Lòng tốt. ! ?

NB Krypton

New member
Xu
0
-Ăn rau không chú ơi?

Một giọng khàn khàn, run run làm gã giật mình. Trước mắt gã, một bà cụ già yếu, lưng còng cố ngước lên nhìn gã, bên cạnh là mẹt rau chỉ có vài mớ rau muống xấu mà có lẽ có cho cũng không ai thèm lấy.

- Ăn hộ tôi mớ rau...!


Giọng bà cụ vẫn khẩn khoản. Bà cụ nhìn gã ánh mắt gần như van lơn. Gã cụp mắt, rồi liếc xuống nhìn lại bộ đồ công sở đang khoác trên người, vừa mới buổi sáng sớm. Bần thần một lát rồi gã chợt quay đi, đáp nhanh: Dạ cháu không bà ạ! Gã nhấn ga phóng nhanh như kẻ chạy trốn. Gã chợt cảm thấy có lỗi, nhưng rồi cái cảm giác ấy gã quên rất nhanh. "Mình thương người thì ai thương mình" - cái suy nghĩ ích kỷ ấy lại nhen lên trong đầu gã.

pzh1257009778.jpg


Chúng ta đi qua đường mà không biết tên cụ....(Nguồn Internet).


- Ăn hộ tôi mớ rau cô ơi! Tiếng bà cụ yếu ớt.

-Rau thế này mà bán cho người ăn à? Bà mang về mà cho lợn!

Tiếng chan chát của một cô gái đáp lại lời bà cụ.

Gã ngoái lại, một cô gái cũng tầm tuổi gã. Cau mày đợi cô gái đi khuất, gã đi đến nói với bà:

- Rau này bà bán bao nhiêu?

- Hai nghìn một mớ- Bà cụ mừng rỡ.

Gã rút tờ mười nghìn đưa cho bà cụ.

- Sao chú mua nhiều thế?

- Con mua cho cả bạn con. Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!

Rồi gã cũng nhấn ga lao vút đi như sợ sệt ai nhìn thấy hành động vừa rồi của gã. Nhưng lần này có khác, gã cảm thấy vui vui.

Chiều hôm ấy mưa to, mưa xối xả. Gã đứng trong phòng làm việc ngắm nhìn những hạt mưa lăn qua ô cửa kính và theo đuổi nhưng suy nghĩ mông lung. Gã thích ngắm mưa, gã thích ngắm những tia chớp xé ngang trời, gã thích thả trí tưởng tượng theo những hình thù kỳ quái ấy. Chợt gã nhìn xuống hàng cây đang oằn mình trong gió, gã nghĩ đến những phận người, gã nghĩ đến bà cụ...

- Nghỉ thế đủ rồi đấy!

Giọng người trưởng phòng làm gián đoạn dòng suy tưởng của gã. Gã ngồi xuống, dán mắt vào màn hình máy tính, gã bắt đầu di chuột và quên hẳn bà cụ.

Mấy tuần liền gã không thấy bà cụ, gã cũng không để ý lắm. Gã đang bận với những bản thiết kế chưa hoàn thiện, gã đang cuống cuồng lo công trình của gã chậm tiến độ. Gã quên hẳn bà cụ.

Chiều chủ nhật gã xách xe máy chạy loanh quanh, gã vẫn thường làm như vậy và có lẽ gã cũng thích thế.

Gã ghé qua quán trà đá ven đường, nơi có mấy bà rỗi việc đang buôn chuyện.

Chưa kịp châm điếu thuốc, gã chợt giật mình bởi giọng oang oang của một bà béo:

- Bà bán rau chết rồi.

- Bà cụ hay đi qua đây hả chị?- chị bán nước khẽ hỏi.

- Tội nghiệp bà cụ! Một giọng người đàn bà khác.

- Cách đây mấy tuần bà cụ giở chứng cứ ngồi dưới mưa bên mấy mớ rau. Có người thấy thương hỏi mua giúp nhưng nhất quyết không bán, rồi nghe đâu bà cụ bị cảm lạnh.

