Học vấn, năng lực và nỗ lực của chúng ta

Chien Tong

New member
Xu
33
Rất nhiều người không ít thì nhiều cảm thấy tự ti về trình độ học vấncủa mình, đây thật sự là điều không cần thiết, bởi trình độ học vấn chỉ đại diện cho quá khứ, năng lực đại diện cho hiện tại còn khả năng học tập lại quyết định tương lai của bạn.

Hoc-van.png

Học vấn, năng lực và nỗ lực của chúng ta​

Một vị giáo sư được phân đến làm việc tại một viện nghiên cứu và ông ta trở thành người có học vị cao nhất ở đây. Một ngày nọ, vị giáo sư đến cái hồ gần viện nghiên cứu câu cá, cùng lúc cũng có viện trưởng và viện phó chỗ ông làm việc, một ngồi bên trái và một ngồi bên phải vị giáo sư cùng câu cá ở đó. Gặp họ vị giáo sư khẽ gật đầu chào và thầm nghĩ “hai tên cử nhân này có gì hay để mà nói chuyện cơ chứ?”

Được một lúc, vị viện trưởng đặt cần câu xuống đất, vươn vai và chạy như bay trên mặt hồ phi sang bờ bên kia đi nhà vệ sinh gần đó. Vị giáo sư trố mắt như không dám tin vào mắt của mình: “Bay trên mặt nước? Không phải chứ, đây là cái hồ nước đấy.”

Vị viện trưởng đi vệ sinh xong và cũng phi như bay trên mặt nước quay trở về vị trí câu cá ban đầu. “Sao lại có thể chứ?, nghĩ vậy nhưng vị giáo sư cũng không thèm đi hỏi, vì dù sao mình cũng là giáo sư cơ mà.”

Lại qua một lúc nữa, vị phó viện trưởng cũng đứng dậy, bước vài bước và chạy bay trên mặt nước sang bờ bên kia đi vệ sinh. Đến lúc này vị giáo sư tý ngất: “Không phải chứ, chả lẽ ở đây tập trung toàn cao thủ giang hồ?”. Đến lúc này vị giáo sư cũng muốn đi vệ sinh rồi, nhưng hồ bị tường bao quanh, muốn đi nhà vệ sinh đối diện phải đi đường vòng hết cả chục phút đồng hồ mà về đơn vị thì lại xa. “Ôi, làm sao đây?”Vị giáo sư cũng chả buồn đi hỏi hai vị trưởng và phó viện kia, nhịn một lúc rồi cũng bắt chước đứng dậy và nhảy xuống nước: “Mình không tin cử nhân có thể mà giáo sư như mình lại không thể”. Và ùm một tiếng, vị giáo sư rơi xuống nước.

Sau khi được hai vị trưởng và phó viện đưa lên bờ và hỏi vị giáo sư vì sao ông ta lại nhảy xuống nước, vị giáo sư liền hỏi lại họ: “Vì sao các cậu lại có thể đi sang bờ bên kia vậy?”

Hai vị trưởng và phó viện nhìn nhau và cười: “Cái hồ này có hai hàng cọc gỗ, do mấy hôm nay trời mưa nước dâng lên che mất. Chúng tôi biết vị trí hai hàng cọc gỗ ở đâu nên có thể dẫm lên chúng để sang bờ bên kia. Ngài sao không hỏi chúng tôi?…”

Xã hội ngày nay, kiến thức và kỹ thuật không ngừng được cập nhật và đổi mới, những kiến thức mà chúng ta đã được học qua vài năm sẽ dần trở nên lỗi thời . Mọi kỹ năng hiên tại mà chúng ta nắm bắt rất có thể trong tương lai gần sẽ được thay thế bằng các công nghệ mới.

Trong các doanh nghiệp, bằng tốt nghiệp chỉ là một tiêu chí của sự tích lũy kiến thức, và họ chú ý nhiều hơn đến tiềm năng phát triển và khả năng giải quyết vấn đề thực tế. Nếu chúng ta không kịp thời học hỏi những kiến thức và kỹ năng mới, thì chả mấy chốc chúng ta sẽ tụt hậu và bị đào thải.

