lê thị cẩm ly
New member
- Xu
- 0
Trong cuộc sống tươi đẹp này luôn tồn tại thứ mà người ta cảm thấy hạnh phúc nhất.Hạnh phúc vì mình giàu có,hạnh phúc vì mình có một mái ấm thân thương,còn học sinh thì hạnh phúc vì mình có thành tích cao trong học tập.Nhưng với riêng tôi ,tôi luôn cảm thấy hạnh phúc vì mình đx làm một việc tốt khiến bố mẹ vui lòng.Câu chuyện này đã xảy ra khá lâu rồi ,từ lúc tôi còn học lớp 3,nhưng giờ đây tôi đã lớn và trưởng thành hơn rất nhiều vậy mà mỗi khi tôi buồn những lời khen của bố mẹ khi ấy lại hiện lên trong tôi và tôi luôn láy điều đó làm hành trang trên bước đường đời của tôi.
Hôm ấy, vào một ngày chủ nhật ngày mà tôi mong chờ nhất bởi đó là ngày mà lũ học sinh chúng tôi được nghỉ học ,được chơi đùa thỏa thích. Như thường lệ tôi sẽ nằm dài ra xem phim hay đi chơi cùng nhưng đứa bạn .Nhưng hôm nay thì khác,một tiếng chuông điện thoại rung lên mẹ tôi vội vàng ra bắt máy,thì ra đó là ông bà ở quê gọi về có việc gấp .Mẹ tôi nấu thức ăn sáng,rồi chuẩn bị bũa trưa cho tôi và dặn dò tôi ở nhà cẩn thận.Còn bố tôi thì nói tôi ở nhà dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ khi về bố sẽ mua quà cho tôi. Nghe xong,mặt tôi biến sắc,thế là mất một ngày nghỉ của mình rồi.Nhưng bố nói thì phải nghe thôi biết làm sao giờ ? Tôi trả lời bố bằng giọng buồn : -Vâng ạ !
Thấy vậy bố tôi an ủi tôi : ´´Con đừng buồn khi nào làm xong việc con có thể mời các bạn tới nhà chơi`` . Nghe vậy tôi cũng an ủi được phần nào .Dù buồn nhưng tôi vẫn không quên chào và chúc bố mẹ đi đường cẩn thận . Bố mẹ vừa ra khỏi nhà thì thì lũ bạn tôi chạy tới nói tôi phải đi nhanh không muộn.Tôi chưa hiểu chúng nó đang nói gì liền hỏi lại : ´´Đi đâu ?``
-Đi sinh nhật con My chứ đi đâu ! Một đứa trả lời.
Khi ấy tôi mới chợt nhớ ra hôm nay là ngày sinh nhật của nó .Làm sao bây giờ !Nếu tôi đi sinh nhật thì tôi sẽ khiến bố mẹ buồn.Còn nếu tôi không đi sinh nhật thì nó sẽ giận tôi và không chơi với tôi nữa cho mà xem.Tôi nghĩ:´´Hay mình ở nhà và hôm sau đến lớp sẽ xin lỗi và kể cho nó nghe lí do mình không đến sinh nhật nó được ,chắc chắn nó sẽ hiểu và thông cảm cho mình ``.Nhưng liệu như vây có được không ,vô vàn những suy nghĩ hiện lên trong đầu tôi khiến tôi rối loạn.Và rồi tôi cũng quyết định ở nhà dọn dẹp nhà cửa và ra báo với lũ bạn rằng mình không thể đi.Trông mặt đứ nào , đứa nấy đều buồn bã bỏ về .Tôi cũng hiểu và thông cảm cho bọn nó và bước vào nhà bắt tay vào công việc don nhà . Tôi nhìn xung quanh nhà mọi thứ thật lộn xộn chẳng khác gì một đống hỗn độn.Bàn ghế thì bụi bẩn,tủ,kệ.ti vi cũng vậy nhìn thật là xấu .Tôi bước vào nhà bếp bát ,chén , đũa, nồi ,chảo bẩn chồng lên nhau.Quần áo trên tầng thì chưa phơi ,sàn nhà thì nhem nhuốc thật không đẹp chút nào.Mọi thứ làm tôi choáng váng ,bởi từ nhỏ tôi luôn được bố mẹ cưng chiều không bao giờ phải làm bất cứ việc gì .Nhưng rồi tôi cũng lấy quyết tâm làm thật tốt công việc của mình . mặc dù mọi thứ không như mong muốn nhưng chắc chắn đã làm một việc khiến bố mẹ vui.Sau khi làm việc xong tôi cảm thây thật thoải mái và tận hưởng ngày nghỉ của mình .Chiều đến .bố mẹ về ,vừa bước vào nhà nhìn thấy mọi thứ thật sạch sẽ.Tôi chạy thật nhanh ra đón bố mẹ ,bố mẹ khen tôi và nói rất tự hào về tôi .Giây phút ấy đã khiến tôi vui và hạnh phúc biết bao.