Nghe đến đây mắt gã chợt nhòa đi, điếu thuốc chợt rơi khỏi môi.

Bên tai gã vẫn ù ù giọng người đàn bà béo kia. Gã không ngờ...!


img1.jpg

- Tất cả cũng chỉ vì một lời hứa. Cuộc sống xô bồ, những lo toan, bận rộn... khiến hắn quên mất lời hứa sẽ quay lại lấy những mớ rau. Còn bà cụ thì vẫn chờ đợi... Một kết cục thật đáng buồn!


- Đôi khi ta vô tình làm tổn thương ai đó. Cũng đôi khi ta vô tình, hủy diệt một tâm hồn, một thân phận. ôi chao!!

- Bài học về lòng tốt. Lòng tốt cho không đúng cách đôi khi lại gây hại cho người khác.




Vô tình đọc được trên 4r. Thấy đắng lòng!! T___T​

 
12960671252219296.jpg



Rằm tháng Bảy âm lịch, dân gian thường gọi Lễ Vu Lan, là dịp để người con thể hiện lòng hiếu thảo với mẹ, cho dù, sự hiếu thảo có đầy đặn bao nhiêu cũng không thể đáp đền nổi suối nguồn - lòng mẹ. Nhưng Lễ Vu Lan năm nay, Thư Hà Nội xin gửi bông hồng trắng - một lá thư tràn đầy tình thương yêu của người cháu, tới người bà "ở một nơi xa lắm", cũng là gửi tới tất cả những người bà đã khuất núi. Bởi bà, cũng chính là người mẹ lớn...
Cứ mỗi mùa hè, cháu lại nhớ bà nhiều lắm. Cháu nhớ những ngày nghỉ về quê được bà đun nước lá hương nhu, lá sả với cỏ mần trầu để gội đầu. Bà bảo con gái quý nhất là mái tóc đen và dài, chỉ có gội nước lá mới giữ được mái tóc mượt mà và lại thơm tự nhiên.

Năm cháu 3 tuổi, mẹ sinh em, bố lại đi làm cả ngày. Bà lặn lội đi hơn 100km lên đón cháu về ở với bà. Bà vất vả, ngày ngày đi chợ rồi lại cặm cụi việc đồng áng, cháu theo sau bà, ai cũng bảo nhìn tội lắm.



images1392395_hoa.jpg



Ảnh minh họa (www.stansight.com)
Nhưng chỉ có cháu mới biết, được đi theo bà thật vui biết bao! Mỗi ngày đi chợ về bà đều mua quà cho cháu, khi thì cái kẹo bông, khi thì gói bỏng, lúc thì mấy thứ quả nhà quê… Bà nhìn cháu ăn ngon lành mà cười hạnh phúc.

Cháu nhớ khu vườn nhà mình với những cây quất xanh màu lá, với những bông hoa chanh nhỏ li ti và cả cây trứng gà to che bóng mát cho mái nhà cổ kính. Những chùm tim tím lục bình nở lặng lẽ trên mặt ao, bóng cây trứng cá cũng la đà thỉnh thoảng lại rụng một trái chín đỏ mọng xuống nước…


Cháu nhớ bà, nhớ hình ảnh của bà mỗi trưa đi cào thóc giữa sân nắng vàng, nhớ dáng bà cặm cụi lượm lặt từng ngọn rau dền, rau rệu nấu canh cho cháu vì đấy là thứ rau mà cháu thích ăn nhất. Những ngày mưa, bà nấu cơm trong cái khói của rơm ẩm, đôi mắt bà cay cay vì khói bếp, cháu cứ chạy vào bà lại đẩy cháu ra…

Những ngày hoa trứng gà nở và rụng trắng gốc, cháu chỉ chơi loanh quanh ở đó, nhặt những bông hoa nhỏ xíu tròn trịa kết thành vòng cổ. Bà ngồi trên hiên nhà lặng lẽ nhìn cháu với đôi mắt như mỉm cười… Cháu đã quàng chiếc vòng cổ tự kết và tưởng tượng mình là nàng công chúa xinh đẹp trong chuyện cổ tích mà mỗi tối đi ngủ bà kể cháu nghe. Tuổi thơ của cháu được lấp đầy bằng thế giới yên bình của bà.

