Em hãy tưởng tượng đoạn kết mới cho truyện ngụ ngôn Đeo nhạc cho mèo

muasaobang

New member
Xu
0
Em hãy tưởng tượng đoạn kết mới cho truyện ngụ ngôn Đeo nhạc cho mèo



Bài làm

Một hôm, Mèo gặp Chuột, nói giọng hiền từ rất mực:

– Bây giờ, ta tu nhân tích đức, ngày ngày ăn chay niệm Phật, các con đến mà nghe ta giảng kinh.

Chuột bùi tai, rủ nhau kéo đến hàng đàn nghe Mèo thuyết pháp. Quả nhiên, thấy Mèo mặc áo cà sa, tay cầm tràng hạt, miệng toàn những lời đạo lý. Nghe giảng kinh xong, Chuột vui vẻ kéo nhau ra bờ sông. Lối đi phải qua một cửa hẹp. Mèo náu mình trong xó kín, nhẹ nhàng vồ chú chuột đi sau cùng, êm như ru, không một tiếng động.

Ngày này qua ngày khác, Chuột vẫn kéo nhau đến nghe Mèo giảng kinh. Nhưng dần dần thấy họ hàng nhà mình thưa thớt đi, chẳng hiểu vì sao. Chúng ngửi xem phân mèo vùi dưới đống tro, thấy đầy lông chuột. Chuột liền nghĩ kế, cho một con nói với Mèo:

– Bấy lâu nay ngài giảng kinh cho chúng con khó nhọc nhiều, thật là ơn lớn. Chúng con vừa sắm được vòng nhạc rất đẹp, xin biếu ngài để ngài đeo. Lúc ngài đi đâu, nghe tiếng nhạc, chúng con biết mà ra đón tiếp hầu hạ.

Nghe phỉnh nịnh, Mèo khoái chí nhận ngay, đeo vào cổ.

Buổi giảng kinh bắt đầu. Mèo lại tuôn ra hàng tràng lời lẽ đạo lý. Giảng xong, Chuột ra về. Mèo theo lệ cũ, len lén nấp vào một xó, chờ. Bất ngờ, vừa nhảy chưa kịp vồ thì tiếng nhạc rung lên leng keng. Họ hàng nhà chuột bỏ chạy tán loạn. Mèo tiu nghỉu.
 
Kể lại truyện Đeo nhạc cho mèo bằng lời kể của em, đồng thời nêu những cảm nhận của em về truyện đã kể.

Bài làm

Từ xưa, mèo đã có cái thú là bắt chuột. Bởi thế mà chuột mới đẻ ra đã sợ mèo rồi.

Họ hàng nhà chuột giận lắm. Một hôm, chúng hội cả nhau làm một làng chuột để chống lại mèo. Chuột già, chuột trẻ, chuột lớn, chuột bé đều có mặt đông đủ. Hội đồng chuột tiến hành cuộc họp hệ trọng. Ông Cống bệ vệ lên giọng:

_ Cái giống mèo quái ác kia sở dĩ nó chụp được anh em mình chỉ vì trời phú cho nó cái tài rình mò và khéo bắt lén thôi. Bây giờ, bà con ta nên mua một cái lục lạc buộc vào cổ nó, để khi nào nó lên đến, tiếng nhạc vang lên, chúng ta biết đường mà ẩn náu. Như vậy nó còn làm gì nổi ta nữa.

Nghe chuột Cóng nói, cả làng chuột thích thú dẩu mõn, quật đuôi, tất cả đều lấy làm phục cái câu chí lí của ông Cống và đồng thanh nhất trí.

Mấy ngày sau, lục lạc đã kiếm được, làng chuột lại họp để cử người đi đeo vào cổ mèo. Họ nhà chuột lao xao, hớn hở, bàn nhau đã sắp đến ngày thoát được nanh vuốt của lão Miu rồi.

Nhưng đến khi hội đồng hỏi ai dám đem lục lạc đeo vào cổ Mèo thì thấy cả bọn im phăng phắc, không một cái tai nào nhích, một cái ria mép động đậy cả… Không khí buổi họp thật căng thẳng.

