Gửi Backysinh, Người điên !
Kysinh thân thương!
Mấy hôm nay yahoo nhà Điêu bị làm sao mà không vào được, tức quá Điêu mới đem xóa đi, kết quả là dow mấy cái yahoo mới mà vẫn chưa cài được, chả hiểu tại làm sao nữa. Tối tối không được nói chuyện cùng Sinh thấy nhớ quá thôi!
Cảm ơn Sinh những tối online và chát chít ba lăng nhăng với nhau. Sinh biết không? Điêu không hiểu sao khi thấy thiếu thiếu Sinh, Điêu cảm thấy rất nhớ đó. Điêu cảm thấy như là giữa chúng ta có cả những sự thân thiết từ lâu lắm rồi ấy. Ở Sinh, Điêu thấy Điêu học được bao nhiêu là điều bổ ích, Điêu cảm thấy rất vui vì có một người bạn mà đến Điêu chả thèm biết mặt lại có thể thân thiết đến như thế. Không biết Sinh kiếp trước ăn ở thế nào mà kiếp này lại quen được với Điêu kia chứ.... hứ hứ.
Điêu không biết Sinh bao nhiêu tuổi mà sao Điêu cảm thấy Sinh lại có thể hiểu được những cái tâm trạng dở hơi của Điêu nữa. Điêu cũng chả quan tâm tuổi tác của Sinh đâu, mà cũng còn chưa biết cả tên thật của Sinh, chát chít thì cứ anh em thế thôi, thế có vô tâm không? Sinh dấu mình thật đấy, âm thầm và lặng lẽ như một chú kiến chăm chỉ, poss bài lên diễn đàn và ít hóng hớt. Chả bù .. cho Điêu, động đâu có đấy....
Điêu không biết ngày nào là ngày sinh của Sinh, nhưng Điêu luôn chúc cho mỗi ngày của Sinh đều là những ngày hạnh phúc nhất, đều gặp được những niềm vui, những nụ cười, được thấy những điều tốt đẹp nhất của cuộc sống.
Điêu không biết nói lời gì để cảm ơn Sinh trong thời gian vừa qua, chúng ta thật gần gũi, Điêu làm sao quên những chú khẹc khẹc kêu lên thánh thót, làm sao mà quên được hình ảnh của chú khỉ nhỏ nhỏ đang ăn chuối. Cảm ơn Sinh đã lắng nghe và thấu hiểu Điêu ( Lắng nghe thì có còn hiểu bao nhiêu thì chịu ..hehe). Cảm ơn đã thật tốt với Điêu, nhưng mà Sinh cũng đểu lắm cơ, chuyện tình yêu của người ta đang thơ mộng và tốt đẹp thế lại cứ xui người ta làm ... trái với suy nghĩ của trái tim, hích hích. Điêu sống có niềm tin lắm chứ, ừ, thì có đôi khi mất niềm tin về cuộc sống, nhưng chẳng bao giờ Điêu mất niềm tin vào tình yêu của Điêu đâu. Yêu là phải có niềm tin, và Điêu có thất bại thì Điêu cũng không ân hận vì Điêu đã dám sống hết mình vì tình yêu, dám yêu hết mình, dám làm những gì mình nghĩ, và quan trọng là Điêu đã là chính mình "Ngang như cua" chính Sinh bảo Điêu thế mà. Mà sau này có ... chia tay nhỏ thật, , nhỏ và Điêu có không đến được với nhau thì Điêu vẫn cứ bắt Sinh phải lắng nghe, chết chưa, ai bảo chát với Điêu lắm vào, làm cho Điêu hư người ra.
Người điên thân thương.
Mấy hôm nay mất Yahoo, vào mượn tạm diễn đàn làm nơi thăng hoa cảm xúc, viết tới Sinh mấy dòng ngắn ngắn thôi, Điêu chưa giỏi về máy tính lắm, nhưng rồi Điêu sẽ học hỏi các bậc tiên sinh trong điễn đàn như Người điên rồi cũng sẽ khá hơn thôi mà. Mà lại nhắc đến cái gã Người điên, thấy hắn cũng thật tốt, ôi, giá như cuộc sống của mình toàn người như thế này thì ... chắc là chán chết, cuộc sống phải muôn mày, phải có cái này, cái kia thì Điêu và Sinh, và Điên nữa mới có những lúc ... đơ đơ, bơ phờ chứ nhờ.
Cảm ơn Sinh, Điên, cảm ơn vì tất cả !
