Bài làm số 1 :
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời
Mỗi người có một người mẹ là chỗ dựa tinh thần. Tiếng hát của mẹ ru em ngủ được những giấc ngon. Em vẫn mãi nhớ hoài thơ ấu được sống trong vòng tay bao bọt ,che chở của mẹ. Mẹ rất thương em như một bông hoa quý.
Lúc em còn bé, vào những ngày trời trở lạnh mẹ dịu dàng đắp chăn cho em. Em lớn lên sau bao ngày là em luôn có mẹ bên cạnh. Mẹ em năm nay đã gần ba mươi. Mái tóc mẹ đen và dài . Mỗi khi mẹ xõa xuống mái tóc óng ả như dòng suối. Vóc dáng mẹ thấp.Thế mà nhờ chăm tập thể dục và làm việc nhà nên mẹ rất khỏe. Bước chân của mẹ nhanh nhẹn và lòng mẹ tràn đầy tình yêu thương vẫn như ngày nào . Có lần em bị sốt cao, mẹ liền đi mua thuốc cho em. Mẹ lấy khăn ấm đắp lên trán cho em, nấu cháo cho em ăn để lấy lại sức. Nửa đêm tinh giấc thấy mẹ vẫn ngồi canh chừng em. Lúc đó em nghĩ “Sao mình bị bệnh làm gì để làm khổ mẹ . Mẹ mệt rồi lẽ ra mẹ phải nghỉ ngơi .”
Đến tận bây giờ , khi đi học về mẹ đã nấu cơm canh sẵn để em ăn cơm . Có lẽ mẹ em không đẹp như những người khác nhưng đối với em , mẹ là người vĩ đại nhất trong cuộc đời em. Dù mẹ làm nhiều việc như vậy nhưng chẳng than phiền một lời. Vì thế nên cuối tuần được nghỉ học em quyết định xuống phụ mẹ. Đầu tiên mẹ chỉ em vo gạo , rồi từ từ đến nấu canh, nêm thức ăn. Nhờ mẹ em đã biết nấu cơm và làm việc nhà.Đi đâu về mẹ cũng mua quà bánh cho em. Khi em làm điều gì sai mẹ không đánh chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo em để em nhận ra lỗi và tự sửa .Khi em được điểm mười đem về khoe mẹ, mẹ rất vui.
Em rất thương mẹ, em mong sao mẹ sống khỏe mạnh mãi với em. Em sẽ luôn cố gắng học tập thật giỏi để làm mẹ vui. Ngoài ra, em sẽ luôn phụ mẹ làm việc,nhà chăm sóc mẹ và vâng lời. Chắc ba sẽ rất vui và rất hài lòng về em.
Bài làm số 2 :
Ò……Ó…...O….O…. “Con ơi dậy đi! trời sáng rồi nướng hoài!” Ôi cái tiếng đó đầu sáng nào tôi cũng nghe cả đó là tiếng vào mỗi buổi sáng đánh bay cả giấc ngủ của tôi. Tiếng trầm vang ấy là tiếng của mẹ tôi. Đã đi được nửa cuộc đời rồi nhưng mẹ vẫn giữ được tiếng nói ngọt ngào đó.
Tôi sinh ra may mắn có đủ cha mẹ, đấy là chỗ dựa tốt nhất khiến tôi hạnh phúc và vui vẻ bên người thân. Mẹ là người mà tôi muốn bên cạnh nhất, mỗi khi bên mẹ lòng đau của tôi như đang bớt đi được phần nào. Đôi mắt quầng đen long lanh vì làm khá nhiều việc vất vả vào con. Mong 2 anh em được an học đến nơi đến chốn, đôi tay mẹ đang mất đi khá nhiều nét hồi 18 tuổi, bàn tay cứ thế mà chai sần dần khiến tôi rất đau đớn.