Biết cử ai làm công việc đại sự bây giờ? Nhiều câu hỏi liên tiếp đặt ra. Bất đắt dĩ làng cắt ông Cống phải đi, vì chính ông đã khởi xướng lên cái thuyết đeo nhạc cho mèo vậy.

Nghe làng nói, Cống ta nao nao trong lòng. Thế rồi ông Cống cũng giữ được vẻ tình tĩnh nên làm ra bộ kẻ cả, đáp rằng:

_ Tôi đây, chẳng gì nhờ tổ ấm cũng được vào bậc ông Cống, ông Nghè, ăn trên ngồi trước trong làng. Có lẽ nào làng lại cắt tôi đi làm cái việc tầm thường ấy được! Trong làng ta thiếu gì người tài giỏi! Tôi xin cử anh Nhắt, anh ấy nhanh nhẹn chắc làm được việc.

Nghe thế, Nhắt ta trở mặt láu, cãi lý rằng:

_ Làng cắt tôi đi, tôi cũng xin vâng, không dám từ chối, Nhưng tôi, tuy bé nhỏ nhưng ở chiếu trên vai, vai vế tôi chưa đến nỗi nào làm những ciệc ấy. Ông Cống không đi thì phải; tôi không đi cũng phải. Tôi xin giới thiệu anh Chù, anh ấy tuy chậm chạp nhưng chắc, làng không lo hỏng việc.

Chù vốn thật thà, chất phác, không biết cãi sao nên ụt ịt nói rằng:

_ Tôi đây là đầy tớ làng, làng sai tôi đi làm là đúng lắm. Nhưng tôi chỉ ngại, nếu tôi đến gần mà mèo chẳng tha mạng tôi thì lấy ai thay tôi mà đeo lục lạc nữa.

Chù Chù vừa dứt lời thì lão Cống nhanh miệng bảo:

_ Mèo có vờn là vờn chúng tao, vờn cái anh Nhắt kia, chứ chú mày hôi hám như thế thì mèo chẳng thèm đâu. Thôi cứ nhận nhiệm vụ ngay đi, không được lôi thôi gì nữa.

Chuột Chù uất ức nhưng cũng phải đành nhận lời. Anh ta nghĩ phận mình thấp cổ bé họng nên từ chối không được, Chù vác cái lục lạc ra đi tìm mèo với tâm trạng thấp thỏm, lo âu. Đi được một đoạn đường, Chù nghe tiếng “meo! Meo!”.

Nhìn quanh quất, chưa thấy mèo đâu nhưng Chù ta đã rợn cả người, không dám tiến. Nhưng sợ lệ làng, sợ ông Cống trị tội nên đánh bạo, phải lại gần. Quả nhiên, mèo không thèm vờn đến thật. Nhưng mèo giương vuốt nhe nanh, làm cho Chù cắm đầu vào cổ, vác cái thân ì ạch chạy khốn chạy khổ về báo cho làng hay. Cả làng chuột nháo nhác, bỏ chạy tán loạn, chẳng ai để ý đến cái lục lạc mà Chù đã vứt đi đâu và vứt tự bao giờ không biết. Thế là tan cái mộng đeo lục lạc cho mèo. Rột cuộc chuột vẫn sợ mèo cho dên bây giờ.

Đeo nhạc cho mèo cứ ngỡ là một sáng kiến của họ hàng nhà chuột, nhửng chỉ là một ý đồ viển vông, không thực tế. Truyện phê phán ông Cống đã phái minh ý kiến nhưng lại đùn đẩy, bản thân không dám thực hiện ý kiến mà mình đưa ra. Ông Cống đã lợi dụng quyền thế để buộc kẻ dưới quyền thực hiện nhiệm vụ, cho dù nhiệm vụ đó khá nguy hiểm, hoặc không khả thi.
Câu chuyện trên là một bài học đầy ý nghĩa cho mỗi chúng ta.
 
Em hãy kể lại truyện Đeo nhạc cho mèo (Văn học 6 – Tập 1)

Bài làm

Trong số những truyện ngụ ngôn mà em đã học, câu chuyện em thích hơn cả là Đeo nhạc cho mèo.

Từ xưa đến nay, mèo cứ xơi chuột mãi. Vì thế chuột mới nứt mắt đã sợ mèo. Thấy họ hàng mình bị mèo ăn ngày một nhiều, chuột mở một cuộc họp để bàn cách đối phó.

