• Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn Kiến Thức tổng hợp No.1 VNKienThuc.com - Định hướng VN Kiến Thức
    -
    HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN

Hãy nói những ngôn từ tích cực

Hide Nguyễn

Du mục số
Vượt lên số phận !

------------------------

Joseph Lawrence Larry Ellison (17/8/1944) là đồng sáng lập và CEO của Oracle, một công ty phần mềm doanh nghiệp lớn.

Trải qua nhiều thăng trầm trong sự nghiệp, ông vươn lên xếp thứ tư trong bảng danh sách các tỷ phú giàu nhất thế giới theo bình chọn của Forbes (tính đến 11/3/2009) và là tỷ phú giàu thứ ba của Mỹ với tài sản ước tính khoảng 22,5 tỉ USD.

Chính cuộc sống thiếu thốn tình cảm ruột thịt đã đưa ông đến với ngành công nghệ ngay từ thiếu thời. Điều mà sau này ông gọi là “cái duyên” với nghề. Và cũng chính cuộc sống phải tự lập từ nhỏ cũng đã giúp ông biết cách vượt qua khó khăn để đạt được những thành công như ngày hôm nay.

Bén duyên với công nghệ phần mềm

Larry Ellison sinh ra ở The Bronx, New York. Theo yêu cầu của mẹ mình, ông đã được trao cho chú dì ở Chicago nuôi dưỡng ngay từ khi ông mới có 9 tháng tuổi. Cuộc sống thiếu thốn tình cảm ruột thịt đã theo ông suốt quãng đời niên thiếu và cho đến khi ông 48 tuổi, ông mới được gặp mặt đấng sinh thành.

Ellison lớn lên trong một căn hộ hai phòng ngủ ở giữa bờ biển Nam Chicago và khu phố Do Thái. Ông tốt nghiệp Trường tiểu học Eugene Field vào tháng Giêng năm 1958 và đã tham dự Trung học Sullivan cho tới mùa thu năm 1959 trước khi chuyển đến South Shore. Ông đã từng hai lần theo học đại học nhưng đều không “đến nơi, đến chốn” như bao sinh viên khác.

Lần thứ nhất, ông theo học trường Đại học Illinois tại Urbana-Champaign. Tại đây, ông được nhiều thầy cô và bạn bè đánh giá là một sinh viên thông minh và có nhiều ý tưởng sáng tạo. Nhưng dòng đời quá nghiệt ngã, ông phải thôi học vào năm thứ hai sau khi mẹ nuôi qua đời.

Lần thứ hai, ông theo học tại trường Đại học Chicago. Nhưng ông cũng chỉ tham dự được 1 khóa học tại đây bởi kinh tế gia đình khó khăn. Trước đó, cha ông, một nhân viên làm việc cho chính phủ, đã bị thiệt hại nặng nề khi đem tài sản, vốn liếng đầu tư bất động sản đúng vào thời điểm cuộc Đại suy thoái kinh tế 1930.

Nhìn lại quãng đời thơ ấu của mình, Larry Ellison nói, chính cuộc sống khó khăn đã tôi luyện cho tôi sức bền trước những thách thức, sự tự đứng lên sau mỗi lần vấp ngã. Và điều may mắn hơn cả, tôi đã tìm ra được nguồn sống của cuộc đời mình. Chẳng ngờ, niềm vui, nguồn sống ấy lại “quẩn” lấy cuộc đời ông đến tận bây giờ.

Thời gian ông tham dự Đại học Chicago, Ellison đã có một mùa hè chuyển tới bắc California, nơi ông sống với người bạn Chuck Weiss. Chính tại nơi đây, ông đã lần đầu tiên có cơ hội tiếp xúc với máy tính và khơi dậy trong ông niềm đam mê mãnh liệt. Vào lúc 20 tuổi, ông chuyển tới miền bắc California.