Kysinh thân thương!
Mấy hôm nay yahoo nhà Điêu bị làm sao mà không vào được, tức quá Điêu mới đem xóa đi, kết quả là dow mấy cái yahoo mới mà vẫn chưa cài được, chả hiểu tại làm sao nữa. Tối tối không được nói chuyện cùng Sinh thấy nhớ quá thôi!
Cảm ơn Sinh những tối online và chát chít ba lăng nhăng với nhau. Sinh biết không? Điêu không hiểu sao khi thấy thiếu thiếu Sinh, Điêu cảm thấy rất nhớ đó. Điêu cảm thấy như là giữa chúng ta có cả những sự thân thiết từ lâu lắm rồi ấy. Ở Sinh, Điêu thấy Điêu học được bao nhiêu là điều bổ ích, Điêu cảm thấy rất vui vì có một người bạn mà đến Điêu chả thèm biết mặt lại có thể thân thiết đến như thế. Không biết Sinh kiếp trước ăn ở thế nào mà kiếp này lại quen được với Điêu kia chứ.... hứ hứ.
Điêu không biết Sinh bao nhiêu tuổi mà sao Điêu cảm thấy Sinh lại có thể hiểu được những cái tâm trạng dở hơi của Điêu nữa. Điêu cũng chả quan tâm tuổi tác của Sinh đâu, mà cũng còn chưa biết cả tên thật của Sinh, chát chít thì cứ anh em thế thôi, thế có vô tâm không? Sinh dấu mình thật đấy, âm thầm và lặng lẽ như một chú kiến chăm chỉ, poss bài lên diễn đàn và ít hóng hớt. Chả bù .. cho Điêu, động đâu có đấy....
Điêu không biết ngày nào là ngày sinh của Sinh, nhưng Điêu luôn chúc cho mỗi ngày của Sinh đều là những ngày hạnh phúc nhất, đều gặp được những niềm vui, những nụ cười, được thấy những điều tốt đẹp nhất của cuộc sống.
Điêu không biết nói lời gì để cảm ơn Sinh trong thời gian vừa qua, chúng ta thật gần gũi, Điêu làm sao quên những chú khẹc khẹc kêu lên thánh thót, làm sao mà quên được hình ảnh của chú khỉ nhỏ nhỏ đang ăn chuối. Cảm ơn Sinh đã lắng nghe và thấu hiểu Điêu ( Lắng nghe thì có còn hiểu bao nhiêu thì chịu ..hehe). Cảm ơn đã thật tốt với Điêu, nhưng mà Sinh cũng đểu lắm cơ, chuyện tình yêu của người ta đang thơ mộng và tốt đẹp thế lại cứ xui người ta làm ... trái với suy nghĩ của trái tim, hích hích. Điêu sống có niềm tin lắm chứ, ừ, thì có đôi khi mất niềm tin về cuộc sống, nhưng chẳng bao giờ Điêu mất niềm tin vào tình yêu của Điêu đâu. Yêu là phải có niềm tin, và Điêu có thất bại thì Điêu cũng không ân hận vì Điêu đã dám sống hết mình vì tình yêu, dám yêu hết mình, dám làm những gì mình nghĩ, và quan trọng là Điêu đã là chính mình "Ngang như cua" chính Sinh bảo Điêu thế mà. Mà sau này có ... chia tay nhỏ thật, , nhỏ và Điêu có không đến được với nhau thì Điêu vẫn cứ bắt Sinh phải lắng nghe, chết chưa, ai bảo chát với Điêu lắm vào, làm cho Điêu hư người ra.
Người điên thân thương.
Mấy hôm nay mất Yahoo, vào mượn tạm diễn đàn làm nơi thăng hoa cảm xúc, viết tới Sinh mấy dòng ngắn ngắn thôi, Điêu chưa giỏi về máy tính lắm, nhưng rồi Điêu sẽ học hỏi các bậc tiên sinh trong điễn đàn như Người điên rồi cũng sẽ khá hơn thôi mà. Mà lại nhắc đến cái gã Người điên, thấy hắn cũng thật tốt, ôi, giá như cuộc sống của mình toàn người như thế này thì ... chắc là chán chết, cuộc sống phải muôn mày, phải có cái này, cái kia thì Điêu và Sinh, và Điên nữa mới có những lúc ... đơ đơ, bơ phờ chứ nhờ.
Cảm ơn Sinh, Điên, cảm ơn vì tất cả !