ThangLongVN
New member
- Xu
- 0
Một người đang tuyệt vọng vượt ngàn dặm đến cửa Phật, nói với sư trụ trì:” Tôi thực lòng muốn học hội họa, nhưng không sao tìm được một người thầy mà tôi thấy hài lòng.”
Vị sư trụ trì nói:” Anh đã bôn ba lặn lội khắp nơi như vậy mà sao vẫn không tìm thấy được một người thầy nào sao?”
Người tanh niên kia nói:” Hầu như toàn là hữu danh vô thực, tôi gặp và còn xem tranh của họ nữa cơ, thấy tranh của họ vẽ chẳng bằng tranh của tôi.” Sư trụ trì nghe vậy cười nói:” Lão tăng tuy không hiểu gi về hội họa nhưng cũng có thú sưu tập những kiệt tác của các bậc danh tiếng. Tài nghệ của thí chủ đã không thua kém gì họ, kính mong thí chủ hạ cố vẽ cho lão tăng một bức .” Nói ròi bèn sai một tiểu hòa thượng mang bút giấy ra.
Sư trụ trì vừa cười vừa lắc đầu:
“ Thí chủ vẽ quả thực rất đẹp, có điều đã vẽ sai vị trí của chúng, lẽ ra cái tách trà phải ở bên trên còn ấm trà ở bên dưới.” Người thanh niên cười lớn:” Sao lão hòa thượng lại có thể nhầm lẫn như vậy nhỉ?
Trước gờ chỉ có trà rót ra từ ấm vào tách chứ có thấy từ tách ,đổ lại ấm bao giờ đâu?”
Lào trụ trì cười đáp:” Ra là thí chủ cũng hiểu điều này sao? Thí chủ luôn khao khát được học hỏi kinh nghiệm từ những bật cao nhân mà thí chủ lại luôn đặt cái tách của mình cao hơn so với những ấm trà, thử hỏi làm sao thí chủ có thể thu nhận được những kinh nghiệm cũng ,như trí tuệ từ người khác đây?”
Lời bình:
Trăm sông đổ về biển lớn, sông biển nhờ hạ mình chảy nơi thấp mới trở thành vua của trăm hang động. Muốn có được ánh sáng huy hoàng của trăm sông, chính mình phải có được một tấm lòng rộng mở để du nạp chúng. Hãy hạ thấp chiếc cốc của bạn.
Xem thêm:
Vị sư trụ trì nói:” Anh đã bôn ba lặn lội khắp nơi như vậy mà sao vẫn không tìm thấy được một người thầy nào sao?”
Người tanh niên kia nói:” Hầu như toàn là hữu danh vô thực, tôi gặp và còn xem tranh của họ nữa cơ, thấy tranh của họ vẽ chẳng bằng tranh của tôi.” Sư trụ trì nghe vậy cười nói:” Lão tăng tuy không hiểu gi về hội họa nhưng cũng có thú sưu tập những kiệt tác của các bậc danh tiếng. Tài nghệ của thí chủ đã không thua kém gì họ, kính mong thí chủ hạ cố vẽ cho lão tăng một bức .” Nói ròi bèn sai một tiểu hòa thượng mang bút giấy ra.
Sư trụ trì nói tiếp:” Lào tăng vô cùng yêu thích thú uống trà, vì thế cũng thích ngắm nhìn những họa tiết uốn lượn trên nhưng bộ ấm trà cổ, thí chủ có thể vẽ cho lão tặng một ấm trà và một tách trà không? Người thanh niên không chút ngại ngần:” Điều này có gì khó.” Anh ta chấm mực, điêu luyện đưa bút lướt trên giấy. Chẳng mấy chốc, dần dần hiện ra một ấm trà nghiêng nghiêng, từ vòi ấm tuôn ra một mạch nước, rót vào miệng một chiếc tách có hoa văn tinh xảo. Đặt bút xuống, anh ta hỏi:” Tôi vẽ như vậy lão hòa thượng đã hài lòng chưa?”Sư trụ trì vừa cười vừa lắc đầu:
“ Thí chủ vẽ quả thực rất đẹp, có điều đã vẽ sai vị trí của chúng, lẽ ra cái tách trà phải ở bên trên còn ấm trà ở bên dưới.” Người thanh niên cười lớn:” Sao lão hòa thượng lại có thể nhầm lẫn như vậy nhỉ?
Trước gờ chỉ có trà rót ra từ ấm vào tách chứ có thấy từ tách ,đổ lại ấm bao giờ đâu?”
Lào trụ trì cười đáp:” Ra là thí chủ cũng hiểu điều này sao? Thí chủ luôn khao khát được học hỏi kinh nghiệm từ những bật cao nhân mà thí chủ lại luôn đặt cái tách của mình cao hơn so với những ấm trà, thử hỏi làm sao thí chủ có thể thu nhận được những kinh nghiệm cũng ,như trí tuệ từ người khác đây?”
Lời bình:
Trăm sông đổ về biển lớn, sông biển nhờ hạ mình chảy nơi thấp mới trở thành vua của trăm hang động. Muốn có được ánh sáng huy hoàng của trăm sông, chính mình phải có được một tấm lòng rộng mở để du nạp chúng. Hãy hạ thấp chiếc cốc của bạn.
Xem thêm:
SỐNG ĐẸP
vnkienthuc.com