Nhưng mỗi ngày cháu lớn lên, tóc bà lại thêm sợi bạc. Cháu trở về thành phố, bận rộn với học hành, chỉ được về thăm bà vào dịp nghỉ Tết và những ngày hè ngắn ngủi. Các cô các chú cũng ra ở riêng, mỗi người đều lo toan cho cuộc sống của mình.


Chỉ còn bà sống lặng lẽ trong ngôi nhà với vườn cây xanh mướt. Lần nào về, cháu cũng thấy ánh mắt bà rạng ngời niềm vui hạnh phúc. Bà đã mong ngóng biết bao sự trở về của những đứa cháu thân yêu.

Từ ngày bố cháu mất, bà sống lặng lẽ và dường như thương cháu hơn các anh chị khác. Năm nào về với bà cháu cũng đi dọc ven tường nhà tìm hái những bông hoa trên dàn hoa đậu biếc và đặt lên bàn thờ của bố. Bà giữ lại chiếc cối xay mà ngày xưa bố cháu hay xay đỗ cho bà nấu chè mỗi trưa hè oi ả. Nó nằm ở một góc cạnh bếp, cũng lặng lẽ như chính cuộc đời bà.


Bà khóc, bà ôm cháu vào lòng và vuốt mái tóc bắt đầu xơ vì các loại hóa mĩ phẩm hiện đại. Cháu muốn bà lên ở nhà cháu, nhưng bà không muốn xa ngôi nhà đã gắn bó với mình biết bao năm ấy. Bà sống trong những tháng ngày dài, buồn bã và trống vắng. Chiếc gậy của bà gõ lạch cạch xuông nền sân gạch gợi lại trong cháu những tháng ngày tuổi thơ êm đềm, kỳ diệu đã như là xa lắm…

Cháu thi đại học. Ngày nhận giấy báo trúng tuyển cũng là ngày cháu nhận được điện thoại của cô báo tin bà ốm. Cháu đã khóc suốt chặng đường về. Cháu chỉ cầu mong sao bà nhanh khỏe để lại có thể đun nước lá cho cháu gội đầu.


Từ bến xe về nhà, trời bỗng đổ mưa rào rào. Từng giọt nước rơi trên chiếc ô mỏng manh. Khu vườn khẽ lay động dưới mưa. Buồn bã. Có chiếc lá vàng rơi trên làn nước đọng dưới sân, nằm xuống im lìm.

Bà đã không đợi được ngày cháu về khoe với bà giấy báo trúng tuyển đại học. Bà đã đi với bố về một nơi nào đó thật xa, mãi mãi không bao giờ còn có thể ôm cháu vào lòng nữa.


images1392405_que.jpg


Quê hương. Ảnh: Theo www.hanoicorner.com

Mùa hè năm nay
cháu lại về thăm bà với khu vườn. Cháu lặng lẽ đứng trước hàng quất xanh và dưới gốc cây trứng gà đổ bóng dài theo chiều nắng. Từng cơn gió khẽ thổi xao xác trên những cánh đồng phía xa xa.


Khu vườn không có bàn tay bà chăm sóc trở nên um tùm rậm rạp hơn, mái nhà cổ kính cũng không còn thơm mùi khói rơm cay cay sống mũi như ngày xưa nữa. Bà đã để lại cho tuổi thơ của cháu một thế giới thật hạnh phúc với tình yêu thương vô bờ bến. Và giờ đây bà cũng đã được yên bình.

Mùa hè năm nay, cháu lại về thăm bà. Thắp một nén nhang, cháu ngồi kể cho bà chuyện ở trường ở lớp. Mùi hương trầm thơm và làn khói khẽ cay cay hai bên khóe mắt. Cháu lại như thấy hình bóng của bà, giống như chiếc lá vàng gầy guộc rụng xuống, nằm im lìm như vẫn hoài nhớ về màu xanh viên mãn của cuộc đời đã qua.




  • [*] Hoàng Anh - VNN

 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top