Gây dựng sự nghiệp

Trong suốt những năm 1970, Ellison từng làm việc cho Ampex Corporation. Một trong các dự án của ông là xây dựng một cơ sở dữ liệu cho CIA, mà ông đặt tên là “Oracle”. Đến năm 1977, ông mạnh dạn thành lập Oracle, với số vốn ban đầu vỏn vẹn 2.000 USD, số tiền ông dành dụm được sau một thời gian dài tích góp, nhưng dưới tên “Phát triển phần mềm phòng thí nghiệm (Software Development Laboratories - SDL)”.

Năm 1979, công ty được đổi tên thành Relational Software Inc. Sau này, cái tên Oracle mới chính thức được xuất hiện khi ông tiến hành đổi tên vào cùng năm.

Ông đã nghe nói về cơ sở dữ liệu IBM System R, cũng dựa trên lý thuyết của Codd, và muốn kết hợp Oracle để tương thích với nó, nhưng IBM đã từ chối chia sẻ mã System R. Khá ngạc nhiên, việc phát hành ban đầu của Oracle là Oracle 2; không có Oracle 1. Số lượng phát hành được dự định để ngụ ý rằng tất cả các lỗi đã được làm việc trên một phiên bản cũ.

Đến năm 1990, Oracle sa thải 10% (khoảng 400 người) lao động của mình nhằm cân đối tiền mặt và doanh thu. Khủng hoảng này của Oracle bắt nguồn từ việc hoạch định sai chiến lược marketing cho công ty.

Ông đã lập ra kế hoạch tiếp thị “marketing lên phía trước” trong đó cho phép người bán thúc giục khách hàng tiềm năng để mua số lượng lớn nhất của phần mềm có thể cùng một lúc. Và những người bán hàng sau đó đặt giá trị của giấy phép bán hàng trong tương lai ở quý hiện tại, nhằm tăng tiền thưởng của họ.

Song thực tế lại thấp xa so với tương lai được đặt trước này. Vì thế gần như Oracle đã phải kinh doanh không công. Ellison sau này nói rằng, Oracle đã được thực hiện “một sai lầm kinh doanh đáng kinh ngạc”. Khủng hoảng này đã khiến cho Oracle đối mặt với nguy cơ phá sản, song Ellison vẫn bền chí, vực dậy công ty từng bước, từng bước.

Mặc dù IBM thống trị thị trường máy tính lớn dựa trên quan hệ dữ liệu thị trường với DB2 và SQL (sản phẩm cơ sở dữ liệu DS) và gần như IBM đã thành công trong việc trì hoãn thâm nhập thị trường của cơ sở dữ liệu quan hệ trên UNIX và hệ điều hành Windows. Chính điều này đã để lại phân khúc thị trường mở cho Sybase, Oracle, và Informix (và cuối cùng của Microsoft) để thống trị hệ thống cơ sở dữ liệu hạng trung và microcomputer.

Khoảng thời gian này, Oracle rớt lại phía sau Sybase. Năm 1990-1993, Sybase là công ty phát triển nhanh nhất và là nhà bán lẻ ngành công nghiệp cơ sở dữ liệu vào diện có tiếng. Năm 1993 Sybase sáp nhập với Powersoft dẫn đến mất tập trung vào công nghệ cơ sở dữ liệu cốt lõi của mình.

Năm 1994, Informix Software vượt qua Sybase và trở thành đối thủ quan trọng nhất của Oracle. Cuộc chiến tranh dữ dội giữa Giám đốc điều hành Phil White của Informix và Ellison đã thu hút được sự quan tâm của độc giả trang tin Silicon Valley trong ba năm liền.

Cuối cùng, đến năm 1997, Oracle đánh bại Informix. Cùng năm đó, Ellison đã được mời làm giám đốc của Apple Computer. Nhưng Ellison đã từ chức vào năm 2002, vì không có thời gian.

Sau khi Informix và Sybase bị đánh bại, Oracle được hưởng nhiều năm thống trị ngành công nghiệp này cho đến khi Microsoft SQL Server nổi lên vào cuối những năm 90 và mua lại IBM của Informix Software trong năm 2001 để bổ sung cho cơ sở dữ liệu DB2 của họ.