Dù giờ đây đã nhiều năm trôi qua ,tất cả mọi thứ đều thay đổi ,tôi lớn hơn ,trưởng thành hơn rất nhiều .Nhưng đối với tôi câu chuyện ngày ấy vẫn còn mãi . Giây phút mà tôi còn được ở trong vòng tay bố mẹ được cưng chiều sẽ mãi là diều khiến tôi cảm thấy hạnh phúc nhất . Và tôi tự hứa với bản thân sẽ làm thật nhiều việc tốt hơn nữa để khiến bố mẹ vui lòng.Tôi luôn tự hào và nói rằng :´´Bố mẹ chính là niềm hạnh phúc của tôi ``.
Hôm ấy, vào một ngày chủ nhật ngày mà tôi mong chờ nhất bởi đó là ngày mà lũ học sinh chúng tôi được nghỉ học ,được chơi đùa thỏa thích. Như thường lệ tôi sẽ nằm dài ra xem phim hay đi chơi cùng nhưng đứa bạn .Nhưng hôm nay thì khác,một tiếng chuông điện thoại rung lên mẹ tôi vội vàng ra bắt máy,thì ra đó là ông bà ở quê gọi về có việc gấp .Mẹ tôi nấu thức ăn sáng,rồi chuẩn bị bũa trưa cho tôi và dặn dò tôi ở nhà cẩn thận.Còn bố tôi thì nói tôi ở nhà dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ khi về bố sẽ mua quà cho tôi. Nghe xong,mặt tôi biến sắc,thế là mất một ngày nghỉ của mình rồi.Nhưng bố nói thì phải nghe thôi biết làm sao giờ ? Tôi trả lời bố bằng giọng buồn : -Vâng ạ !
Thấy vậy bố tôi an ủi tôi : ´´Con đừng buồn khi nào làm xong việc con có thể mời các bạn tới nhà chơi`` . Nghe vậy tôi cũng an ủi được phần nào .Dù buồn nhưng tôi vẫn không quên chào và chúc bố mẹ đi đường cẩn thận . Bố mẹ vừa ra khỏi nhà thì thì lũ bạn tôi chạy tới nói tôi phải đi nhanh không muộn.Tôi chưa hiểu chúng nó đang nói gì liền hỏi lại : ´´Đi đâu ?``
-Đi sinh nhật con My chứ đi đâu ! Một đứa trả lời.
Khi ấy tôi mới chợt nhớ ra hôm nay là ngày sinh nhật của nó .Làm sao bây giờ !Nếu tôi đi sinh nhật thì tôi sẽ khiến bố mẹ buồn.Còn nếu tôi không đi sinh nhật thì nó sẽ giận tôi và không chơi với tôi nữa cho mà xem.Tôi nghĩ:´´Hay mình ở nhà và hôm sau đến lớp sẽ xin lỗi và kể cho nó nghe lí do mình không đến sinh nhật nó được ,chắc chắn nó sẽ hiểu và thông cảm cho mình ``.Nhưng liệu như vây có được không ,vô vàn những suy nghĩ hiện lên trong đầu tôi khiến tôi rối loạn.Và rồi tôi cũng quyết định ở nhà dọn dẹp nhà cửa và ra báo với lũ bạn rằng mình không thể đi.Trông mặt đứ nào , đứa nấy đều buồn bã bỏ về .Tôi cũng hiểu và thông cảm cho bọn nó và bước vào nhà bắt tay vào công việc don nhà . Tôi nhìn xung quanh nhà mọi thứ thật lộn xộn chẳng khác gì một đống hỗn độn.Bàn ghế thì bụi bẩn,tủ,kệ.ti vi cũng vậy nhìn thật là xấu .Tôi bước vào nhà bếp bát ,chén , đũa, nồi ,chảo bẩn chồng lên nhau.Quần áo trên tầng thì chưa phơi ,sàn nhà thì nhem nhuốc thật không đẹp chút nào.Mọi thứ làm tôi choáng váng ,bởi từ nhỏ tôi luôn được bố mẹ cưng chiều không bao giờ phải làm bất cứ việc gì .Nhưng rồi tôi cũng lấy quyết tâm làm thật tốt công việc của mình . mặc dù mọi thứ không như mong muốn nhưng chắc chắn đã làm một việc khiến bố mẹ vui.Sau khi làm việc xong tôi cảm thây thật thoải mái và tận hưởng ngày nghỉ của mình .Chiều đến .bố mẹ về ,vừa bước vào nhà nhìn thấy mọi thứ thật sạch sẽ.Tôi chạy thật nhanh ra đón bố mẹ ,bố mẹ khen tôi và nói rất tự hào về tôi .Giây phút ấy đã khiến tôi vui và hạnh phúc biết bao.
Dù giờ đây đã nhiều năm trôi qua ,tất cả mọi thứ đều thay đổi ,tôi lớn hơn ,trưởng thành hơn rất nhiều .Nhưng đối với tôi câu chuyện ngày ấy vẫn còn mãi . Giây phút mà tôi còn được ở trong vòng tay bố mẹ được cưng chiều sẽ mãi là diều khiến tôi cảm thấy hạnh phúc nhất . Và tôi tự hứa với bản thân sẽ làm thật nhiều việc tốt hơn nữa để khiến bố mẹ vui lòng.Tôi luôn tự hào và nói rằng :´´Bố mẹ chính là niềm hạnh phúc của tôi ``.