẹp, nết na, ta liền cùng tùy tùng lên đường tham dự.
2.Thân bài:
-Kinh đô Phong Châu đông nghịt người, chàng trai nào dự thi trông cũng khôi ngô tuấn tú.
-Các cô gái thì diện những bộ váy áo đẹp nhất, đeo những chiếc vòng đá lịch lãm, cười nói giòn giã, cô nào trông cũng phơi phới như hoa mùa xuân.
-Nhưng Mị Nương, con gái vua Hùng lại đẹp hơn cả, da trắng, má hồng, ánh mắt ấm áp vùa sâu thẳm vừa trong veo như hút hồn người vào trong ấy. Vì thế bao chàng trai ra sức tranh tài mong lấy được Mị Nương làm vợ.
-Hôm ấy, hai người lọt vào vòng cuối cùng là ta và Thủy Tinh – một người đến từ vùng sông nước, tướng mạo hung dữ, mắt sắc như dao, râu vểnh ngược.
-Thủy tinh có tài hô mưa mưa đến, gọi gió gió về. Trời đang nắng chang chang, chỉ cần hắn vẫy tay một cái là mây đen ùn ùn kéo đến, gió xoáy ầm ầm, mưa đổ như trút, khiến ai nấy đều kinh hãi.
-Đến lượt ta, ta trổ tài vẫy tay về phía Đông, phía Đông nổi lên cồn bãi, vẫy tay về phía Tây, phía Tây mọc lên từng dãy đồi.
-Thấy cả hai thật ngang tài ngang sức, vua Hùng không biết chọn ai, bèn mời các tướng đến họp bàn sau đó phán: “Cả hai đều xứng làm con rể ta, nhưng Mị Nương chỉ có một, ta chẳng biết gả cho ai. Thôi thì, ngày mai ai đem sính lễ đến trước, người ấy cưới được Mị Nương. Sính lễ gồm: Một trăm ván cơm nếp, một trăm nẹp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao”
-Nghe xong lời truyền, ta vội về sai tướng tá và người nhà bủa đi các ngã kiếm tìm lễ vật. Thật chẳng dễ gì tìm được các món báu vật trong một thời gian ngắn. Nhưng do người nhà ta nóng lòng muốn giúp ta sớm yên bề gia thất nên đã cố hết sức giúp đỡ.
-Kết quả là chỉ vừa sang ngày mới một lát, mọi lễ vật nhà vua yêu cầu ta đã chuẩn bị xong đặt trước bệ rồng. Lúc ấy vẫn chưa thấy bóng dáng Thủy Tinh đâu.
-Nhà vua tuyên bố ta là người thắng cuộc, dắt tay Mị Nương đặt vào tay ta, dặn dò và chúc phúc cho ta cùng nàng sống hạnh phúc, sum quầy. Mị Nương bước lên kiệu, trông nàng càng xinh đẹp hơn trước, nụ cười hạnh phúc lươn nở trên môi.
-Kiệu hoa vừa đi được một đoạn thì Thủy Tinh cùng tùy tùng mới khien lễ vật tới. Biết mình không lấy được Mị Nương, hắn hằm hằm tức giận, giở quyền phép hô mưa gọi gió, sấm chớp đùng đùng. Chẳng mấy chốc cả thành Phong Châu đã bị hắn dìm trong biển nước.
-Mị Châu ngoái lại, nức nở thương cha cùng dân làng đang hoản loạn tìm nơi trú ẩn.
-Ta bèn an ủi nàng, sai tùy tướng bảo vệ rồi quay qua dung phép thuật của cha ông để lại, xe núi đấp ụ, dựng đập đất đá chặn dòng nước xiết đang phăng phăng cuốn trôi mọi thứ.
-Các tùy tung của ta đã ra sức dùng đá tảng, thân cây ném vào lũ thủy quái, thuồng luồng đang reo hò dâng theo dòng nước.
-Thủy Tinh thấy vậy càng hăng máu dâng nước cao hơn, gọi mưa nhiều hơn, thúc nước vào những con đập ta mới dựng. Nhưng ta không hề nao núng, hắn dâng nước đến đâu, ta dâng núi chắn đến đấy. Từng dãy núi cao sừng sững mọc lên, thách thức sự hung bạo của Thủy Tinh.
-Ta đánh nhau với hắn ròng rã mấy tháng trời khiến trời đất một phen kinh động. Cuối cùng, hắn không thắng nổi ta, Thủy Tinh mệt mỏi đành rút quân về. Đất lại khô tạnh, chim muông lại ríu rít, nhân dân lại cấy trồng an vui. Đất Phong Châu lại được xây dựng ngày một giàu có, trù phú hơn.
3.Kết bài:
-Sau cuộc chiến đó, ta và Mị Nương sống hạnh phúc trên núi Tản Viên.
-Nhưng Thủy Tinh không quên thù cũ, cứ mỗi năm lại dâng nước đánh ta một lần.
-Nhân dân được ta truyền cho cách khắc chế Thủy Tinh bằng những con đê, kè nên mùa màng, nhà cửa vẫn được bảo vệ. Thủy Tinh đánh mãi mà chẳng thắng được trận nào.