Và đến giờ, nhiều người tin rằng cuộc cạnh tranh chính của Oracle trong việc giành giấy phép cơ sở dữ liệu mới trên UNIX, Linux, và hệ thống điều hành Windows là với DB2 của IBM, nguồn mở cơ sở dữ liệu MySQL (trong quá trình được mua lại bởi Oracle khi họ làm việc thông qua việc mua của Sun Microsystems), và với Microsoft SQL Server (mà chỉ chạy trên Windows). IBM DB2 vẫn thống trị thị trường cơ sở dữ liệu máy tính lớn.

Trong tháng 4/2009, Ellison đã thông báo chính thức ý định mua Sun Microsystems, sau khi IBM và Hewlett-Packard nhảy vào cuộc.

Làm CEO với mức lương 1 USD/năm

Larry Ellison đã thực sự gây bất ngờ với mọi người khi tuyên bố mình sẽ làm việc cho Oracle với mức lương cơ bản 1 USD trong năm 2010. Thật ra, đây là một quyết định được bắt nguồn từ việc trước kia Steve Jobs, người mà ông đã từng quen biết khi được mời về làm cho Apple Computer, đã làm việc cho Apple Computer với mức lương 1 USD/năm trong năm 2000 khi công ty này tung ra dòng sản phẩm “iPod” làm thay đổi vận mệnh của mình.

Lịch sử kinh tế thế giới cũng đã từng chứng kiến rất nhiều trường hợp các CEO tuyên bố sẽ làm việc với mức lương 1 USD/năm như Lee Iaccoca của Chrysler vào năm 1978, Edward Liddy của AIG... Câu chuyện “CEO- 1 USD” thường xuất hiện vào thời điểm công ty đang đối mặt với khó khăn.

Oracle cũng giống như rất nhiều công ty khác đang phải đối mặt với tình trạng khó khăn trong vấn đề tài chính, giá cổ phiếu sụt giảm, nhiều người lao động bị mất việc làm.

Cũng như nhiều cổ đông khác, Ellison hiểu được tình cảnh của họ và sẵn sàng dùng tiền của mình để điều hành hoạt động công ty, điều mà hầu hết các CEO không sẵn sàng để làm. Larry Ellison hiện đang làm việc với mức lương 1 USD/ năm. Ban lãnh đạo có thể chi trả cho ông nhiều hơn nữa. Nhưng ông làm điều này vì chính những cổ đông của mình.

Tuy nhiên, gần đây, một số báo giới lên tiếng rằng đằng sau hành động này của ông là có mục đích, song có một điều chắc chắn rằng không phải ai cũng đủ dũng cảm để hành động theo Larry Ellison. - ST
 
