Con gái thành thị chẳng quen cái vụ thả diều. Muốn tự tay làm một con diều thật độc đáo cho riêng mình nhưng chẳng biết làm sao. Loay hoay cả ngày cắt dán theo lời tư vấn của đứa em vì môn thủ công nó học có bài tập làm diều.
Nhưng đứa em chỉ biết lý thuyết. Thực tế khi đem con diều ấy ra bãi thả thì nó không thể nào cất cánh mà cứ quay mòng mòng như một cô nàng đỏng đảnh.
Đành bỏ ra vài chục ngàn mua một con diều cánh bướm sặc sỡ, tung tăng chạy nhảy nhưng con diều ấy bay lưng chừng rồi đâm đầu xuống đất. Không riêng gì con gái, mấy cậu trai gần đó đổ mồ hôi chạy mấy vòng mà vẫn chưa thể đưa con diều của mình cất cao mặt đất. Thả diều cũng là một môn nghệ thuật. Con gái nghĩ đến điều đó. Ngoài việc bay lên, con diều phải đứng yên được trên cao, phong thái vô tư như đang nhắm mắt ngủ. Có một ống sáo gắn lên đó nhỉ? Chắc chắn sẽ rất vui tai. Nhưng con gái chỉ thấy điều ấy trên ti vi, ở những cuộc thi diều quốc tế.
Con gái sẽ kể chuyện thả diều cho đám bạn trên lớp nghe. Chắc tụi nó sẽ ghen tị cho xem. Sẽ có đứa hồi tưởng tuổi thơ miền quê khi đã từng làm những con diều từ trang vở học trò và thả chúng bay cao ngoài cánh đồng. Tuổi thơ nơi miền quê đứa trẻ nào mà chẳng một lần thả diều. Và con gái thành thị lại ghen tị về điều đó.
Con diều của con gái cuối cùng cũng bay được lên cao. Nó quệt một mảng màu nhỏ lên bầu trời xanh thẳm. Xung quanh rộn ràng những con diều khác đang khoe sắc. Đang mơ màng, con gái chợt nhận ra những gã diều bay quanh tạo thành những sợi dây chằng chịt như tơ nhện. Con gái không thể điều khiển con diều theo ý muốn. Thế là cả đám dính vào nhau. Những con diều lảo đảo, như một đàn cá bị mắc câu. Con gái hoảng loạn chỉ biết la lên. Mọi người vội vàng kéo đoạn dây bị rối xuống, cắt đoạn rối ra. Những con diều dính chùm được giải thoát. Con gái bị một phen hú vía.
Nguồn : Hoahoctro.
Nhưng đứa em chỉ biết lý thuyết. Thực tế khi đem con diều ấy ra bãi thả thì nó không thể nào cất cánh mà cứ quay mòng mòng như một cô nàng đỏng đảnh.
Đành bỏ ra vài chục ngàn mua một con diều cánh bướm sặc sỡ, tung tăng chạy nhảy nhưng con diều ấy bay lưng chừng rồi đâm đầu xuống đất. Không riêng gì con gái, mấy cậu trai gần đó đổ mồ hôi chạy mấy vòng mà vẫn chưa thể đưa con diều của mình cất cao mặt đất. Thả diều cũng là một môn nghệ thuật. Con gái nghĩ đến điều đó. Ngoài việc bay lên, con diều phải đứng yên được trên cao, phong thái vô tư như đang nhắm mắt ngủ. Có một ống sáo gắn lên đó nhỉ? Chắc chắn sẽ rất vui tai. Nhưng con gái chỉ thấy điều ấy trên ti vi, ở những cuộc thi diều quốc tế.
Con gái sẽ kể chuyện thả diều cho đám bạn trên lớp nghe. Chắc tụi nó sẽ ghen tị cho xem. Sẽ có đứa hồi tưởng tuổi thơ miền quê khi đã từng làm những con diều từ trang vở học trò và thả chúng bay cao ngoài cánh đồng. Tuổi thơ nơi miền quê đứa trẻ nào mà chẳng một lần thả diều. Và con gái thành thị lại ghen tị về điều đó.
Con diều của con gái cuối cùng cũng bay được lên cao. Nó quệt một mảng màu nhỏ lên bầu trời xanh thẳm. Xung quanh rộn ràng những con diều khác đang khoe sắc. Đang mơ màng, con gái chợt nhận ra những gã diều bay quanh tạo thành những sợi dây chằng chịt như tơ nhện. Con gái không thể điều khiển con diều theo ý muốn. Thế là cả đám dính vào nhau. Những con diều lảo đảo, như một đàn cá bị mắc câu. Con gái hoảng loạn chỉ biết la lên. Mọi người vội vàng kéo đoạn dây bị rối xuống, cắt đoạn rối ra. Những con diều dính chùm được giải thoát. Con gái bị một phen hú vía.
Nguồn : Hoahoctro.