Đề bài: Con gái Mác đã có lần hỏi: Cha hiểu hạnh phúc là gì? Các Mác đã trả lời con gái: Hạnh phúc là đấu tranh. Trình bày suy nghĩ của anh (chị) về câu nói trên.
Các Mác
Thanh niên chúng ta ai cũng khao khát một cuộc sống hạnh phúc nhưng hạnh phúc là gì? Hiểu hạnh phúc như thế nào cho đúng? Điều băn khoăn của chúng ta cũng là điều băn khoăn của con gái Mác. Con gái Mác đã có lần hỏi cha: "Cha hiểu hạnh phúc là gì?" Các Mác vị lãnh tụ vĩ đại của giai cấp công nhân thế giới, suốt đời mình đấu tranh cho quyền lợi của giai cấp vô sản, đã trả lời con gái: "Hạnh phúc là đấu tranh". Câu nói gắn gọn của Mác đã giúp chúng ta hiểu đúng đắn về hạnh phúc.
Mỗi người sẽ có một quan niệm khác nhau về hạnh phúc. Mỗi xã hội, mỗi giai cấp quan niệm về hạnh phúc cũng không giống nhau. Đối với giai cấp bóc lột, hạnh phúc của chúng là tiền tài, địa vị, hạnh phúc của chúng được đánh đổi bằng máu và nước mắt của những người dân lương thiện. Tiếng cười của Nghị Quế, Bá Kiến… sau khi đẩy được người dân lương thiện vào con đường bần cùng hoá và lưu manh hoá mãi mãi ám ảnh ta. Hình ảnh chị Dậu phải bán con, bán chó… trong sự hạnh phúc vì mua được món hàng giá rẻ của bà Nghị làm lòng ta nhói đau. Hình ảnh Chí Phèo để tuột mất hạnh phúc với thị Nở để lại cho ta bao băn khoăn suy nghĩ. Từ một chàng trai khoẻ mạnh, hiền lành, có lòng tự trọng, Chí đã biến thành con quỷ dữ, Chí mất tất cả, quyền được làm người và quyền được hạnh phúc trong cơn phẫn uất. Chí đã đâm chết Bá Kiến và tự kết liễu đời mình. Bi kịch của Chí cũng chính là bi kịch trên con đường đấu tranh tìm hạnh phúc của những người thấp cổ bé họng trong xã hội cá lớn nuốt cá bé, xã hội của những kẻ chỉ thích ngồi mát ăn bát vàng sẵn sàng dẫm đạp lên tất cả miễn là chúng được hạnh phúc.
"Hạnh phúc là đấu tranh", điều Mác trả lời con gái vô cùng giản dị nhưng đó là một chân lý. Đúng vậy, những người sống có trách nhiệm với bản thân, gia đình, xã hội. Với họ: Hạnh phúc của một người là làm cho nhiều người hạnh phúc, họ tìm thấy hạnh phúc trong đấu tranh, đấu tranh gạt bỏ những trở ngại để con người thực hiện ý nghĩa cao đẹp của đời mình. Đấu tranh với thiên nhiên, với xã hội, với chính bản thân để loại bỏ cái ác, cái xấu, cái lạc hậu phát triển cái tốt, cái tiến bộ. Qua đấu tranh, con người sẽ trưởng thành và đặc biệt họ sẽ tìm được ý nghĩa cuộc đời, niềm vui cuộc sống khi họ đưa lại được hạnh phúc cho nhiều người.
Chính vì lẽ đó, họ đã không ngại ngần khi tham gia cách mạng đã tự xác định:
"Đời cách mạng từ khi tôi đã hiểu
Dấn thân vô là chịu tù đày
Là gươm kề tận cổ, súng kề tai
Là thân sống chỉ coi còn một nửa".
(Trăng trối - Tố Hữu)
Những người chiến sĩ cách mạng đó đã sống, đã chiến đấu, máu họ đã đổ xuống để bảo vệ từng tấc đất của Tổ quốc, sự hy sinh của họ đã đưa lại hạnh phúc cho chúng ta, đưa lại nụ cười, sự bình yên cho mỗi mái nhà.