Hãy bắt đầu bằng những câu nói tích cực khẳng định niềm tin trong bạn: Tôi biết ơn số phận của tôi. • Tôi có khả năng thay đổi chính mình, để cuộc đời tôi trở nên tốt đẹp hơn.
• Tôi sẽ tìm mọi cách khám phá “số phận”của tôi.
• Tôi nhất định sẽ làm một cuộc cách mạng bản thân để vượt lên và tạo nên “số phận” của mình.
• Tôi sinh ra và hiện hữu trên cõi đời này là để tạo ra một bước đột phá ngoạn mục cho chính mình, qua những kế hoạch và mục đích cụ thể.
Hãy tin mình sẽ làm được
Chúng ta không thể sống không có mục đích, không lý tưởng và chẳng biết mình tồn tại trên cõi đời này để làm gì. Rất có thể bạn không bằng lòng với cuộc sống hiện tại của mình, nhưng dường như bạn lại đang để mặc cho những khó khăn, trở ngại ngăn bước tiến của bạn. Bạn cảm thấy “số phận” của mình sao mà đen đủi quá?
Thật ra, những khó khăn trong cuộc sống chính là những cơ hội để bạn suy nghĩ và xác định con đường đi ngày càng đúng đắn hơn cho cuộc đời mình! Những hoàn cảnh mà bạn tưởng là bi đát lại chính là những thử thách mà bạn phải trải qua trong cuộc sống. Nhờ có chúng, bạn mới có thêm được nhiều trải nghiệm trong cuộc đời.
Ngay từ thời còn ngồi trên giảng đường đại học, tôi cứ nghĩ rằng mình đã biết về số phận cuộc đời mình - là vận động viên bóng rổ thi đấu cho Tổ chức NBA. Bằng sự tập luyện chăm chỉ, tôi rất tự hào được đứng vào hàng ngũ đội tuyển trong suốt hơn 4 năm. Đồng thời, tôi còn đảm nhiệm vai trò đội trưởng trong thời gian 3 năm. Trong năm học cuối, trung bình mỗi trận đấu, tôi đều ghi hơn 16 điểm. Điều quan trọng nhất chính là tôi luôn có một niềm đam mê cuồng nhiệt đối với môn thể thao này. Nhưng khi NBA không còn chọn tôi đi thi đấu, tôi nhận ra rằng, mặc dù sự nghiệp chơi bóng rổ chẳng phải là số phận của cuộc đời mình, nhưng những kiến thức, những kinh nghiệm trong công việc và cuộc sống mà tôi đã góp nhặt, học hỏi và tích lũy được từ việc chơi bóng rổ trong suốt mấy năm qua đã giúp tôi tự hoàn thiện mình hơn, nhất là đã giúp tôi phát triển nhiều kỹ năng cần thiết để thành công trong nghề thuyết trình như ngày hôm nay.
Chính môn bóng rổ đã khép tôi vào một khuôn khổ nề nếp nhất định, đã dạy cho tôi tinh thần kỷ luật, tinh thần đồng đội, sự đoàn kết, sự quên mình vì lợi ích chung của tập thể, và dạy cho tôi tầm quan trọng của việc hoạch định và ra chiến lược trước một “cuộc chơi”. Những khó khăn tôi đã trải qua trong môn bóng rổ, góp phần tạo nên “số phận” của tôi trong nghề thuyết trình viên sau này.
Hãy quyết tâm hành động
Trước khi muốn làm bất cứ điều gì, bạn nên suy nghĩ mình làm điều đó vì ai, vì mục đích gì và phải tiến hành như thế nào. Sau đó, bạn phải đưa ra một kế hoạch chi tiết, cụ thể của những bước đi cần thiết để đạt được mục tiêu của mình. Bạn phải có một kế hoạch rõ ràng, nghiêm túc - đây là một bước đóng vai trò hết sức quan trọng giúp bạn thực hiện được những gì mà bạn đã đề ra. Chẳng hạn, bạn cần theo học hoặc đọc nhiều loại sách nhằm giúp bạn mở rộng những kiến thức liên quan đến mục đích công việc mà mình đang theo đuổi.
Hãy đọc và suy ngẫm
“Cuộc sống vẫn luôn tiếp diễn trong lúc bạn trăn trở, bận bịu, mải mê với những kế hoạch của riêng mình.”
- John Lennon
“Số phận không phải là vấn đề của sự tình cờ, mà đó là vấn đề của sự lựa chọn. Số phận chẳng phải là điều để bạn chờ đợi, mà tùy thuộc vào những quyết định của chính bạn.”
- William Jennings Bryan
“Chúng ta luôn nỗ lực tìm kiếm, khai phá, tạo dựng cho cuộc đời mình, và kết quả cuối cùng được gọi là: số phận.”
- G.K. Chesterton
 
Vượt lên số phận, cớ sao không?





