Cho tôi xin 1 vé để về tuổi thơ p1

H

HuyNam

Guest
CHO TÔI XIN 1 VÉ ĐỂ VỀ TUỔI THƠ - TUỔI THƠ LÀ GÌ

Tuổi thơ là gì nhỉ? Đã có lúc Tôi tự hỏi tuổi thơ của những đứa trẻ sống ở thành thị và nông thôn có gì khác nhau? Có lẽ sẽ chẳng bao giờ những đứa trẻ ở thành thị có một tuổi thơ với những chiều vắt vẻo ngồi trên lưng trâu nghe tiếng sáo diều vi vu, được thả sức chạy đua cùng cánh diều no gió bay trên những con đê, hay “thưởng thức” những trận đòn “nhừ tử” vì những lần trốn đi tắm sông suối giữa trưa… Song dù có khác nhau nhiều hơn đi chăng nữa thì tuổi thơ của mỗi người vẫn là chuỗi những kỉ niệm mộc mạc và thân thương thuộc về quá khứ…hí hí ôi sao mà cái tuổi thơ nó đẹp và sinh động đến thế các bạn nhỉ,

Tôi lớn lên ở một vùng quê miền núi thanh bình, xung quanh chỉ có rừng rú và những con suối. Tuổi thơ Tôi là một chuỗi những ngày đi vào rú và vui chơi nơi đồng ruộng quê hương, câu cá , bắn bi và đi lùa chuột ngoài đồng , thả diều trên những cánh đồng và rủ nhau đi ăn trộm gà rùi đắp đất ….hí hí biết bao thời nhỏ nó lại ùa về trong Tôi khi Tôi viết những dòng chữ này . (không gọi là núi vì nó không cao lắm) để lấy củi và hái những trái sim tụn (loại sim ngon nhất vì đã chín muồi) hay những quả trám mọc trên cao… Còn nhớ có lần đi hái trám, Lũ quỷ bị bầy ong đốt đã đời. ai cũng chạy te tua nhanh chóng tìm nơi ẩn nấp lũ ong bầu đáng ghét huhu Đứa thì sưng mặt phải nghỉ học mấy ngày liền. Đứa thì sưng môi, đôi môi bị phồng lên ngoại cỡ trông đến hay. Đứa thì sưng mắt, mắt to mắt nhỏ, nhìn vào thì chỉ có cười bể cả bụng… Biết bao kỷ niệm của một thời đáng nhớ!

View attachment 15525


Tuổi thơ Tôi gắn liền với cánh đồng bao la rộng lớn, nơi đó chôn sâu kí ức về những lần đi chăn trâu, chơi trò ú tìm cùng lũ bạn giữa bạt ngàn cánh đồng cỏ may đung đưa trong gió, hay những đợt bắt chuồn chuồn cho nó cắn rốn để biết bơi. ( Ngày đó đúng là ngốc thật nghe lời mấy ông to đầu đi bắt chuồn chuồn cắn để biết bơi, éc éc cắn đau muốn chết mà vừa nhảy tùm một phát là không thấy tăm hơi đâu hic, cảm giác sợ hãi và hú vía hehehe) Ôi! Sao lúc đó thật ngây ngô và ngờ nghệch đến buồn cười! Tôi còn nhớ cái Ngọc Huyền bạn Tôi bảo thằng Hưng: “ thằng Hưng rốn lồi không biết bơi đâu, mày phải bắt được 5 con chuồn chuồn cho nó cắn vào rốn thì mày sẽ bơi được”. Thằng Hưng tưởng thật bắt bằng được 5 con chuồn chuồn và cho nó cắn đến đỏ cả rốn , nghĩ lại thấy nhỏ này ác và tếu thật he he ... Chao ôi! Tôi thèm cái cảm giác được một lần trở lại tuổi thơ!

Tuổi thơ Tôi là những buổi chiều hè trên triền đê lộng gió vắt vẻo trên lưng chú trâu già cùng cánh diều mang bao ước vọng của trẻ thơ về một cuộc sống đủ đầy, về manh áo mới, về những cuốn tập khi năm học mới cận kề… đến khắp nẻo phương trời.

