lethanhthao
New member
- Xu
- 0
...Nỗi dày vò co ro, cúm rúm mỗi sáng cùng cái mền khúc ấm khúc lạnh,chiếc điện thoại báo thức 5h30 phút vội chụp lấy hẹn tiếp 10 phút nữa,rồi cứ thêm 10 phút hay 5 phút....cứ cố níu kéo thời gian từng giây từng phút để được rút thêm trong chiếc mền ấm áp...đó là cái thú vị của cái lạnh những ngày giáp tết!
Hoài niệm cũng là nỗi nhớ quá khứ
Cái cảm xúc nôn nao khó tả,cái thứ tâm lí làm biếng đến trường ,háo hức mong chờ đó là "tấm lòng" mong tết! Những sáng cố gượng dậy vì cái tiết trời lành lạnh và phải đi học ôi nó mới nản làm sao,rồi khi đang ngồi cắn bút làm bài tập thì phòng trọ kế bên mở nhạc xuân thì khỏi làm gì được nữa!
Không biết mọi người thì sao chứ trong một năm tôi chỉ chờ có mỗi tết,cái thú vui suốt mười mấy năm nó chỉ có tết nên chắc quen rồi,giờ năm nay biết đi chơi nhiều hơn nên tết càng là cơ hội để bùng nổ!
Từ trong câu hát tết có cây nêu,có bánh chưng,có ông đồ già,có câu đối đỏ,có đủ trò chơi có múa lân múa rồng....nhưng tết quê tôi thì chỉ có cái tiết trời se lạnh có tiếng nô đùa của lũ trẻ nhỏ khi được mặc quần áo mới,hân hoan được bao lì xì,có cành mai vàng trước nhà có sắc đỏ đỏ xanh xanh của đủ loại hoa khoe nở.....
Và tôi chỉ đặc biệt thích thú và cảm thấy thật bình yên với những hoạt động của dân quê tôi vào những ngày 23 tháng chạp cho đến giao thừa tạm biệt năm cũ chào đón năm mới!
Vất vả,nhưng rộn rã niềm vui đó là tháo từng cánh cửa lao chùi sạch sẽ,tụi trẻ chúng tôi chặt những cây trúc dài và tỉa chừa lại phần đọt để quét những tổ nhện bụi bẩm bám ở các góc nhà,những bàn chân bé nhỏ cứ đạp qua đạp lại cái mền trong chiếc thau to rồi cười tít mắt,hay kiên nhẫn ngồi quanh bà nội đang nướng bánh bông lan cùng mẻ kẹo gừng nóng hổi,cô bảy bận bịu với thau mức dừa vừa sên,rồi những lúc lang thang đi tìm chùm sung,trái dừa nho nhỏ,quả mãn cầu nở gai,trái đu đủ mỏ vịt,cành trúc xinh xinh....tất cả những gì đẹp nhất ngon nhất cho mâm ngủ quả cúng ông bà!
...Dân quê tôi thật rộng rãi và chịu chơi ^^ cả năm làm quần vật vất vả sớm hôm,có nhiêu tiền dành dụm cất đó vậy mà cứ đến tết là lại sắm sửa sạch sành sanh tiêu xài hết rồi khi hết tết mọi người lại chắt chiu dành dụm lại!
Lúc nhỏ,cứ gần tết là lại được mọi người hỏi"sắm đồ tết chưa con?" Lũ trẻ miền quê khát khao nôn nao chỉ có thế,được Ba Mẹ cho đi chợ được sắm đồ tết là cực kì sung sướng rồi!
Tôi nhớ khoảng mấy năm về trước,được đi chợ tết với Ba mẹ và chị Hai bằng chiếc Dỏ lớn,thật thích,chợ hoa tuy không nhiều và đủ sắc và quý phái như chợ hoa trên thành phố nhưng chợ hoa của những bác dân quê ở đây mang sắc màu và hương vị ấm áp,Ba Mẹ chọn được cặp hạnh thật đẹp và mấy chậu cúc thật xinh!
Rồi những ngày tết,ngồi ở nhà mở nhạc xuân thiệt lớn nhìn những gia đình chở nhau đi Nội,Ngoại nói cười vui vẻ ôi bình yên làm sao!
Theo chân người lớn đi sang nhà mấy cô chú hàng xóm ăn mứt uống trà nói chuyện tâm tình chúc tết thiệt là vui và ý nghĩa!
....Càng lớn hay là nhịp sống xã hội càng xô bồ mà cái không khí tết chẳng còn nữa?
Chẳng còn như xưa nữa tết ơi! Nội vẫn làm bánh mứt đó nhưng không còn con cháu súm xít quây quần nữa,tôi cũng chẳng thể lang thang mà tìm được nổi một chùm sung...cũng chẳng đi chợ tết trong tâm trạng thư thả ngắm hoa xem cảnh nữa mà là leo lên xe chạy nhanh mua nhanh...,bánh mứt thì cũng chẳng dám mua vì hóa chất và công nghệ làm độc hại,trẻ con thì tâm lí lớn nhanh quá không còn hồn nhiên xôn xao như xưa nữa mà lời nói thực tế và phũ phàng hơn!