Tôi muốn mượn câu hát ấy của nhạc sỹ Nguyễn Cường, để kể một câu chuyện. Mùa tuyển sinh năm nay tôi có một niềm vui nho nhỏ : một thí sinh khiếm thị, bằng năng khiếu đàn & hát của mình, chinh phục được trưởng Ban tuyển sinh (Hiệu trưởng Trường VHNT-DL Nha Trang) để được vô học trung cấp chuyên ngành quản lý văn hoá. Thạc sỹ – NSƯT Hoàng Minh Tâm nói “năng khiếu xuất sắc như vậy, em xứng đáng có cơ hội được học chứ ”.
Mọi người có thể nói rằng Nhà nước đã có chính sách đối với học sinh, sinh viên khuyết tật từ nhiều năm nay rồi, việc thí sinh ấy trúng tuyển có gì là lạ đâu? Vâng, nói vậy mà không phải vậy!
Ở các thành phố Hà Nội, Hồ Chí Minh, việc sinh viên khuyết tật theo học các trường Đại học không phải là chuyện lạ. Nhưng ở Tây Nguyên thì chưa. Năm xưa, khi sơr Nhất – người sáng lập nên trường chuyên biệt Vi Nhân – đến trường VHNT Đăk Lăk xin cho Gia Hưng, một học sinh khiếm thị rất có năng khiếu âm nhạc (đã từng giành giải nhất giọng hát hay thành phố Buôn Ma Thuột), theo học, một giáo viên có trách nhiệm ở trường đã trả lời không thể được, vì không biết em sẽ học thế nào, thày sẽ dạy ra sao? ( điều này cũng có lý đúng). Sau đó Gia Hưng thi đầu vào ở Đại học Tây Nguyên, rồi được hiệu trưởng Trường CĐSP Đăk Lăk nhận vào học khoa sư phạm nhạc, miễn mọi đóng góp học phí .Vượt mọi khó khăn qua 3 năm học, hiện Gia Hưng đang giảng dạy rất tốt ở trường chuyên biệt Vi Nhân. Em dạy thanh nhạc cả cho những học viên sáng mắt. Đến Sương thi vào năm nay mới là người khuyết tật thứ hai. Và lúc đầu, ngay trong BGĐ Trung tâm của tôi, cũng có những ý kiến bàn ra, tương tự như ý vị giáo viên trường VHNT nọ.
Cố lên Sương nhé, ba năm tới của em sẽ có biết bao những khó khăn để đạt tới mục đích trở thành người giáo viên daỵ nhạc cho chính cộng đồng khuyết tật của mình. Ai cũng có quyền ước mơ em ạ ! Chỉ có mình sẽ đi trên con đường ấy để đến đích như thế nào thôi.
Dài dòng như vậy để nhớ lại rằng dường như tôi có “duyên” với các em khuyết tật. Chính vì vậy khi Sơr Nhất đặt vấn đề tổ chức một cuộc gặp mặt những cựu học sinh đầu tiên của “Gia đình Vi Nhân” vào mùa mưa năm nay, tôi đã vui vẻ nhận lời ngay. “Cú sốc” đầu tiên là một tối trước khi diễn ra cuộc gặp mặt mấy ngày, tôi đến cơ sở matxa của Vi Nhân, nhìn thấy một trong những học sinh lớp thanh nhạc cũ của mình, tôi lặng lẽ nắm tay em, chưa nói nửa lời, em hỏi ngay “có phải tay cô Linh Nga”. Trời ơi ! Tôi rùng mình vì sự mẫn cảm của em. Tôi xa các em gần 10 năm rồi còn gì. Lớp âm nhạc khiếm thị ngày ấy nay phiêu bạt khắp nơi. 20-11, có em gọi điện thoại cho tôi từ Đà Lạt, có em gọi từ Nha Trang, Đăk Lăk… Đâu hy vọng một ngày nào cô trò gặp lại. Vậy mà đến với cuộc gặp gỡ gần như có đủ : hơn 70 em, một số còn độc thân, một số cùng cả vợ, hoặc chồng. Như vợ chồng Kpă Hùng đang bán CD dạo ở thành phố Plei Ku; Báu đang làm matxa ở Khánh Hoà, Long vừa về từ Đà Lạt, Bơm làm rẫy tận làng Sê Đăng ở Kon Tum, Sương bồng theo đứa con gái mắt sáng như sao…. Hạnh phúc hay nghèo khổ, thuận lợi hay khó khăn không khuất phục được các em, vượt qua số mệnh, các em tồn tại cùng gia đình mình, hoà nhập với xã hội những người sáng mắt. Tôi kính nể những sự nỗ lực ấy.
Trong phần chia sẻ kinh nghiệm sống của gia đình, tôi biết nói gì, khi so với sự thiệt thòi của các em, mình là người có quá nhiều may mắn? Chỉ bằng tất cả tấm lòng, tôi mong các em sẽ yêu thương nhau, sát cánh cùng nhau vượt lên nỗi bất hạnh, tàn nhưng không phế, trở thành người có ích cho gia đình, cho đời.
Vào đúng đợt thi tốt nghiệp của học sinh, lại là môn học do tôi hướng dẫn, nên không có nhiều thời gian cùng tham gia các hoạt động với các em khuyết tật và các nhà hảo tâm. Nhưng tôi biết là cuộc gặp gỡ thành công vô cùng. Bởi từ chính sự xúc động sâu xa kéo dài rất lâu trong tâm trí tôi, cùng với dư âm của cuộc giao lưu văn nghệ tại Trung tâm sinh thái Daruco.
Cám ơn những tấm lòng thơm thảo của các thày, các cô, sự hảo tâm của những nhà tài trợ từ thiện, đã vượt qua mọi trở ngại, tổ chức thành công cuộc gặp gỡ có ý nghĩa với cộng đồng người khuyết tật này.
Đời còn có nhiều người tốt lắm các em ơi, hãy cố vượt lên chính mình mà sống nhé.