“Khả năng học tập là tài nguyên tái tạo vô hạn”, hơn nữa với mỗi người, mỗi một tổ chức, năng lực học tập là thứ không thể mua bán, sao chép hay có thể bắt chước được. Lợi thế cạnh tranh của chúng ta chính là học nhanh hơn, nhiều hơn và tốt hơn đối thủ. Chính vì vậy bạn hãy hành động ngay đừng đợi đến ngày mai, thay đổi hành vi của mình đừng đợi đến ngày mai vì nó sẽ trở thành thói quen của bạn; Từ chối sự cám dỗ đừng đợi đến ngày mai, nếu không nó sẽ làm bạn bị tổn thương; Nắm bắt ngay cơ hội đừng đợi đến ngày mai nếu không để nó mất đi sẽ không bao giờ quay trở lại.
 
Học không phải là một khái niệm mới, một hoạt động mới nhưng để hiểu hết bản chất và ý nghĩa của sự học thì quả thật không phải là điều dễ dàng. Có khá nhiều quan điểm về sự học nhưng tôi đặc biệt tâm đắc với khẳng định: Ta là sản phẩm của chính mình” phải không add??
 
Học không phải là một khái niệm mới, một hoạt động mới nhưng để hiểu hết bản chất và ý nghĩa của sự học thì quả thật không phải là điều dễ dàng. Có khá nhiều quan điểm về sự học nhưng tôi đặc biệt tâm đắc với khẳng định: Ta là sản phẩm của chính mình” phải không add??
Chính kiến hay
 
Nói theo một bé hocj lớp 10 thì từ xưa đến nay, môn Văn luôn chiếm một vị trí quan trọng trong đạo học. Văn chương giúp đời sống tinh thần của con người thêm phong phú hơn, giúp ta ứng xử lịch sự, văn minh hơn. Nhưng bây giờ chúng ta đang bước vào thế kỉ XXI-thế kỉ của khoa học, công nghệ hiện đại- do đó vì thế vị trí của môn Văn trong các trường đã bị suy giảm. Nhiều phụ huynh học sinh thích chạy theo những môn học thời thượng như các môn tự nhiên: Toán, Lí, Hóa và môn xã hội Anh, Tin học mà không thích con mình học môn Văn, vì theo tư tưởng của họ cho rằng thế kỉ XXI là thế kỉ hiện đại, các quốc gia, dân tộc đang cố gắng phát triển để hội nhập với toàn thế giới.
Tiên học lễ hậu học văn dường như bị mờ nhạt.
 
Sửa lần cuối:
Mình thấy kinh tế giờ nó làm cho mọi người liêu siêu, không thể kính trọng nỏi 1 ông thầy ko có chuẩn mực như là quan hệ tình cảm lén lút với học trò, tham ô, chạy chức. Theo đó người học vừa là chủ thể vừa là đối tượng của quá trình giáo dục đặc biệt này. Tuy nhiên, hiện nay việc ý thức đúng về sự học đứng ở góc độ một cá nhân, một tổ chức hay một dân tộc vẫn còn nhiều điều cần trao đổi thêm..thật đáng xấu hổ
 
Rất đồng ý với quan điểm trên, tuy vậy cũng cần có sự thay đổi, thời đại nào mà không có thăng có trầm. Mình thấy nên nhấn mạnh vào môn văn hơn trong trường học, đừng học theo phong trào và chống đối.
Văn chương là một phần không thể thiếu trong cuộc sống mỗi con người. Trong xã hội phong kiến thời xưa, văn chương là môn thi duy nhất để các sĩ tử khẳng định mình trong các khoa thi. Đã có rất nhiều người thành đạt trên con đường văn chương như đại thi hào Nguyễn Du, Nguyễn Trãi, Mạc Đĩnh Chi, Lê Quý Đôn, Hồ Xuân Hương…Họ đã để lại sự nghiệp văn chương đồ sộ khi ai từng đọc qua thì cảm động, ngưỡng mộ, thông cảm cho cuộc đời của những người nông dân dưới thời phong kiến và lên án bọn địa chủ độc ác.
 
