Sau cú trượt đai học, tôi được cha mẹ gửi vào Huế học ôn với một người xa lạ ko quen bít, tôi đến với huế vào một buổi sáng trời mưa ngâu phảng phất, trong tiết trời se lạnh ko đến nỗi tái tê như ở quảng bình, giống như bao người khác tôi bở ngỡ vô cùng, vừa mới đặt chân xuống Huế tôi được người bạn ko quen biết chở đi vò quanh đất huế chơi, tiện thể mua đồ dùng cho học tập, chúng tôi đã cùng nhau đội mưa và thân nhau từ đó.
Nhưng cũng chính vì mối quan hệ thân nhau quá sớm và quá mức như câu nói " thân nhau lắm cắn nhau đau" mà mối quan hệ của tôi và cô bạn gái đó chỉ trong một tháng đã gần như rạn nứt, chúng tôi đã kể cho nhau nghe tất cả mọi chuyện, kể cả việc khó để kể nhất nhưng rồi thì sao chứ, cô bạn gái của tôi có bồ tôi đã nhường phòng và quyền riêng tư cho cô ấy, sẵn sàng chấp nhận tất cả, kể cả việc đi ngủ nhờ nhà bạn nhưng thật không may, cũng chính sự tránh mặt của tôi để hai người đó được tự do lại là nguyên nhân chính làm cho mối quan hệ của tôi trở nên không tốt, mọi chuyện vui buồn của tôi tôi không kể cho cô ấy nghe nữa, ngay cả khi ăn tôi cũng chỉ nhắc đến những người bạn của mình, chỉ vì cả ngày tôi chỉ tiếp xúc và học tập với họ còn đối với cô bạn của tôi tôi rất muốn cùng làm việc với cô ấy nhưng ko thế cả ngày cô ấy chỉ biết quấn lấy bồ của mình, tôi đã khuyên cô ấy chăm lo học hành nhưng cô ấy đã cho tôi là lên mặt dạy đời, tôi đã làm tất cả để cô ấy vui vẻ, mối quan hệ của tôi và cô ấy ngày càng sứt mẻ khi tôi đến và chơi với hai người huế, hai người này từ khi tôi đến thì tôi đã thấy điểm khác lạ là họ ko hề chơi với ai trong xóm trọ.
Tôi nghe mấy chị ở trọ nói là khi chào họ họ chỉ cười rồi bỏ đi, phần đông xóm trọ của tôi là người quảng bình, tôi đã chơi với họ rất vui vẻ họ đã cho tôi biết lí do họ không chơi với những người ở đây chỉ vì những mối quan hệ phức tạp ở đây, tôi buồn lắm, tôi chơi với họ và cảm nhận được sự hài hước trong họ ngày nào cũng thế cô bạn của tôi theo bồ, thì tôi chơi và học bài với họ, chơi đến nỗi mà tôi không buồn về, một phần tôi thích qua phòng học bài với họ, một phần tôi chán thấy cảnh lười nhác của bạn mình. Đến một ngày kia cô bạn của tôi nỗi giận, gọi tôi và đã nói một câu khiến tôi vô cùng đau lòng, tôi đã làm gì mà cô ấy nỡ đối sữ với tôi như vậy chứ.
Cuối cùng tôi quyết định sẽ thực hiện theo lời hứa là sẽ không chơi với hai người huế đó nữa. vào buổi trưa hôm đó cũng là tiết học vật lí như thường lệ tôi sẽ cùng đi học với cô bạn người huế của mình,, nhưng tôi đã tìm cách tránh mặt và bảo cô ấy là mi đi xe đạp một mình đi tau đi bộ, cô bạn của tôi đã đuổi theo và gọi với nói tau không đi xe mà đi bộ với mi, nhưng tôi vẩn một mạnh đi không hề ngoái lại nhìn, trong lòng tôi lúc đó rất buồn tôi vừa đi vừa khóc một mình, tôi đã cố gắng kìm nén nhưng nước mắt vẫn cứ chảy ra, đến khi lên đến lớp tôi vẫn ngoái lại nhìn xem cô bạn của tôi đã đi chưa, nhưng dường như chưa hiểu ra mọi việc linh (cô bạn người huế) của tôi đã ngồi ở hàng ghế sau cùng và nhìn tôi vui vẻ như bình thường, tôi đã chẳng nói gì và lẳng lặng nhìn lên bảng chờ lúc thầy vào.
Trời như hiểu lòng người bất ngờ chiều hôm đó mưa rất to Linh không mang theo áo mưa tôi thì cầm ô, không thể để Linh đội mưa tôi đã đến và đứng bên cạnh cô và cùng cô đi về nhưng chiếc ô của tôi đã quá nhỏ để cả hai đứa cùng che, Linh đã bỏ chạy để tôi dùng ô, tôi đã chạy với theo linh, tôi đã đuổi kịp cô tôi đã khoác vai cô và hai đứa cùng đi về, dường như cô đã nghe được cuộc nói chuyện của tôi với cô bạn gái nên cô ấy hỏi tôi: mi về phòng trọ hay về chỗ bạn mi, và câu trả lời của tôi là tất nhiên là về phòng rồi, Linh chả nói gì và chỉ im lặng rùi đi sau đó để khỏi làm tôi gặp rắc rối linh đã nói với tôi là tôi về trước để cô ấy về nhà bạn chơi. Tôi biết là cô ấy không thích đi nhà bạn nhưng tôi vẫn để cho cô ấy đi.