Linh nga Niê Kdăm
 
078_260.jpg

Hình như với không ít người Việt chúng ta, trong đó có cả giới doanh nhân, sự thử nghiệm cái mới vẫn còn là điều cấm kỵ?





Hình như với không ít người Việt chúng ta, trong đó có cả giới doanh nhân, sự thử nghiệm cái mới vẫn còn là điều cấm kỵ?


Một ngày cuối năm ngoái, sau khi vật vã với việc tổ chức ăn trưa cho một cuộc họp tại công ty, tôi có viết bài “Ý tưởng hay là điểm tựa cho thương hiệu lớn” trên một trang báo điện tử khá nổi tiếng.

Chủ đề chính là thảo luận về tình hình thị trường cơm hộp ở các thành phố lớn hiện nay, những điều khách hàng chưa được thỏa mãn với cơm hộp hiện tại, và lời gợi ý cho một sản phẩm “cơm hộp” nâng cấp.

Tôi nhận được nhiều comment, thậm chí nhiều bạn đã trực tiếp liên hệ với tôi để trao đổi về tính khả thi của ý tưởng đó, trong đó một số bạn cho rằng sự gợi ý của tôi là “bất khả thi, mặc dù nghe thì hay”. Có nhiều lý do để phản bác đã được các bạn đưa ra.

Thật sự, tôi không bất ngờ về những phản bác đó. Từ vài năm trước, khi tham gia đào tạo các khóa về kinh doanh cho các doanh nghiệp, mỗi khi gợi ý học viên về những ý tưởng kinh doanh mới, câu trả lời thường xuyên của các học viên thường là: “Hay đấy, nhưng sợ không khả thi”.

Hình như với không ít người Việt chúng ta, trong đó có cả giới doanh nhân, sự thử nghiệm cái mới vẫn còn là điều cấm kỵ?

Không ít người trong số chúng ta (đặc biệt những người đã được đào tạo ở nước ngoài, hoặc được đào tạo ở các công ty đa quốc gia) đã biết đến thuật ngữ “Think out of box” - tạm dịch: “Suy nghĩ phá lệ”.

Nói một cách dễ hiểu, là muốn sáng tạo, muốn có những cú đột phá trong kinh doanh, thì hãy đừng tự trói suy nghĩ của mình vào một rào cản nhất định, do chính mình đặt ra.

Đã nhiều lần tôi được nghe các doanh nhân và giảng viên nước ngoài nhận xét: “Người Việt Nam học hỏi rất nhanh, nhưng hay đặt rào cản quá”. Tôi hiểu ý họ, và thật lòng khá buồn. Buồn vì họ nhận xét đúng!