Hạnh phúc là đấu tranh, đấu tranh để có được hạnh phúc là một chặng đường không đơn giản. Hạnh phúc không tự đến, muốn có hạnh phúc, mỗi cá nhân phải tự đấu tranh với bản thân mình, đấu tranh với những vật cản, những trở ngại trong cuộc sống, trong xã hội. Là một thanh niên thời đại mới, chúng ta không thể quan niệm:
"Hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp
Một mái nhà yên rủ bóng xuống tâm hồn"
(Người đi tìm hình của nước - Chế Lan Viên)
Cũng không thể cho rằng: hạnh phúc là được vui chơi thoả thích, hạnh phúc là tìm được cảm giác mạnh trong các trò chơi mạo hiểm, hạnh phúc là quay cuồng trong rượu mạnh, thuốc lắc và những điệu nhảy điên loạn. Nếu quan niệm, hạnh phúc chỉ bó hẹp trong thú vui cá nhân, trong sự thoả mãn những dục vọng thấp hèn thì cuộc đấu tranh vì độc lập, tự do, hạnh phúc của bao thế hệ cha anh sẽ trở nên vô nghĩa. Thế hệ thanh niên 8X, 9X hãy đấu tranh với những tệ nạn tiêu cực, đấu tranh những lực cản của xã hội, đấu tranh với chính bản thân, để tìm được hạnh phúc cho mình và đưa lại hạnh phúc cho mọi người.
"Hạnh phúc là đấu tranh" là một chân lý, nhưng cuộc sống vô cùng phức tạp, đã có không ít cuộc đấu tranh bị dìm trong nước mắt, đã có không ít người vì đấu tranh tìm chân lý, tìm lẽ công bằng nhưng lại bị mắc vào vòng oan khuất, chính vì vậy, đã nảy sinh tâm lý ngại đấu tranh vì cho rằng đấu tranh thì tránh đâu, hạnh phúc đâu không thấy, chỉ chuốc lấy bất hạnh. Tuy nhiện, mọi oan khuất sẽ được hoá giải, miễn rằng chúng ta có niềm tin, niềm tin sẽ giúp chúng ta tìm được chân lý, niềm tin sẽ giúp chúng ta đấu tranh để tìm lại hạnh phúc làm cho đất nước ngày càng giàu đẹp, công bằng văn minh hơn.
Lời Các Mác nói với con gái không phải là những lời giáo huấn, lời Các Mác nói với con gái đã giúp thế hệ trẻ hiểu rõ hơn về bản thân. Đúng vậy, xã hội càng phát triển, đời sống, vật chất, tinh thần ngày càng được nâng cao, tuổi trẻ chúng ta cần phải biết đấu tranh chống và loại trừ cái xấu để có được một ngày mai huy hoàng.
Các Mác
Bài làm
Thanh niên chúng ta ai cũng khao khát một cuộc sống hạnh phúc nhưng hạnh phúc là gì? Hiểu hạnh phúc như thế nào cho đúng? Điều băn khoăn của chúng ta cũng là điều băn khoăn của con gái Mác. Con gái Mác đã có lần hỏi cha: "Cha hiểu hạnh phúc là gì?" Các Mác vị lãnh tụ vĩ đại của giai cấp công nhân thế giới, suốt đời mình đấu tranh cho quyền lợi của giai cấp vô sản, đã trả lời con gái: "Hạnh phúc là đấu tranh". Câu nói gắn gọn của Mác đã giúp chúng ta hiểu đúng đắn về hạnh phúc.
Mỗi người sẽ có một quan niệm khác nhau về hạnh phúc. Mỗi xã hội, mỗi giai cấp quan niệm về hạnh phúc cũng không giống nhau. Đối với giai cấp bóc lột, hạnh phúc của chúng là tiền tài, địa vị, hạnh phúc của chúng được đánh đổi bằng máu và nước mắt của những người dân lương thiện. Tiếng cười của Nghị Quế, Bá Kiến… sau khi đẩy được người dân lương thiện vào con đường bần cùng hoá và lưu manh hoá mãi mãi ám ảnh ta. Hình ảnh chị Dậu phải bán con, bán chó… trong sự hạnh phúc vì mua được món hàng giá rẻ của bà Nghị làm lòng ta nhói đau. Hình ảnh Chí Phèo để tuột mất hạnh phúc với thị Nở để lại cho ta bao băn khoăn suy nghĩ. Từ một chàng trai khoẻ mạnh, hiền lành, có lòng tự trọng, Chí đã biến thành con quỷ dữ, Chí mất tất cả, quyền được làm người và quyền được hạnh phúc trong cơn phẫn uất. Chí đã đâm chết Bá Kiến và tự kết liễu đời mình. Bi kịch của Chí cũng chính là bi kịch trên con đường đấu tranh tìm hạnh phúc của những người thấp cổ bé họng trong xã hội cá lớn nuốt cá bé, xã hội của những kẻ chỉ thích ngồi mát ăn bát vàng sẵn sàng dẫm đạp lên tất cả miễn là chúng được hạnh phúc.
