duanlamthem
New member
- Xu
- 0
Nguyễn Tuấn Anh đã trở lại mạnh mẽ trong màu áo ĐT Việt Nam dưới thời HLV Park Hang-seo, Tuấn Anh trở thành nhân tố quan trọng trong hàng tiền vệ của Việt Nam thi đấu cực hay trước Thái Lan.
Xuyên suốt chiều dài lịch sử của bóng đá Việt Nam không thiếu những ngôi sao khiến NHM nước nhà phải nức mũi với những pha xử lý ngẫu hứng ở đẳng cấp cao của họ. Vô số thành công gần hai năm qua của bóng đá Việt Nam chứng kiến sự khảng định tên tuổi của thế hệ 1995 như tài năng của Công Phượng, Văn Toàn, Xuân Trường, Tiến Dũng, Duy Mạnh, Đức Huy... Cùng sự trưởng thành vượt bậc của thế hệ 1997 như Quang Hải, Đình Trọng, Thành Chung...
Nhưng vẫn còn đó con người thầm lặng sinh cùng thời với những người đồng đội tăm tiếng lẫy lừng kia, anh cũng từng tạo cho mình những ánh hào quang xán lạn. Tuy vậy chấn thương đã khiến anh kéo lùi sự nghiệp khi không thể kề vai sát cánh cũng những người anh em chí cốt vượt qua những khó khăn tưởng chừng như không thể vượt qua.
Những tưởng NHM sẽ phải tiếc thương cho số phận bạc bẽo của anh thì giờ đây anh đã trở lại cống hiến cho màu cờ tổ quốc mỗi bước chạy của anh ngay lúc này là niềm tin là sự kỳ vọng cho một cuộc hồi sinh là bài ca chiến thắng giành riêng cho tài năng sinh ra trên mảnh đất Thái Bình.
Trưởng thành từ học viện bóng đá Hoàng Anh Gia Lai Arsenal JMG cùng với lứa Công Phượng, Xuân Trường, Văn Toàn... Nhưng Tuấn Anh lại kém may mắn hơn rất nhiều khi những chấn thương cứ liên tục đeo bám anh. Như người ta vẫn nói "Chim sợ cành cong" Tuấn Anh tỏ ra rất hạn chế khi nhắc đến chấn thương của mình trong các cuộc trả lời phỏng vấn báo chí và sau mỗi lần trở lại thi đấu Tuấn Anh rất e ngại khi đối thủ va chạm mạnh với mình.
Những người đã tiếp xúc nhiều với tiền vệ của ĐT Việt Nam đều cho rằng Tuấn Anh rất ít nói và hiền khô. Nếu như Công Phượng lầm lì mang trong mình sự rắn rỏi ý chí sắt đá của một con người vùng duyên hải miền Trung, Xuân Trường trưởng thành bản lĩnh vững vàng đùng với vai trò của một người đội trưởng thì Tuấn Anh mang trong mình sự thật thà chân chất của vùng quê "lúa" Thái Bình.
Sự nghiệp quần đùi áo số của Tuấn Anh gặp rất nhiều trắc trở, cầu thủ sinh năm 1995 thường phải gặp những chấn thương điều mà bất cứ cầu thủ nào cũng có thể gặp phải. Tuấn Anh thường giấu diếm những cơn đau để tiếp tục chạy, chuyền bóng và xoạc bóng. Gánh vác trọng trách của một tiền vệ tổ chức lối chơi nhưng Tuấn Anh chẳng phàn nàn một lời khi phải đá ở vị trí trung vệ trái với sở trường trong màu áo của HAGL. Tuấn Anh vẫn lặng lẽ ra sân và thi đấu đè nén đau đớn không màng gian khó để thi đấu.
Xuyên suốt chiều dài lịch sử của bóng đá Việt Nam không thiếu những ngôi sao khiến NHM nước nhà phải nức mũi với những pha xử lý ngẫu hứng ở đẳng cấp cao của họ. Vô số thành công gần hai năm qua của bóng đá Việt Nam chứng kiến sự khảng định tên tuổi của thế hệ 1995 như tài năng của Công Phượng, Văn Toàn, Xuân Trường, Tiến Dũng, Duy Mạnh, Đức Huy... Cùng sự trưởng thành vượt bậc của thế hệ 1997 như Quang Hải, Đình Trọng, Thành Chung...
Nhưng vẫn còn đó con người thầm lặng sinh cùng thời với những người đồng đội tăm tiếng lẫy lừng kia, anh cũng từng tạo cho mình những ánh hào quang xán lạn. Tuy vậy chấn thương đã khiến anh kéo lùi sự nghiệp khi không thể kề vai sát cánh cũng những người anh em chí cốt vượt qua những khó khăn tưởng chừng như không thể vượt qua.
Những tưởng NHM sẽ phải tiếc thương cho số phận bạc bẽo của anh thì giờ đây anh đã trở lại cống hiến cho màu cờ tổ quốc mỗi bước chạy của anh ngay lúc này là niềm tin là sự kỳ vọng cho một cuộc hồi sinh là bài ca chiến thắng giành riêng cho tài năng sinh ra trên mảnh đất Thái Bình.
Trưởng thành từ học viện bóng đá Hoàng Anh Gia Lai Arsenal JMG cùng với lứa Công Phượng, Xuân Trường, Văn Toàn... Nhưng Tuấn Anh lại kém may mắn hơn rất nhiều khi những chấn thương cứ liên tục đeo bám anh. Như người ta vẫn nói "Chim sợ cành cong" Tuấn Anh tỏ ra rất hạn chế khi nhắc đến chấn thương của mình trong các cuộc trả lời phỏng vấn báo chí và sau mỗi lần trở lại thi đấu Tuấn Anh rất e ngại khi đối thủ va chạm mạnh với mình.
Những người đã tiếp xúc nhiều với tiền vệ của ĐT Việt Nam đều cho rằng Tuấn Anh rất ít nói và hiền khô. Nếu như Công Phượng lầm lì mang trong mình sự rắn rỏi ý chí sắt đá của một con người vùng duyên hải miền Trung, Xuân Trường trưởng thành bản lĩnh vững vàng đùng với vai trò của một người đội trưởng thì Tuấn Anh mang trong mình sự thật thà chân chất của vùng quê "lúa" Thái Bình.
Sự nghiệp quần đùi áo số của Tuấn Anh gặp rất nhiều trắc trở, cầu thủ sinh năm 1995 thường phải gặp những chấn thương điều mà bất cứ cầu thủ nào cũng có thể gặp phải. Tuấn Anh thường giấu diếm những cơn đau để tiếp tục chạy, chuyền bóng và xoạc bóng. Gánh vác trọng trách của một tiền vệ tổ chức lối chơi nhưng Tuấn Anh chẳng phàn nàn một lời khi phải đá ở vị trí trung vệ trái với sở trường trong màu áo của HAGL. Tuấn Anh vẫn lặng lẽ ra sân và thi đấu đè nén đau đớn không màng gian khó để thi đấu.