Tôi xin lấy một ví dụ nhỏ: đồ gốm sứ Bát Tràng rất được khách Nhật ưa chuộng. Nhiều doanh nghiệp Bát Tràng đã gửi chào hàng tới Nhật Bản qua nhiều kênh xúc tiến thương mại khác nhau. Tuy nhiên, đơn đặt hàng không nhiều.

Nguyên nhân không phải do hàng hóa chất lượng thấp, hoặc giá cao. Mà đơn giản: các nhà sản xuất chỉ làm theo bộ số lượng lớn (6-10 cái bát ăn cơm, kèm vài cái đĩa chẳng hạn) - đây là một bộ bát đĩa cho một hộ gia đình 4 người thường thấy ở Việt Nam.

Trong khi đó, quy mô gia đình ở Nhật lại rất nhỏ (chỉ từ 1-3 người), không gian sống ở các thành phố Nhật quá nhỏ, nên họ chỉ cần mua một bộ gồm 2-4 cái bát ăn cơm nhỏ.

Chẳng biết các nhà sản xuất Bát Tràng và các cơ quan xúc tiến thương mại của ta có biết không, nhưng hiện tượng này đã xảy ra từ lâu, và “vũ như cẫn” đến tận bây giờ.

Henry Ford - nhà sáng lập ra hãng ôtô Ford lừng danh, doanh nhân mà tôi ngưỡng mộ nhất, đã nói khi sáng chế ra chiếc ôtô Ford Model T: “Nếu tôi hỏi người tiêu dùng cần gì, họ sẽ nói họ cần một chiếc xe ngựa chạy nhanh hơn”.

Nếu Ford cũng nghĩ như người khác, thì chắc chúng ta sẽ không có những chiếc ôtô như ngày nay.

Một bài báo trên VnEconomy gần đây có nhắc đến Phở 24 và VietMac - một loại cơm văn phòng kiểu mới. Phở 24 đã quá quen thuộc, nhưng còn VietMac - phải chăng đây là sản phẩm của “think out of box”?

Tôi đã truy cập vào trang web của nhà sản xuất, và biết đây là một dạng “McDonald’s kiểu Việt”. Sản phẩm của họ là cơm hộp nâng cấp, được đóng gói như fast-food. Nhờ sự cải tiến (mà tôi nghĩ là rất nhỏ) này, họ đã đảm bảo được tính vệ sinh an toàn thực phẩm, khắc phục được mùi khó chịu của hộp cơm, và đảm bảo cơm nóng cho tới tay khách hàng nhờ lò vi sóng.

Tôi không nghĩ đây là ý tưởng có sự đột phá về tư duy, vì thực ra trên thế giới đã có sản phẩm rice-burger, loại bánh hamburger làm từ gạo được dân châu Á rất thích. McDonald’s cũng có sản phẩm này, MOS Burger - thương hiệu nổi tiếng Nhật Bản cũng bán rice-burger, bán đầy ở các cửa hàng thực phẩm ở Nhật, Thái Lan, Singapore, Malaysia…

Nhưng, tôi đánh giá cao ý tưởng sản phẩm này vì nhà sản xuất biết uyển chuyển áp dụng cho thị trường ở Hà Nội. Họ không đi theo lối mòn là sản xuất thức ăn nhanh để cạnh tranh với các ông lớn trong ngành fast-food, mà chuyển hóa sản phẩm thành một thứ “cơm hộp nâng cấp”. Đồng thời, họ cũng không cố gắng nâng cấp cái hộp cơm - điều mà các nhà sản xuất khác đang hướng tới, mà cải tiến nó về chất.

Hãy đừng tự trói mình vào một rào cản nào đó. Sáng tạo là vốn quý nhất của doanh nghiệp trong môi trường cạnh tranh hiện nay, nhưng sáng tạo chỉ có khi chúng ta “think out of box”.

Phải chăng, cũng chính vì tư tưởng “không thể làm được” rất phổ biến trong suy nghĩ đã ngăn cản sự sáng tạo, để đến hôm nay chúng ta vẫn chưa có nhiều thương hiệu lớn?

* Tác giả bài viết là Phó giám đốc Công ty Thời trang Thiên Quang.
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top