T
Tuyền Nguyễn
Guest
Đề: Kể chuyện mười năm sau em về thăm lại mái trường mà hiện nay em đang học. Hãy tưởng tượng những đổi thay có thể xảy ra.
Bài làm:
Sau những năm miệt mài học ở trường đại học, bây giờ tôi đã trở thành một kĩ sư và làm cho một công ty nổi tiếng với mức lương khá ổn định. Thời gian trôi đi quá nhanh, mới ngày nào tôi còn là cậu học sinh lớp 6, bỡ ngỡ bước vào trường cấp hai với bao lạ lẫm, thoát cái đã hơn mười năm trôi qua. Bao kỉ niệm thời học sinh bỗng chốc ùa về trong ký ức…
Năm nay ngày nhà giáo Việt Nam tôi đã về thăm lại trường xưa và những thầy cô đáng kính của mình. Ngày ấy tôi là một học sinh giỏi trong lớp 6/1. Cô Thơ dạy Toán và cũng là cô giáo chủ nhiệm. Xem thành tích học tập từ tiểu học, cô cử tôi làm lớp trưởng, và các bạn cũng tín nhiệm tôi vì tôi vốn là người hòa đồng, cởi mở.
Trường tôi nằm trên một khuôn viên rộng lớn, có tường thành bao quanh. Hai bên sân trường có hàng phượng vĩ vươn cao che bóng mát, dưới gốc cây là những hàng ghế đá trải dài cho các bạn ngồi chơi, học bài. Chiếc bảng đề tên trường màu xanh nổi bật trên ấy là dòng chữ Trường trung học cơ sở Võ Thị Sáu. Ba dãy phòng nối tiếp nhau theo hình chữ U, giữa sân trường là cột cờ đặt trước phòng Ban Giám Hiệu. Hình ảnh ngôi trường thân yêu luôn ẩn hiện trong tâm trí tôi suốt bao năm tháng qua. Về thăm trường trong một buổi sáng trời trong xanh, trong không khí náo nhiệt của ngày lễ, tôi như tìm lại được một phần ký ức đã đánh mất từ lâu.
Vẫn là tên ngôi trường cũ, nhưng mọi thứ đã đổi thay. Trường đã được tu sửa khang trang hơn, có thêm những phòng đa năng, phòng thí nghiệm và sân vận động cho học sinh chơi. Nổi bật nhất là dãy nhà ba tầng vừa mới xây xong, còn thơm mùi vôi mới. Trước các hành lang của các lớp đều có bồn hoa đủ các loại đung đưa khoe sắc trong ánh nắng vàng trong của ngày mới. Sau trường giờ đây đã có vườn thực vật, trồng rất nhiều loại cây, mỗi cây đều có gắng tên thường gọi hoặc tên khoa học. Đây quả là một sự thay đổi lớn và có ích cho tất cả học sinh học dưới mái trường này.
Gặp lại thầy cô cũ, lòng tôi xúc động nghẹn ngào. Hạnh phúc nhất là thầy cô vẫn còn nhớ tên của tôi, gọi tôi một cách trìu mến. Cô chủ nhiệm còn dẫn tôi đi thăm lại phòng học cũ. Cô chúc mừng tôi đã học hành thành đạt và trưởng thành hơn cậu học sinh học giỏi nhưng khá tinh nghịch ngày xưa.
Mai đây dù có đi xa, tôi vẫn nhớ mãi về mái trường cấp hai thân thương này, cùng với những kỉ niệm ngọt ngào với bè bạn, thầy cô kính yêu.
Bài làm:
Sau những năm miệt mài học ở trường đại học, bây giờ tôi đã trở thành một kĩ sư và làm cho một công ty nổi tiếng với mức lương khá ổn định. Thời gian trôi đi quá nhanh, mới ngày nào tôi còn là cậu học sinh lớp 6, bỡ ngỡ bước vào trường cấp hai với bao lạ lẫm, thoát cái đã hơn mười năm trôi qua. Bao kỉ niệm thời học sinh bỗng chốc ùa về trong ký ức…
Năm nay ngày nhà giáo Việt Nam tôi đã về thăm lại trường xưa và những thầy cô đáng kính của mình. Ngày ấy tôi là một học sinh giỏi trong lớp 6/1. Cô Thơ dạy Toán và cũng là cô giáo chủ nhiệm. Xem thành tích học tập từ tiểu học, cô cử tôi làm lớp trưởng, và các bạn cũng tín nhiệm tôi vì tôi vốn là người hòa đồng, cởi mở.
Trường tôi nằm trên một khuôn viên rộng lớn, có tường thành bao quanh. Hai bên sân trường có hàng phượng vĩ vươn cao che bóng mát, dưới gốc cây là những hàng ghế đá trải dài cho các bạn ngồi chơi, học bài. Chiếc bảng đề tên trường màu xanh nổi bật trên ấy là dòng chữ Trường trung học cơ sở Võ Thị Sáu. Ba dãy phòng nối tiếp nhau theo hình chữ U, giữa sân trường là cột cờ đặt trước phòng Ban Giám Hiệu. Hình ảnh ngôi trường thân yêu luôn ẩn hiện trong tâm trí tôi suốt bao năm tháng qua. Về thăm trường trong một buổi sáng trời trong xanh, trong không khí náo nhiệt của ngày lễ, tôi như tìm lại được một phần ký ức đã đánh mất từ lâu.
Vẫn là tên ngôi trường cũ, nhưng mọi thứ đã đổi thay. Trường đã được tu sửa khang trang hơn, có thêm những phòng đa năng, phòng thí nghiệm và sân vận động cho học sinh chơi. Nổi bật nhất là dãy nhà ba tầng vừa mới xây xong, còn thơm mùi vôi mới. Trước các hành lang của các lớp đều có bồn hoa đủ các loại đung đưa khoe sắc trong ánh nắng vàng trong của ngày mới. Sau trường giờ đây đã có vườn thực vật, trồng rất nhiều loại cây, mỗi cây đều có gắng tên thường gọi hoặc tên khoa học. Đây quả là một sự thay đổi lớn và có ích cho tất cả học sinh học dưới mái trường này.
Gặp lại thầy cô cũ, lòng tôi xúc động nghẹn ngào. Hạnh phúc nhất là thầy cô vẫn còn nhớ tên của tôi, gọi tôi một cách trìu mến. Cô chủ nhiệm còn dẫn tôi đi thăm lại phòng học cũ. Cô chúc mừng tôi đã học hành thành đạt và trưởng thành hơn cậu học sinh học giỏi nhưng khá tinh nghịch ngày xưa.
Mai đây dù có đi xa, tôi vẫn nhớ mãi về mái trường cấp hai thân thương này, cùng với những kỉ niệm ngọt ngào với bè bạn, thầy cô kính yêu.