Cuộc họp diễn ra với sự có mặt đầy đủ của mọi tầng lớp, từ những chuột có địa vị, tuổi tác như ông Cống, anh Nhắt… đến những chuột thuộc tầng lớp thấp hèn, nghèo khó, nhóc tì như: thằng Chù, cu Xạ… Cuộc họp diễn ra khá lâu mà vẫn chưa có ý nào được xem là cao kiến có thể áp dụng. Có ý kiến cho rằng nên lắng nghe tiếng bước chân của mèo, nhưng ý kiến này bị bác bỏ ngay vì mèo đi rất êm, không gây ra tiếng động nào cả. Lại có ý kiến cho rằng nên đào thật nhiều hang để dễ bề chạy trốn, nhưng cũng không thực hiện được. Cuối cùng, ông Cống chợt ra hiệu cho tất cả im lặng và trịnh trọng đề xuất việc “đeo nhạc cho mèo”. Tiếng xôn xao nổi lên, ai cũng gật gù tán thành, khen ngợi ý tưởng tuyệt vời. Sau khi tất cả đều thống nhất ý kiến, chuột Bạch hỏi:

– Vậy ai sẽ làm công việc đó?

Cả hội đồng nhà chuột im phăng phắc. Không còn nào dám hó hé. Chà, quả thật là vấn đề nan giải!

Anh chuột Bạch, chắc là chủ cuộc họp, đưa ra ý kiến:

– Hay ta phó thác nhiệm vụ vinh quang này cho bậc đã nghĩ ra sáng kiến – ông Cống.

Ông Cống nghe vậy, sợ đến cứng cả người, nhưng cũng ra vẻ bình tĩnh,vuốt râu nói:

– Cám ơn các vị đã tin tưởng giao trách nhiệm cho tôi, tôi rất lấy làm vinh dự. Nhưng dù gì tôi cũng là bậc có chức có quyền trong làng, chẳng lẽ phải làm chuyện vặt vãnh này sao. Tôi xin đề nghị cử anh Nhắt, anh ấy nhỏ con, lanh lẹ, chắc chắn sẽ được việc.

Cả hội đồng đều gật gù thấy có lí, bèn đề cử Nhắt. Bây giờ đến lượt Nhắt giật mình, chối bay chối biến:

– Ông Cống và các vị đã đề cử tôi, tôi nào dám từ nan, nhưng… thiết nghĩ, tôi cũng thuộc bậc thượng lưu, đứng trên nhiều người. Tôi mà làm thì còn ra thể thống gì. Xin các vị nghĩ lại!

Tiếng ồn ào nổi lên, không ai biết phải đề cử ai. Một lát sau anh Nhắt chậm rãi:

– Thôi thì, việc này cứ để cho anh Chù làm, anh ta chậm mà chắc, giao anh ấy thế nào cũng thành công.
Chù định từ chối nhưng thấy cái quắc mắt đầy đe doạn của Nhắt, lại vốn hiền lành nên đành chấp nhận.

Hôm sau Chù cầm cái nhạc đã được chuẩn bị rón rén đến gần mèo. Mèo nhìn thấy Chù nhưng không phản ứng gì cả, cứ nằm lim dim trông rất hiền lành. Thấy thế, Chù đánh bạo tiến gần hơn nữa. Chợt mắt mèo long lên, nó nhe nanh, giương vuốt với Chù đầy vẻ bực bội và đe dọa. Chù ta sợ mất cả vía, quăng vội cái chuông nhạc, chạy như bay về hang. Cả hội đồng nhà chuột nấp gần đấy cũng bỏ chạy tán loạn quên luôn cả nhiệm vụ. Từ đó không ai nhắc đến chuyện này nữa.

Câu chuyện Đeo nhạc cho mèo đã phản ánh xã hội với thành ngữ “xã hội chuột” toàn bàn bạc chuyện viễn vông. Hơn nữa, những người nghèo khó, hiền lành luôn bị quan lớn, địa chủ ức hiếp. Em cũng rất tâm đắc vì đã hiểu và nắm được chân lý “Không nên nói những điều mình không có khả năng làm”.
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top