Kể từ hôm đó tôi và Linh ko đi chung đường với nhau nữa, ko trao đổi bài với nhau nữa tôi chỉ biết chúc cô ấy một lời chúc tự đáy lòng" chúc mi đạt đc những j mà mi mong muốn". Sự kết thúc của tôi và Linh cũng là sự kết thúc sau đó giữa tôi và cô bạn gái cùng phòng của mình..............
Nhưng cũng chính vì mối quan hệ thân nhau quá sớm và quá mức như câu nói " thân nhau lắm cắn nhau đau" mà mối quan hệ của tôi và cô bạn gái đó chỉ trong một tháng đã gần như rạn nứt, chúng tôi đã kể cho nhau nghe tất cả mọi chuyện, kể cả việc khó để kể nhất nhưng rồi thì sao chứ, cô bạn gái của tôi có bồ tôi đã nhường phòng và quyền riêng tư cho cô ấy, sẵn sàng chấp nhận tất cả, kể cả việc đi ngủ nhờ nhà bạn nhưng thật không may, cũng chính sự tránh mặt của tôi để hai người đó được tự do lại là nguyên nhân chính làm cho mối quan hệ của tôi trở nên không tốt, mọi chuyện vui buồn của tôi tôi không kể cho cô ấy nghe nữa, ngay cả khi ăn tôi cũng chỉ nhắc đến những người bạn của mình, chỉ vì cả ngày tôi chỉ tiếp xúc và học tập với họ còn đối với cô bạn của tôi tôi rất muốn cùng làm việc với cô ấy nhưng ko thế cả ngày cô ấy chỉ biết quấn lấy bồ của mình, tôi đã khuyên cô ấy chăm lo học hành nhưng cô ấy đã cho tôi là lên mặt dạy đời, tôi đã làm tất cả để cô ấy vui vẻ, mối quan hệ của tôi và cô ấy ngày càng sứt mẻ khi tôi đến và chơi với hai người huế, hai người này từ khi tôi đến thì tôi đã thấy điểm khác lạ là họ ko hề chơi với ai trong xóm trọ.
Tôi nghe mấy chị ở trọ nói là khi chào họ họ chỉ cười rồi bỏ đi, phần đông xóm trọ của tôi là người quảng bình, tôi đã chơi với họ rất vui vẻ họ đã cho tôi biết lí do họ không chơi với những người ở đây chỉ vì những mối quan hệ phức tạp ở đây, tôi buồn lắm, tôi chơi với họ và cảm nhận được sự hài hước trong họ ngày nào cũng thế cô bạn của tôi theo bồ, thì tôi chơi và học bài với họ, chơi đến nỗi mà tôi không buồn về, một phần tôi thích qua phòng học bài với họ, một phần tôi chán thấy cảnh lười nhác của bạn mình. Đến một ngày kia cô bạn của tôi nỗi giận, gọi tôi và đã nói một câu khiến tôi vô cùng đau lòng, tôi đã làm gì mà cô ấy nỡ đối sữ với tôi như vậy chứ.
Cuối cùng tôi quyết định sẽ thực hiện theo lời hứa là sẽ không chơi với hai người huế đó nữa. vào buổi trưa hôm đó cũng là tiết học vật lí như thường lệ tôi sẽ cùng đi học với cô bạn người huế của mình,, nhưng tôi đã tìm cách tránh mặt và bảo cô ấy là mi đi xe đạp một mình đi tau đi bộ, cô bạn của tôi đã đuổi theo và gọi với nói tau không đi xe mà đi bộ với mi, nhưng tôi vẩn một mạnh đi không hề ngoái lại nhìn, trong lòng tôi lúc đó rất buồn tôi vừa đi vừa khóc một mình, tôi đã cố gắng kìm nén nhưng nước mắt vẫn cứ chảy ra, đến khi lên đến lớp tôi vẫn ngoái lại nhìn xem cô bạn của tôi đã đi chưa, nhưng dường như chưa hiểu ra mọi việc linh (cô bạn người huế) của tôi đã ngồi ở hàng ghế sau cùng và nhìn tôi vui vẻ như bình thường, tôi đã chẳng nói gì và lẳng lặng nhìn lên bảng chờ lúc thầy vào.
Trời như hiểu lòng người bất ngờ chiều hôm đó mưa rất to Linh không mang theo áo mưa tôi thì cầm ô, không thể để Linh đội mưa tôi đã đến và đứng bên cạnh cô và cùng cô đi về nhưng chiếc ô của tôi đã quá nhỏ để cả hai đứa cùng che, Linh đã bỏ chạy để tôi dùng ô, tôi đã chạy với theo linh, tôi đã đuổi kịp cô tôi đã khoác vai cô và hai đứa cùng đi về, dường như cô đã nghe được cuộc nói chuyện của tôi với cô bạn gái nên cô ấy hỏi tôi: mi về phòng trọ hay về chỗ bạn mi, và câu trả lời của tôi là tất nhiên là về phòng rồi, Linh chả nói gì và chỉ im lặng rùi đi sau đó để khỏi làm tôi gặp rắc rối linh đã nói với tôi là tôi về trước để cô ấy về nhà bạn chơi. Tôi biết là cô ấy không thích đi nhà bạn nhưng tôi vẫn để cho cô ấy đi.
Kể từ hôm đó tôi và Linh ko đi chung đường với nhau nữa, ko trao đổi bài với nhau nữa tôi chỉ biết chúc cô ấy một lời chúc tự đáy lòng" chúc mi đạt đc những j mà mi mong muốn". Sự kết thúc của tôi và Linh cũng là sự kết thúc sau đó giữa tôi và cô bạn gái cùng phòng của mình..............