"Hạnh phúc là đấu tranh", điều Mác trả lời con gái vô cùng giản dị nhưng đó là một chân lý. Đúng vậy, những người sống có trách nhiệm với bản thân, gia đình, xã hội. Với họ: Hạnh phúc của một người là làm cho nhiều người hạnh phúc, họ tìm thấy hạnh phúc trong đấu tranh, đấu tranh gạt bỏ những trở ngại để con người thực hiện ý nghĩa cao đẹp của đời mình. Đấu tranh với thiên nhiên, với xã hội, với chính bản thân để loại bỏ cái ác, cái xấu, cái lạc hậu phát triển cái tốt, cái tiến bộ. Qua đấu tranh, con người sẽ trưởng thành và đặc biệt họ sẽ tìm được ý nghĩa cuộc đời, niềm vui cuộc sống khi họ đưa lại được hạnh phúc cho nhiều người.
Chính vì lẽ đó, họ đã không ngại ngần khi tham gia cách mạng đã tự xác định:
"Đời cách mạng từ khi tôi đã hiểu
Dấn thân vô là chịu tù đày
Là gươm kề tận cổ, súng kề tai
Là thân sống chỉ coi còn một nửa".
(Trăng trối - Tố Hữu)
Những người chiến sĩ cách mạng đó đã sống, đã chiến đấu, máu họ đã đổ xuống để bảo vệ từng tấc đất của Tổ quốc, sự hy sinh của họ đã đưa lại hạnh phúc cho chúng ta, đưa lại nụ cười, sự bình yên cho mỗi mái nhà.
Hạnh phúc là đấu tranh, đấu tranh để có được hạnh phúc là một chặng đường không đơn giản. Hạnh phúc không tự đến, muốn có hạnh phúc, mỗi cá nhân phải tự đấu tranh với bản thân mình, đấu tranh với những vật cản, những trở ngại trong cuộc sống, trong xã hội. Là một thanh niên thời đại mới, chúng ta không thể quan niệm:
"Hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp
Một mái nhà yên rủ bóng xuống tâm hồn"
(Người đi tìm hình của nước - Chế Lan Viên)
Cũng không thể cho rằng: hạnh phúc là được vui chơi thoả thích, hạnh phúc là tìm được cảm giác mạnh trong các trò chơi mạo hiểm, hạnh phúc là quay cuồng trong rượu mạnh, thuốc lắc và những điệu nhảy điên loạn. Nếu quan niệm, hạnh phúc chỉ bó hẹp trong thú vui cá nhân, trong sự thoả mãn những dục vọng thấp hèn thì cuộc đấu tranh vì độc lập, tự do, hạnh phúc của bao thế hệ cha anh sẽ trở nên vô nghĩa. Thế hệ thanh niên 8X, 9X hãy đấu tranh với những tệ nạn tiêu cực, đấu tranh những lực cản của xã hội, đấu tranh với chính bản thân, để tìm được hạnh phúc cho mình và đưa lại hạnh phúc cho mọi người.
"Hạnh phúc là đấu tranh" là một chân lý, nhưng cuộc sống vô cùng phức tạp, đã có không ít cuộc đấu tranh bị dìm trong nước mắt, đã có không ít người vì đấu tranh tìm chân lý, tìm lẽ công bằng nhưng lại bị mắc vào vòng oan khuất, chính vì vậy, đã nảy sinh tâm lý ngại đấu tranh vì cho rằng đấu tranh thì tránh đâu, hạnh phúc đâu không thấy, chỉ chuốc lấy bất hạnh. Tuy nhiện, mọi oan khuất sẽ được hoá giải, miễn rằng chúng ta có niềm tin, niềm tin sẽ giúp chúng ta tìm được chân lý, niềm tin sẽ giúp chúng ta đấu tranh để tìm lại hạnh phúc làm cho đất nước ngày càng giàu đẹp, công bằng văn minh hơn.
Lời Các Mác nói với con gái không phải là những lời giáo huấn, lời Các Mác nói với con gái đã giúp thế hệ trẻ hiểu rõ hơn về bản thân. Đúng vậy, xã hội càng phát triển, đời sống, vật chất, tinh thần ngày càng được nâng cao, tuổi trẻ chúng ta cần phải biết đấu tranh chống và loại trừ cái xấu để có được một ngày mai huy hoàng.