Niềm kiêu hãnh của cô gái Hoa Hồng

vunhan209

New member
Xu
0
NIỀM KIÊU HÃNH CỦA CÔ GÁI HOA HỒNG
Trong khu vườn kia mầm non đang hé mở chuẩn bị chào đón một mùa xuân mới về. Giữa đám cỏ xanh tươi tràn đầy sức sống là một cô gái Hoa Hồng duyên dáng đang phô sắc hương thơm ngạt ngào của mình. Bên cạnh cô gái Hoa Hồng là một anh Khoai Lang có thân hình ngộ nghĩnh. Trên mình anh còn lấm tấm bùn đấy trông thật nhem nhuốc. Thấy vậy cô gái Hoa Hồng không ngần ngại đuổi anh Khoai Lang đi. Thế là một cuộc tranh luận đã xảy ra.

Cô gái Hoa Hồng uốn mình một cách kiêu ngạo rồi cất tiến nói:
-Anh là ai mà người bẩn thỉu vậy?
Anh Khoai lang nghe vậy từ tốn đáp:- Tôi là Khoai Lang, thế còn cô?
-Tôi là Hoa Hồng. Thôi anh đi đi, làm sao một cô gái Hoa Hồng lại tiếp chuyện với một người vừa xấu xí vừa bẩn thỉu như anh được?
Anh Khoai Lang đáp:
Làm sao cô bì được với tôi. Còn cô tuy xinh đẹp nhưng suốt ngày cô chỉ ăn với chơi chứ có được việc gì đâu. Này nhé, sáng thức dậy co được uống những giọt sương long lanh mát rượi, được những tia nắng ấm áp sưởi ấm, cô được vui đùa cùng đàn chim ca hót líu lo, được bác ong, chị bướm thụ phấn chứ đâu như tôi. Suốt ngày, đêm tôi phải làm việc mệt nhọc.
Cô gái Hoa Hồng nghe vậy tức khí nói:
-Trời sinh ra giống nào việc ấy vì sao anh lại suy bì: ừ, tôi chỉ ăn với chơi nhưng anh thử nghĩ xem, tôi phải sống tốt để làm gì? Những ngày mùa xuân về, rồi đến những ngày hội lớn con người lấy tôi cắm vào lọ hoa để trang trí. Rồi đến ngày sinh nhật họ dùng tôi đi tặng bạn bè. Chẳng mấy chốc, khi tôi già thì họ đem tôi ra đống rác chứ có gì mà anh phải suy bì. Còn anh bị vùi xuống đất nhưng anh chỉ nằm lăn lóc mà ngủ, có biết trời đất là gì đâu, mà anh bảo phải làm việc mệt nhọc ngày cũng như đêm.
Anh Khoai Lang bình tĩnh nói:
-Thế tôi hỏi cô: Sao người ta lại vùi tôi xuống đất? Họ vùi tôi xuống đất rồi tưới tắm cho tôi để tôi nảy mầm, rồi đến mùa người ta dùng tôi làm lương thực nuôi sống con người. Vậy ai khổ hơn ai?
-Cô gái Hoa Hồng giận giữ nó:
-Dù sao tôi cũng có ích với con người. Vả lại, khi già thì ai nuôi tôi, vậy tôi có sung sướng gì đâu mà anh lại nói như thế?
Vừa lúc đó ó một bác Thỏ Trắng đi qua. Nghe đầu đuôi câu chuyện xong, bác nói vẻ trìu mến để phân giải cho cô gái Hoa Hồng kiều diễm và anh Khoai Lang đáng yêu:
-Các cháu không nên suy bì như vậy, mỗi cháu đếu có ích lợi riêng cho con người. Ví dụ: Anh Khoai Lang thì phải làm lương thực nuôi sống con người, người ta thường nói:
Ai ơi chớ phụ ngô khoai
Đến khi thất bát lấy ai bạn cùng
Còn Hoa Hồng cũng vậy, cháu làm đẹp cho con người, đem lại niềm vui cho họ. Từ nay, cháu cũng như anh Khoai Lang cần phải biết khiêm tốn. Đó là đức tính tốt đẹp của loài cây, các cháu cần phải giữ gìn nó. Thôi đã muộn rồi, bác phải về đây. Mà hai đứa phải giảng hòa với nhau ấy nhé!
Cô gái Hoa Hồng và anh Khoai Lang đồng thanh đáp:
-Chúng cháu chào bác Thỏ Trắng ạ!
Bác Thỏ đi rồi, cô gái Hoa Hồng dịu giọng nói:
-Anh Khoai Lang ơi, anh cho tôi xin lỗi vì lúc nãy tôi đã kiêu ngạo và khinh bỉ anh
Anh Khoai Lang đáp:
-Cô Hoa Hồng ơi, từ nay tôi và cô sẽ là bạn của nhau nhé, cô có đồng ý không?. Cô gái Hoa Hồng vui sướng nói:
-Nếu được làm bạn tốt của anh Khoai Lang thì tôi rất vui lòng.

Từ đó anh Khoai Lang và cô gái Hoa Hồng đã trở thành bạn tốt của nhau. Hàng ngày họ cùng nhau vui đùa, cùng nhau hăng say làm việc khiến họ cảm thấy cuộc sống của họ vui tươi biết bao.
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top