Tôi vẫn nhớ hồi còn bé mẹ tôi rất khéo tay mà đến bây giờ mẹ vẫn luôn giữ mãi cái khéo ấy. Mẹ là người mà luôn luôn có ngày 3 bữa cho tôi, cái ngon, cái ngọt ấy đã vương dắt tôi không lớn từng ngày. Ôi cái mùi thơm gạo lan tỏa hương hòa vào mùi mít ở ngoài vườn bung tỏa nghẹt cả mũi, đôi khi mùi bưởi lại bung tỏa hương thơm lúc bấy giờ mà hằng ngày mẹ vẫn làm cho tôi. Từ khi con nhỏ, mẹ luôn là người đảm nhận tất cả công chuyện trong nhà và trông tôi, ôi nào là quét nhà, rửa chén, lau nhà,….Nghĩ lại mình càng thêm thương mẹ hơn.
Mẹ luôn là vì sao sáng cho con, mẹ cũng như làn gió lạnh, cũng như cây vú sữa ngon ngọt mà truyện vẫn hay kể. Mẹ là tấm gương đẹp. Có những lúc mẹ vui vẻ, có những lúc mẹ buồn bã, gàu gì, nhưng mẹ sẵn sàng hi sinh tất cả vì con cho dù có bao sóng gió hay nhảy xuống biển lửa mẹ vẫn hi sinh để làm tròn trách nhiệm làm mẹ luôn bảo vệ con và nuôi nấng con nên người.
Ai tên đời này lại không muốn mẹ vui. Ai trên đời này lại không thương mẹ, mẹ quần quật hằng ngày trên cánh đồng ruộng, hằng ngày ngộp thở với bao công việc trong công ty, hoặc mệt mỏi kiếm thêm việc làm để nuôi chúng ta nên người. Dù ta là ai đi chăng nữa mẹ vẫn luôn cho rằng mình là đứa con rout65 thịt của mẹ. Ôi hình ảnh của mẹ luôn luôn đập theo nhịp trái tim mình. Ở đạo làm người, tôi được ủy làm con như bao đứa trẻ con khác, tôi hiểu cảm giác ở bên người thân như thế nào, cho rằng tội nghiệp mấy đứa nghèo khổ không may mắn như chúng ta, ui giời có những đứa trẻ mồ côi còn muốn được như chúng ta ấy cơ.
Ở bên mẹ, tui luôn chia sẻ về bài tập về nhà của tôi và những lúc tôi bị điểm kém hay làm việc gì sai. Những lúc tôi và mẹ luôn chia sẻ nỗi vui, nỗi buồn. Những lúc thì tôi lại giúp mẹ. Đôi lúc mẹ cũng hơi nghiêm khắc nhưng không phải tại mẹ giận vì một lí do nào đó nên mẹ mới la rầy chúng ta, có thể là tại chúng ta hơi lì hoặc tại chúng ta phá hoại hay làm bất cứ điều gì sai. Nhưng điều chính đáng nhất để mẹ giận là “Chúng ta luôn là đứa con của mẹ, mẹ không muốn chúng ta đi vào con đường hút chích, tụ tập hay nghiện games, mẹ luôn tạo mọi điều kiện cho chúng ta làm đứa con ngoan, hiền, giỏi và thông minh. Đặc biệt là mẹ muốn chúng ta chững chạc hơn, người lớn hơn, và ra xã hội kiếm tiền để nuôi vợ con, mẹ, cha già hoặc giúp ích thật nhiều cho xã hội hiện nay”
Đó là thế đấy, nếu có ai đã làm cho mẹ mình buồn hay làm cho mẹ giận thì nên xin lỗi hoặc nhận ngay khuyết điểm của mình để khắc phục ngay. Me không những vui mà còn tự hào về mình. Còn mẹ tôi luôn là một người phụ nữ mà tôi hay gần gủi chia sẻ nỗi vua, buồn hay điểm tốt, xấu,…….. Mẹ luôn là người tôi quý