Cũng ít đi chúc tết mọi người nữa.......không vui chơi nữa mọi người sớm lao vào cuộc sống mới!chẳng còn quan tâm tết cổ truyền nữa!
Vẫn mong một cái tết một cảm giác cũ sẽ lại về! Dù thế nào thì tết ơi!thời gian không thể xóa nhòa tết trong kí ức!!
Không biết mọi người thì sao chứ trong một năm tôi chỉ chờ có mỗi tết,cái thú vui suốt mười mấy năm nó chỉ có tết nên chắc quen rồi,giờ năm nay biết đi chơi nhiều hơn nên tết càng là cơ hội để bùng nổ!
Từ trong câu hát tết có cây nêu,có bánh chưng,có ông đồ già,có câu đối đỏ,có đủ trò chơi có múa lân múa rồng....nhưng tết quê tôi thì chỉ có cái tiết trời se lạnh có tiếng nô đùa của lũ trẻ nhỏ khi được mặc quần áo mới,hân hoan được bao lì xì,có cành mai vàng trước nhà có sắc đỏ đỏ xanh xanh của đủ loại hoa khoe nở.....
Và tôi chỉ đặc biệt thích thú và cảm thấy thật bình yên với những hoạt động của dân quê tôi vào những ngày 23 tháng chạp cho đến giao thừa tạm biệt năm cũ chào đón năm mới!
Vất vả,nhưng rộn rã niềm vui đó là tháo từng cánh cửa lao chùi sạch sẽ,tụi trẻ chúng tôi chặt những cây trúc dài và tỉa chừa lại phần đọt để quét những tổ nhện bụi bẩm bám ở các góc nhà,những bàn chân bé nhỏ cứ đạp qua đạp lại cái mền trong chiếc thau to rồi cười tít mắt,hay kiên nhẫn ngồi quanh bà nội đang nướng bánh bông lan cùng mẻ kẹo gừng nóng hổi,cô bảy bận bịu với thau mức dừa vừa sên,rồi những lúc lang thang đi tìm chùm sung,trái dừa nho nhỏ,quả mãn cầu nở gai,trái đu đủ mỏ vịt,cành trúc xinh xinh....tất cả những gì đẹp nhất ngon nhất cho mâm ngủ quả cúng ông bà!
...Dân quê tôi thật rộng rãi và chịu chơi ^^ cả năm làm quần vật vất vả sớm hôm,có nhiêu tiền dành dụm cất đó vậy mà cứ đến tết là lại sắm sửa sạch sành sanh tiêu xài hết rồi khi hết tết mọi người lại chắt chiu dành dụm lại!
Lúc nhỏ,cứ gần tết là lại được mọi người hỏi"sắm đồ tết chưa con?" Lũ trẻ miền quê khát khao nôn nao chỉ có thế,được Ba Mẹ cho đi chợ được sắm đồ tết là cực kì sung sướng rồi!
Tôi nhớ khoảng mấy năm về trước,được đi chợ tết với Ba mẹ và chị Hai bằng chiếc Dỏ lớn,thật thích,chợ hoa tuy không nhiều và đủ sắc và quý phái như chợ hoa trên thành phố nhưng chợ hoa của những bác dân quê ở đây mang sắc màu và hương vị ấm áp,Ba Mẹ chọn được cặp hạnh thật đẹp và mấy chậu cúc thật xinh!
Rồi những ngày tết,ngồi ở nhà mở nhạc xuân thiệt lớn nhìn những gia đình chở nhau đi Nội,Ngoại nói cười vui vẻ ôi bình yên làm sao!
Theo chân người lớn đi sang nhà mấy cô chú hàng xóm ăn mứt uống trà nói chuyện tâm tình chúc tết thiệt là vui và ý nghĩa!
....Càng lớn hay là nhịp sống xã hội càng xô bồ mà cái không khí tết chẳng còn nữa?
Chẳng còn như xưa nữa tết ơi! Nội vẫn làm bánh mứt đó nhưng không còn con cháu súm xít quây quần nữa,tôi cũng chẳng thể lang thang mà tìm được nổi một chùm sung...cũng chẳng đi chợ tết trong tâm trạng thư thả ngắm hoa xem cảnh nữa mà là leo lên xe chạy nhanh mua nhanh...,bánh mứt thì cũng chẳng dám mua vì hóa chất và công nghệ làm độc hại,trẻ con thì tâm lí lớn nhanh quá không còn hồn nhiên xôn xao như xưa nữa mà lời nói thực tế và phũ phàng hơn!
Cũng ít đi chúc tết mọi người nữa.......không vui chơi nữa mọi người sớm lao vào cuộc sống mới!chẳng còn quan tâm tết cổ truyền nữa!
Vẫn mong một cái tết một cảm giác cũ sẽ lại về! Dù thế nào thì tết ơi!thời gian không thể xóa nhòa tết trong kí ức!!
Họ và tên: Lê Thanh Thảo
Tuổi:09/01/1992
Nghề nghiệp:Học sinh
Tuổi:09/01/1992
Nghề nghiệp:Học sinh
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: