Đề thi tuyển sinh lớp 10 THPT chuyên tỉnh Quảng Ninh
Năm học 2007 - 2008
Năm học 2007 - 2008
Nhân vật Nhĩ và những suy nghĩ của anh trong văn bản Bến quê (Nguyễn Minh Châu)
Yêu Cầu
Yêu cầu chung cần diễn đạt: Học sinh phải viết đúng yêu cầu của bài văn nghị luận văn học (nghị luận về nhân vật trong tác phẩm văn học).
Yêu cầu về hình thức:
- Bài viết có bố cục rõ ràng, đủ ba phần: Mở bài, thân bài, kết bài.
- Trình bày mạch lạc, văn viết trôi chảy, cảm xúc chân thành.
Yêu cầu về nội dung:
Bài viết cần đạt được các ý cơ bản sau:
- Trình bày những hiểu biết về nhân vật Nhĩ.
+ Là người từng trải, từng đi nhiều nơi trên trái đất, cuối đời mắc bệnh hiểm nghèo, mọi sự đều phải nhờ người khác giúp đỡ.
+ Trong một buổi sáng đầu thu, được bọn trẻ giúp cho anh ngồi bên cửa sổ, Nhĩ phát hiện thấy vẻ đẹp lạ lung của cái bãi bồi bên kia sông nhưng anh biết rằng sẽ không bao giờ có thể đặt chân lên mảnh đất ấy.
Anh đã nhờ cậu con trai thực hiện giúp mình điều khao khát đó. Nhưng rồi cậu ta lại sa vào một đám chơi phá cờ thế và có thể lỡ chuyến đò ngang duy nhất trong ngày.
- Tập trung trình bày những suy nghĩ nổi bật của nhân vật Nhĩ khi nằm trên giường bệnh:
+ “…con người ta trên đường đời thật khó tránh được những cái điều vòng vèo hoặc chùng chình…”
+ “…chỉ có anh đã từng trải, đã từng in gót chân khắp mọi chân trời xa lạ mới nhìn thấy hết sự giàu có lẫn mọi vẻ đẹp của một cái bãi sông Hồng ngay bờ bên kia, cả trong những nét tiêu sơ…”
+ “…cũng như cánh bãi bồi đang nằm phơi mình bên kia, tâm hồn Liên vẫn giữ nguyên vẹn những nét tần tảo và chịu đựng hi sinh từ bao đời xưa, và cũng chính nhờ có điều đó mà sau nhiều ngày tháng bôn tẩu , tìm kiếm…Nhĩ đã tìm thấy được nơi nương tựa là gia đình…”
- Qua nhân vật Nhĩ và suy nghĩ của anh, tác phẩm đã đưa ra những triết lý cuộc sống:
+ Cuộc sống và số phận con người chứa đầy những điều bất thường, những nghịch lý, ngẫu nhiên, vượt ra ngoài dự định và ước muốn, cả những hiểu biết và toan tính của người ta.
+ Thức tỉnh mọi người về những cái vòng vèo, chùng chình, mà chúng ta đang sa vào trên đường đời để dứt ra khỏi nó, hướng tới những giá trị đích thực vốn giản dị, gần gũi bền vững.