Theo ý mình sẽ là thế này, việc học Văn càng có ý nghĩa quan trọng hơn. Nhất là trong trường học, nó giúp con người nhận thức được cái hay, cái đẹp chuẩn mực trong cuộc sống. Vì văn học là những tinh hoa văn hòa nhân loại, lưu truyền những cái tốt đẹp của con người qua các thời đại. Văn chương dẫn chúng ta vào một thế giới mà sự cho đi không đòi hỏi sự đáp lại. Văn chương chân chính dù ở bất kì thời đại nào cũng đều dề cao tình yêu thương, lòng nhân ái, sự công bằng. Giúp em nhận thấy thế giới này sẽ đẹp hơn nhiều từ những điều giản dị nhất, có bản lĩnh, có suy nghĩ, ứng xử, lối sống đúng đắn, lành mạnh. Chẳng hạn đọc tác phẩm Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du, ta thấy được một bức tranh xã hội phong kiến đầy rẫy những bất công đen tối. Hay là đọc bài thơ Bánh trôi nước của nữ thi sĩ Hồ Xuân Hương, ta lại thấy được số phận lênh đênh chìm nổi của người phụ nữ…

Không những thế văn chương còn làm cho thế giới ngôn ngữ của mỗi con người thêm phong phú hơn, trong sáng hơn. Nó trau dồi lời ăn, tiếng nói của mỗi con người trong cuộc sống hằng ngày.

Mỗi môn học, mỗi một lĩnh vực đều có một sứ mệnh riêng của nó. Đi sâu vào đời sống tình cảm của con người, làm thế giới tình cảm phong phú hơn, sâu sắc hơn, nhạy cảm hơn cho tâm hồn, cho trái tim của mỗi con người rung lên là sứ mệnh của văn chương.

Như vậy văn chương là không thể thiếu trong cuộc sống xưa và nay. Thế mà trong xã hội ngày nay, việc học Văn lại bị xem nhẹ. Nếu như một ngày nào đó, môn Văn dần dần bị lãng quên thì xã hội của chúng ta sẽ buồng tẻ, nhàm chán và khô khan, hạn hẹp đến thế nào?
 
Cảm ơn add, add muốn nói về cái gốc của nhân sinh là văn học, văn học ăn sâu vào cội rễ, văn học tốt không ai đi cổ súy cho việc chửi bậy và ko chuẩn mực.
 
Con người triệu ngàn năm nay vẫn học nhưng tại sao có những cá nhân được cả nhân loại nhắc tới như một vĩ nhân, có những cá nhân suốt đời vẫn là những hình bóng vật vờ của chính mình; tại sao có những người được gọi là “công dân quốc tế”, có những người mãi mãi vẫn là một người dân nghèo địa phương?
 
và, Mỗi doanh nghiệp đều có những tài sản quý của mình – nguồn nhân lực, nhưng tại sao có doanh nghiệp đã trường tồn và phát triển hàng trăm năm nay, có doanh nghiệp mới mở ra đã sớm “dẹp tiệm”; tại sao có doanh nghiệp được cả thế giới nhắc tới và nhớ đến như một thương hiệu thành công, có doanh nghiệp bị cộng đồng tẩy chay vì những bê bối và thiệt hại gây ra cho xã hội?
 
Đáng tiếc, một người thành đạt bộ môn khoa học tự nhiên đẻ ra rất nhiều tiền hoặc một bạn nói tiếng Anh như gió, giao tiếp với người nước ngoài lưu loát, trôi chảy nhưng khi giao tiếp với người Việt thì ấp a ấp úng, từ ngữ khi giao tiếp thiếu chính xác. Vì sao lại vậy? Vì bạn không có vốn hiểu biết về văn chương, vốn từ không phong phú, có khi họ chỉ muốn xuất ngoại nên họ đã không tôn trọng nền văn học văn hóa Việ Nam. Có rất nhiều bạn phải tốn hàng tiếng đồng hồ để viết một bức thư cho người thân. Ở thời đại này đã xuất hiện những máy vi tính, họ làm việc, viết thư, đánh chữ thay cho việc viết bằng tay. Nhiều người cho rằng đánh máy cho nhanh, kiểu chữ trên máy tính dễ đọc, dễ nhìn hơn là viết tay. Trên mạng thì có thêm ngôn ngữ “chat” mà nhiều bạn trẻ hiện nay rất ưa chuộng. Em cũng là giới trẻ nên cũng nằm trong trường hợp trên. Nó có thể viết nhanh, gọn nhưng nó lại làm cho chúng ta dần dần quên đi ngôn ngữ mẹ đẻ của mình.
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top