Chắp nghiên bút viết câu chuyện kể
Phận má hồng dâu bể ai hay
Trải đời muôn sự đắng cay
Tiếng oan dậy đất gió bay trong ngoài
Sinh phận nữ lạc loài ngôi báu
Bao ánh nhìn hau háu chiếm ngôi
Đời người đến thế thì thôi
Phật Kim công chúa đắng môi cười buồn
Xin hậu thế ngọn nguồn suy xét
Nữ hoàng ta muốn thét kêu trời
Phụ vương giã biệt cõi đời
Để cho hoàng nữ muôn lời xót xa
Tuổi lên bảy sơn hà nặng gánh
Lại họ Trần giở mánh cướp ngôi
Đành rằng vương nghiệp phai phôi
Rước mời Trần Cảnh lên ngồi ngôi vương
Phận hoàng hậu ai thương ai nhớ
Mười năm ròng than thở tìm con
Gập ghềnh thân phận héo hon
Mất quyền nghi mẫu mỏi mòn kiếp hoa
Thôi nước mắt chan hòa đau đớn
Khép cửa trần sóng gợn đường tu
Khóc than vọng mãi nghìn thu
Đời ta như thể sương mù mây giăng
Ai có ngờ đất bằng dậy sóng
Nghĩa vợ chồng nhanh chóng thế thay
Trải qua trăm đắng nghìn cay
Đổi tình phu phụ ra này anh em
Ngày thắng trận vua đem hứa gả
Lê Phụ Trần tất tả hợp hôn
May mà xuất giá khuê môn
Ấm êm hạnh phúc tâm hồn bình an
Trần Bình Trọng muôn vàn danh tiếng
Trai anh hùng bay liệng trời Nam
Dẫu cho làm quỷ cũng cam
Con ta dũng mãnh phi phàm lắm thay
Tuổi sáu mươi nhẹ bay tiên cảnh
Vào Đền Rồng thanh thản hồn ta
Mượn người viết một bài ca
Kể ra cho hết phong ba kiếp người
Lhv