21 tuổi nhưng cô gái Wang Pan ở Macheng (tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc) chỉ cao 1,2 m và nặng 25 kg. Hai chân Wang bị dị tật do chứng biến dạng xương và cô không thể đi lại được. Dù vậy, Wang vẫn cố gắng học tập, thi đỗ ĐH và học rất giỏi.
Năm ngoái, Wang được Trường đại học Khoa học và công nghệ Hoa Trung trao học bổng mang tên Khuyến khích Quốc gia vì cô có kết quả học tập tốt nhất trong số hơn 130 sinh viên trong chuyên ngành mà cô theo học.
Wang rất vui khi được trao học bổng này. "Với khoản học bổng này, mẹ tôi sẽ không phải làm việc vất vả trong một thời gian", Wang tâm sự.
Wang Pan (ngồi xe lăn) là một tấm gương cho các bạn học. Họ đều thích chuyện trò với cô. (Ảnh: CCTV)
Tuổi thơ của Wang cũng trôi qua êm đềm giống như bao người khác cho đến khi cô học lớp ba. Một hôm sau khi tan học, Wang được người anh họ chở về nhà bằng xe đạp. Không may là Wang bị ngã từ xe đạp xuống đất và cô bé khóc ầm lên vì quá đau. Cô được đưa đến bệnh viện khám và các bác sĩ cho biết Wang bị gãy xương. Kể từ đó, mỗi năm Wang lại bị gãy xương vài ba lần. Mẹ cô phải yêu cầu con gái không được chạy nhảy hàng ngày nữa.
Sau khi Wang vào học cấp 2, các bạn bè của cô đều lớn phổng phao, riêng Wang chẳng có dấu hiệu phát triển gì cả. Wang còn phát triển chứng chân vòng kiềng và bác sĩ giải thích rằng đó có thể là do cô bị thiếu canxi. Wang đã uống thuốc bổ sung canxi suốt ba năm nhưng hai chân cô ngày càng cong hơn.
Bố mẹ Wang đưa cô đến một bệnh viện ở Vũ Hán. Tại đây, các bác sĩ chẩn đoán cô bị chứng khiếm khuyết trong cấu tạo xương khiến xương dễ rạn vỡ. Gia đình Wang từ bỏ việc chữa trị cho con gái vì chi phí quá tốn kém. Sau khi vào học trung học, Wang không thể tự đi bộ đến lớp vì vậy mẹ cô phải bế cô đến lớp hàng ngày. Mọi việc cứ tiếp diễn như thế cho đến khi Wang dự kỳ thi tuyển sinh đại học. Dù bị coi là một nhân vật lạ lùng trong phòng thi, Wang vẫn cố gắng làm tốt bài thi và đỗ đại học.
Kể từ năm 2008, Wang được mẹ bế đến trường đại học. Hiện nay, bố cô và chị cô làm việc nỗ lực và dè sẻn chi tiêu để có tiền cho Wang đóng học phí.
Vì việc ngồi xe lăn rất bất tiện, mẹ Wang thuê một căn nhà nhỏ cạnh trường cô học để tiện chăm sóc Wang. Sau khi đưa Wang đến lớp, bà lại tới làm công việc rửa bát tại một tiệm ăn. Mỗi tháng bà kiếm được 650 nhân dân tệ, trả tiền nhà hết 150 nhân dân tệ, còn lại để chi tiêu cho sinh hoạt hàng ngày.
Nhưng vận rủi lại đến với gia đình nghèo của Wang một lần nữa. Người em 19 tuổi của cô cũng phát triển chứng chân dị tật. Sau khi khám ở Thượng Hải, em Wang được các bác sĩ cho biết cũng bị bệnh giống chị gái, và chi phí điều trị ước tính lên tới 300.000 nhân dân tệ.
Hiện nay, mẹ Wang mang em cô đến căn nhà trọ để tiện chăm sóc hai con.
"Mong ước lớn nhất của tôi là học thật giỏi và có thể tự lập trong tương lai", Wang cho biết.
Theo Dân trí.
Năm ngoái, Wang được Trường đại học Khoa học và công nghệ Hoa Trung trao học bổng mang tên Khuyến khích Quốc gia vì cô có kết quả học tập tốt nhất trong số hơn 130 sinh viên trong chuyên ngành mà cô theo học.
Wang rất vui khi được trao học bổng này. "Với khoản học bổng này, mẹ tôi sẽ không phải làm việc vất vả trong một thời gian", Wang tâm sự.
Wang Pan (ngồi xe lăn) là một tấm gương cho các bạn học. Họ đều thích chuyện trò với cô. (Ảnh: CCTV)
Tuổi thơ của Wang cũng trôi qua êm đềm giống như bao người khác cho đến khi cô học lớp ba. Một hôm sau khi tan học, Wang được người anh họ chở về nhà bằng xe đạp. Không may là Wang bị ngã từ xe đạp xuống đất và cô bé khóc ầm lên vì quá đau. Cô được đưa đến bệnh viện khám và các bác sĩ cho biết Wang bị gãy xương. Kể từ đó, mỗi năm Wang lại bị gãy xương vài ba lần. Mẹ cô phải yêu cầu con gái không được chạy nhảy hàng ngày nữa.
Sau khi Wang vào học cấp 2, các bạn bè của cô đều lớn phổng phao, riêng Wang chẳng có dấu hiệu phát triển gì cả. Wang còn phát triển chứng chân vòng kiềng và bác sĩ giải thích rằng đó có thể là do cô bị thiếu canxi. Wang đã uống thuốc bổ sung canxi suốt ba năm nhưng hai chân cô ngày càng cong hơn.
Bố mẹ Wang đưa cô đến một bệnh viện ở Vũ Hán. Tại đây, các bác sĩ chẩn đoán cô bị chứng khiếm khuyết trong cấu tạo xương khiến xương dễ rạn vỡ. Gia đình Wang từ bỏ việc chữa trị cho con gái vì chi phí quá tốn kém. Sau khi vào học trung học, Wang không thể tự đi bộ đến lớp vì vậy mẹ cô phải bế cô đến lớp hàng ngày. Mọi việc cứ tiếp diễn như thế cho đến khi Wang dự kỳ thi tuyển sinh đại học. Dù bị coi là một nhân vật lạ lùng trong phòng thi, Wang vẫn cố gắng làm tốt bài thi và đỗ đại học.
Kể từ năm 2008, Wang được mẹ bế đến trường đại học. Hiện nay, bố cô và chị cô làm việc nỗ lực và dè sẻn chi tiêu để có tiền cho Wang đóng học phí.
Vì việc ngồi xe lăn rất bất tiện, mẹ Wang thuê một căn nhà nhỏ cạnh trường cô học để tiện chăm sóc Wang. Sau khi đưa Wang đến lớp, bà lại tới làm công việc rửa bát tại một tiệm ăn. Mỗi tháng bà kiếm được 650 nhân dân tệ, trả tiền nhà hết 150 nhân dân tệ, còn lại để chi tiêu cho sinh hoạt hàng ngày.
Nhưng vận rủi lại đến với gia đình nghèo của Wang một lần nữa. Người em 19 tuổi của cô cũng phát triển chứng chân dị tật. Sau khi khám ở Thượng Hải, em Wang được các bác sĩ cho biết cũng bị bệnh giống chị gái, và chi phí điều trị ước tính lên tới 300.000 nhân dân tệ.
Hiện nay, mẹ Wang mang em cô đến căn nhà trọ để tiện chăm sóc hai con.
"Mong ước lớn nhất của tôi là học thật giỏi và có thể tự lập trong tương lai", Wang cho biết.
Theo Dân trí.