Tuổi thơ Tôi là những ngày chạy lẽo đẽo theo sau bầy Trâu, khóc mếu máo khi trời đã tối mịt mà “điểm danh” Trâu vẫn bị thiếu ôi nhìn cái cảnh đó tếu lắm nhá, đến là vui , nhiều lần mấy đứa chăn cùng nó buộc Trâu Tôi vào 1 gốc cây làm Tôi tìm mờ mắt , hừm bọn này quậy lắm, thấy Tôi nhỏ dại thơ ngây cứ bắt nạt hix hix

https://diendankienthuc.net/diendan/showthread.php?t=117206
 
Tuổi thơ Tôi là những buổi lấy nhựa mít non, quấn vào cái cây nứa thật nhỏ và dài để bắt ve, rồi ngứa tay nghịch con ve, bóp cái bụng của nó cho nó kêu. Âm thanh ấy làm náo loạn cả một không gian tĩnh lặng nơi đồng quê hoang vắng. nghe ve kêu mà tâm hồn ngày hè thêm lắng đọng như chim vào một thế giới phiêu bồng chốn thiên thai giữa quê nghèo đấy mái ấm tình người này

Tuổi thơ của Tôi là những buổi trưa, vừa đi học về, ăn cơm xong là tụ tập nhau để chơi. Lũ con gái thì chơi nhảy dây, đuổi bắt; còn bọn con trai thì bắn bi với đá bóng. Quả bóng chúng tôi đá đặc biệt lắm, bên trong ruột bóng là giẻ rách hay ba bốn quả bóng bay nhét chung lại rồi dùng bơm bơm lên cho căng, bên ngoài dùng bao nilon quấn chặt lại rồi dùng dây dù bện lại cẩn thận. và đôi khi đi hái trộm mấy quả bòng ( Bưởi) phơi nắng 2 – 3 ngày rùi đem ra sân cỏ quốc gia bờ ruộng “( nói sân cỏ quốc gia cho hoành tráng chứ thực tế đó là bờ ruộng ven song hoặc là ruộng lúa nhà ai đó hì hì)


vô tình mà bị bắt gặp hái bưởi thì lại giả nai nước mắt trẻ thơ he he nghĩ mà vui cái tèo con nít các bạn nhỉ. Các bạn thấy trò chơi của Tôi thế nào Cũng khá là nghệ thuật đấy chứ!

View attachment 15546

Tuổi thơTôi là những ý nghĩ ngây ngô về những khi ăn quả na, hạt trái cây vào bụng liệu có mọc mầm trong bụng và lo sợ đến không ngủ được cả đêm.đúng là trẻ con các bạn nhỉ hí hí, lần đầu lo lắm sau vài lần lỡ ăn rùi , thấy nó hẻm có sao thế là từ đó về sau Tôi chiến khí thế và nhiệt tình hì hì

Tuổi thơ Tôi không có những ngôi nhà cao chọc trời, những tòa tháp với những ánh đèn sáng rực mà là ngôi nhà dột mỗi khi cơn mưa về hay những tia nắng chói chang xuyên qua những vách nứa hở và mái tranh cũ kĩ.cảnh quê nghèo lắm các bạn ơi, nhưng được cái đậm đà tình người

Tuổi thơ của Tôi là những buổi tới trường, được ê a dăm ba con chữ mang trên mình những hi vọng của bao người, của cha mẹ, thầy cô… về một tương lai tươi sáng hơn ở nơi vùng quê nghèo khát chữ.


 
Tuổi thơ là những khoảnh khắc được bên gia đình, được sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, chẳng chút suy tư và bận tâm về những muộn phiền. Rồi khi lớn lên, vòng quay cuộc sống khiến con người cảm thấy mệt mỏi với những tính toán, bon chen... ta lại thèm một phút giây được bé lại, để được ủ ấm trong tình thương gia đình, không cần bận tâm về mọi thứ quá phức tạp đang diễn ra xung quanh, để dừng lại trên con đường ta đang bước, để nghỉ ngơi và nhìn lại những gì ta đang làm.

Tuổi thơ hồn nhiên, vô tư là thế, nhiều khát vọng là thế. Dù có nghèo khó và lam lũ thì nó vẫn sống trong kí ức tươi đẹp của những đứa trẻ miền núi trong sáng. Đó là hành trang trên con đường tới tương lai luôn đi theo ta, để mỗi lần vấp ngã hay mệt mỏi ta lại tìm về, để được yêu thương và che chở, để mỗi khi nghe những làn điệu của bài hát “ Quê Hương” và đọc truyện của Nguyễn Nhật Ánh mới thấy đôi khi giữa cuộc sống hối hả và bận rộn ngày hôm nay, con người vẫn cần lắm những kí ức tuổi thơ, để dừng lại, để suy ngẫm và chiêm nghiệm về cuộc đời, để thấy tuổi thơ đẹp và rạng rỡ biết chừng nào!

