Cuộc đời của đạo diễn người Nga Andrei Tarkovsky

Áo Dài

Cô gái Việt Nam
Thành viên BQT
Có thể bạn đã xem các bộ phim như "Stalker", " Mirror" hay "Nostalghia" của nhà đạo diễn người Nga Adrei Tarkovsky. Bạn thấy ấn tượng bởi từng thước phim và nhân vật. Sau khi phim kết thúc, bạn cũng không hiểu hết được những ý nghĩa của phim và vẫn mang một nỗi ám ảnh về phim. Đằng sau thước phim ấy, mấy ai biết được về cuộc đời của vị đạo diễn này ra sao.

Dưới đây, là một bài viết về cuộc đời của đạo diễn người Nga Andrei Tarkovsky gửi tới bạn đọc.
(Tổng hợp từ nhiều nguồn)


0052_yyo_diyn_andrei_tarkovsky-0919_20200929_911-095610.jpeg

Andrei Tarkovsky
Andrei Tarkovsky (1932-1986), nhà đạo diễn điện ảnh, nhà biên kịch Nga, là một trong những nhân vật kiệt xuất nhất của nền điện ảnh thế giới mà tên tuổi đã vượt qua "bức màn thép" của Liên bang Xô-viết để đến với thế giới ngay trong những năm tháng trì trệ nhất của "triều đại Brezhnev".

Chào đời trong một gia đình có nguồn gốc từ vùng Caucase, Dagestan, cha là Arseny Tarkovsky (1907-1989), nhà thơ, dịch giả nổi tiếng, được coi là người kế tục truyền thống thi ca Nga thế kỷ XX, năm lên ba, Tarkovsky đã phải chịu cảnh xa cha và sống cùng thân mẫn và em gái trong một ngôi nhà thuê tại một vùng quê. Trong những năm Trung học, Tarkovsky học nhạc và hội họa, rồi từ năm 1951, ông học tiếng Ả Rập trong vòng 2 năm tại Viện Ngoại ngữ Phương Đông. Thế giới quan phương Đông, đặc biệt là Đạo Lão, đã có ảnh hưởng lớn đến ông trong thời gian đó.

Năm 1954, Tarkovsky ghi danh vào Học viện Điện ảnh Moscow, và được học trong lớp của bậc thày điện ảnh Mikhail Romm. Sự nghiệp điện ảnh của ông bắt đầu năm 1962, khi ông cho ra đời bộ phim "Thời thơ ấu của Ivan", một tác phẩm lập tức đem lại vinh quang cho Tarkovsky trên trường quốc tế: ông được giải Sư tử vàng (dành cho đạo diễn xuất sắc nhất) của Liên hoan phim Venice (Ý). Trong số những lời ngợi ca bộ phim, đáng kể là đánh giá của văn hào Pháp Jean Paul Sartre trên tờ "L'Unità". Năm 1966, khi quay "Andrei Rublev", lần đầu tiên Tarkovsky gặp phải những cản trở và sách nhiễu từ phía chính quyền; mãi đến năm 1970, phim mới được ra mắt. Như vậy, mốc 1966 đánh dấu sự mở đầu một cuộc chiến dai dẳng và cam go giữa nhà đạo diễn thiên tài và các thế lực bảo thủ, trì trệ và quan liêu, trong lĩnh vực tự do trong sáng tạo và tư tưởng.

Trong hai năm sau, các kịch bản của Tarkovsky lần lượt bị từ chối và chỉ đến năm 1972, ông mới được trở lại làm phim: tác phẩm "Solaris" của ông lại đạt thành công vang dội ở nước ngoài, khiến Tarkovsky được Giải đặc biệt của Ban giám khảo Liên hoan phim Cannes. Sau bộ phim "Tấm gương" (1974) cũng rất thành công, Tarkovsky thực hiện được ước mơ của các thế hệ đạo diễn: ông được dàn dựng vở "Hamlet" tại Nhà hát Lenkom (Moscow).

Năm 1978, khi bắt đầu làm bộ phim "Stalker", được coi là một trong những tác phẩm hàng đầu của lịch sử điện ảnh thế giới, Tarkovsky lại đụng độ với chính quyền và bị Ủy ban Điện ảnh Quốc gia tìm cách "chơi xấu" trong mọi việc. Tuy nhiên, nhà đạo diễn không chịu bó tay và cả cơn nhồi máu cơ tim tháng 4-1978 cũng không khiến ông chùn lòng: năm 1979, ông hoàn thành bộ phim với một nội dung và ý đồ nghệ thuật khác rất nhiều so với ban đầu.

Năm 1979, Tarkovsky viết xong kịch bản phim "Hoài niệm", được ông coi là "chứng tỏ một tình yêu nước sâu sắc". Phim quay tại Ý và đoạt Giải thưởng lớn tại Cannes. Năm 1983, ông dàn dựng vở opera "Boris Godunov" (nhạc: Mussorgsky) tại London, Anh. Thời gian đó, Tarkovsky thường xuyên có nhưng buổi thuyết trình ở Ý và Anh và điều này càng khiến chính quyền Liên Xô bực dọc: họ không muốn gia hạn giấy tờ cho nhà đạo diễn. Năm 1984, sau nhiều ngày tháng lưỡng lự và ngần ngừ, Tarkovsky tuyên bố không quay về Nga: ông lựa chọn sự lưu vong văn hóa để có điều kiện làm việc và sáng tạo. Bộ phim cuối cùng của ông, "Lòng hy sinh" (1986) được hoàn thành tại Thụy Điển lại mang đến cho Tarkovsky Giải đặc biệt của Ban giám khảo Liên hoan phim Cannes.

Andrei Tarkovsky qua đời ở Pháp đúng vào thời gian công cuộc "cải tổ" bắt đầu ở Liên Xô. Trong thời kỳ sau đó, Tarkovsky được phục hồi ở quê hương, phim của ông được chiếu thường xuyên và khán giả hâm mộ điện ảnh đích thực tại Nga đã có dịp làm quen với những tuyệt tác mang đậm tính văn chương và triết học của ông.

Andrei Tarkovsky - nhà đạo diễn điện ảnh Xô-viết lừng danh, nhà biên kịch, nghệ sĩ ưu tú nước Cộng hòa Liên bang Nga, con trai của nhà thơ Arseny Tarkovsky - đã từ trần tại Pháp, nơi đất khách quê người.

Những năm cuối đời Tarkovsky không trở về nước Nga thân yêu bởi quan điểm "sống không dối trá" như tuyên ngôn của Alexandor Solzhenitsyn, một nhà văn Nga lưu vong nổi tiếng (giải Nobel văn học 1970).

Phải đến năm 1991 (đúng năm chính quyền Liên Xô xóa án cho A. Solzhenitsyn), Tarkovsky mới được nhận những giải thưởng cao quí: Giải thưởng Lenin, giải USSR. Từ năm 1993, LHP Quốc tế Moscow có thêm giải thưởng Andrei Tarkovsky. Năm 1996, bảo tàng mang tên A. Tarkovsky được mở ở Yuryevets, thị trấn lưu dấu tuổi thơ ông.

Hi vọng với bài viết này, bạn sẽ có thêm hiểu biết về người đạo diễn này. Về cuộc đời và sự nghiệp của ông. Bạn có thể tìm kiếm những bộ phim khác rất nổi tiếng của ông và thưởng thức ngay nhé !
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top