Chien Tong
New member
- Xu
- 33
Sông Luồng đoạn cách bãi Ca Da, ngã ba hợp lưu với sông Mã chừng vài trăm mét, dòng chảy bỗng xuyên qua vách núi đá dựng đứng tạo nên một chiếc hang lớn có tên rùng rợn là hang Ma. Người Thái ở đất Quan Hóa (Thanh Hóa) từ lâu theo đó đặt tên cho ngọn núi bị dòng chảy bào mòn này là Pha Hang Ma (núi hang Ma).
Cách không xa con thác đó, xuôi theo dòng chảy, trên cao chót vót đỉnh Pha Hang Ma dốc đá dựng thẳng đứng, tưởng như không ai trèo lên được có một cửa động. Kỳ lạ, động trên núi nhưng từ xa xưa đã có tới hai cái tên, đều gắn với sông nước: Lụng Buốc Mu (nơi lợn lòi tắm), hoặc Pó Cúng (vũng tôm).
Trên bãi đất bằng phía sau sườn núi Pha Hang Ma, có một bãi tha ma với hơn 1.000 ngôi mộ cổ. Tương truyền, đó là mộ của nghĩa quân Lam Sơn do các tướng Lê Sát, Lê Hào và Khằm Ban chỉ huy, bị tử trận khi đánh đồn Tùng Hóa (trại Quan Da) của địch.
Cách không xa con thác đó, xuôi theo dòng chảy, trên cao chót vót đỉnh Pha Hang Ma dốc đá dựng thẳng đứng, tưởng như không ai trèo lên được có một cửa động. Kỳ lạ, động trên núi nhưng từ xa xưa đã có tới hai cái tên, đều gắn với sông nước: Lụng Buốc Mu (nơi lợn lòi tắm), hoặc Pó Cúng (vũng tôm).
Trên bãi đất bằng phía sau sườn núi Pha Hang Ma, có một bãi tha ma với hơn 1.000 ngôi mộ cổ. Tương truyền, đó là mộ của nghĩa quân Lam Sơn do các tướng Lê Sát, Lê Hào và Khằm Ban chỉ huy, bị tử trận khi đánh đồn Tùng Hóa (trại Quan Da) của địch.
Hang ma với nhiều quan tài xương xẩu ghê rợn
Với người dân địa phương, vùng đất hoang vu hiểm nguy với những cái tên bí hiểm ấy chỉ càng nhắc bà con tránh xa, không đến gần làm gì. Nhưng rồi, một buổi chiều đông năm 1997, chân núi Pha Hang Ma xuất hiện một người dân bản Khằm (cách chừng 1,5km) nặng nhọc trèo ngược dốc.
Mấy con dê nhà anh đi lạc vào trong núi. Tiếc của nên quên cả sợ hãi, anh cứ theo dấu phân dê mà đạp đá tai mèo, bẻ cây đu cành trèo tới.
Thì ra đây là một lối vào khác của động Pó Cúng. Nhìn quanh quất trong hang, anh thấy thêm hàng chục cỗ quan tài gỗ lớn nhỏ khác xếp ngay ngắn trên các giá gỗ lớn khắp ba tầng hang rộng lớn…
Đem câu chuyện mắt thấy tay sờ này về kể trong các bữa rượu, anh chỉ nhận được những tiếng cười chế giễu. Bực mình, anh thách thức mấy người thanh niên khác theo mình trở lại động núi…
Từ đó, anh chàng chăn dê này được coi là người đầu tiên phát hiện ra những chiếc quan tài bí ẩn đã được cất giấu dễ đến cả ngàn năm nay trong động núi Pha Hang Ma.
Nhưng rồi câu chuyện về động Pó Cúng cũng dần đi vào quên lãng. Bởi chẳng ai lý giải nổi vì sao lại có rất nhiều cỗ quan tài đặt trong hang núi, và người xưa đặt vào đó làm gì?
Dễ đến 10 năm sau, trong lúc trà dư tửu hậu với một số cán bộ huyện Quan Hóa, tôi có nghe các anh nhắc đến động quan tài treo, và nhờ đi tìm lời giải cho những thắc mắc. Máu tò mò nổi lên, tôi bèn theo chân vào động Pó Cúng khám phá.
Do động Pó Cúng nằm trong khu Bảo tồn thiên nhiên Pù Hu nên anh Vũ Văn Đạt (lúc ấy là Phó Giám đốc Khu) vui vẻ dẫn đường cho chúng tôi. Đường chim bay thì ngắn, nhưng từ thị trấn Hồi Xuân muốn đến Pó Cúng phải lần lượt vượt qua cả sông Mã lẫn sông Luồng.
Cởi quần dài buộc vắt lên cổ, rồi vạch cây, rẽ lối tìm đường, anh Đạt đưa tôi lên động núi Hang. Đường dốc, lại không ai biết đường, nên cả hai vừa dò dẫm bước, vừa bứt lá bẻ cây quạt muỗi phành phạch.
Đem câu chuyện mắt thấy tay sờ này về kể trong các bữa rượu, anh chỉ nhận được những tiếng cười chế giễu. Bực mình, anh thách thức mấy người thanh niên khác theo mình trở lại động núi…
Từ đó, anh chàng chăn dê này được coi là người đầu tiên phát hiện ra những chiếc quan tài bí ẩn đã được cất giấu dễ đến cả ngàn năm nay trong động núi Pha Hang Ma.
Nhưng rồi câu chuyện về động Pó Cúng cũng dần đi vào quên lãng. Bởi chẳng ai lý giải nổi vì sao lại có rất nhiều cỗ quan tài đặt trong hang núi, và người xưa đặt vào đó làm gì?
Dễ đến 10 năm sau, trong lúc trà dư tửu hậu với một số cán bộ huyện Quan Hóa, tôi có nghe các anh nhắc đến động quan tài treo, và nhờ đi tìm lời giải cho những thắc mắc. Máu tò mò nổi lên, tôi bèn theo chân vào động Pó Cúng khám phá.
Do động Pó Cúng nằm trong khu Bảo tồn thiên nhiên Pù Hu nên anh Vũ Văn Đạt (lúc ấy là Phó Giám đốc Khu) vui vẻ dẫn đường cho chúng tôi. Đường chim bay thì ngắn, nhưng từ thị trấn Hồi Xuân muốn đến Pó Cúng phải lần lượt vượt qua cả sông Mã lẫn sông Luồng.
Cởi quần dài buộc vắt lên cổ, rồi vạch cây, rẽ lối tìm đường, anh Đạt đưa tôi lên động núi Hang. Đường dốc, lại không ai biết đường, nên cả hai vừa dò dẫm bước, vừa bứt lá bẻ cây quạt muỗi phành phạch.