View attachment 15553

Tuổi thơ Tôi nó chỉ đơn giản thế thôi , vì là trốn quê nghèo nên chỉ có thể tìm đến và chơi những trò này, nhiều lúc tủi than lắm nhưng biết làm sao được, mình sinh ra phải nơi quê nghèo mà, chỉ mong sao ngày sau có một tương lai gọi là sáng hơn tẹo để làm dạng danh nơi quê nhà làm lũ thôi,
 
Ai từng là học sinh mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp kỳ diệu của thời áo trắng. Xin tất cả những ai đang sống trong cái tuổi “hồn nhiên thơ mộng” ấy hãy giữ cho mình những kỷ niệm thật đẹp để làm hành trang bước vào đời.

Dòng thời gian lặng lẽ trôi, tuổi học trò cũng đi qua và không bao giờ trở lại. Tôi nhớ lắm những ngày tháng ấy, nhớ lắm cái tuổi đã từng gợi thương gợi nhớ về những bạn bè, thầy cô, về mái trường, lớp học. mặc dù Tôi giờ đã xa cái thời ấy lắm rồi

Tôi Không biết cảm nhận của mỗi người ra sao nhưng đối với Tôi tuổi học trò đẹp lắm, hồn nhiên lắm và cũng thơ mộng lắm. Tôi nhớ mãi những khoảnh khắc khi bước vào trường mới, lớp học mới, thầy cô và bạn bè đều mới. Tất cả dường như xa lạ, có chút sợ sệt với chúng ta. Nhưng rồi theo thời gian, những xa lạ ấy sẽ trở nên thân thuộc, những sợ sệt ấy sẽ trở thành sợi dây vô hình kết nối những đứa bạn chưa từng quen biết trở thành những người bạn thân.

View attachment 15559

Tôi nhớ lắm những kỷ niệm cùng bạn bè tung tăng cắp sách đến trường, những giờ trao đổi bài học hay những phút hồi hộp khi thầy cô bắt đầu trả bài. : còn khi nào mà kiểm tra bài thì nhiều chiêu trò lắm, quay cóp đủ kiểu, đến là vui gặp bà cô ông thầy nào làm khó thì mỗi đứa làm một câu rùi lan truyền heheh, đến khi trả bài cô nói lớp nỳ học giống nhau quá ai cũng giỏi như nhau, sai từ cái dấu chấm mà đúng từ từng dấu phẩy ối mẹ ơi không đỡ nổi heheh


Quên sao được màu áo trắng tinh khôi của chiếc áo sơ mi, của tà áo dài bay trong làn gió( Của bạn nữ)Màu trắng thanh khiết phủ kín cả sân trường và tình bạn tuổi học trò cũng thật trong sáng, tinh khôi như màu áo trắng ấy. Thương lắm hình ảnh của người thầy, người cô đứng trên bục giảng chỉ dạy tận tình cho học trò những bài tập khó hay hình ảnh bạn bè cùng nhau chia sẻ viên kẹo, bịch bánh và nói cho nhau nghe những chuyện buồn, chuyện vui.

Tôi nhớ những phút giận hờn với cô bạn thân học chung lớp, nhớ mãi nhưng rung động đầu đời thật dễ thương của những đứa bạn thân. Thương lắm những lúc bạn bè chuyền tay nhau viết những dòng lưu bút để nhớ về nhau trước khi chuyển trường, chuyển cấp học. Đó là câu nói dặn dò: “ Mày đừng quên tao nhé/ Mai mốt về có đi ngang thì ghé nhà tao chơi…
 
Có lẽ thời cấp 3 là nhiều kỉ niệm nhất, lớp Tôi thì 50 mạng 25 Nam thanh và 25 Nữ tú đẹp phải không bạn đọc hì hì,

Trong lớp cũng có trò ông mai bà nghuyệt vui lắm/ lớp Tôi thời đó bây giờ cũng có 7 đôi thành vợ chồng, Tôi giờ về chức to lắm chứ chả đùa hehe,

Lớp Tôi học ở lầu 3 ra chơi hay lấy cây chọc mấy đứa lớp lầu dưới, mấy ẻm lầu dưới là hệ A em nào cũng xinh xinh kute,


Trường Tôi tổ chức đá bóng giành cho nữ, hic, lớp Tôi hệ B mà học thì ít mà quậy phá thì nhiều thầy cô đau đầu vì cái lớp quỷ này , tham gia đá bóng thì cậy to lấy thịt đè người hic, xem mấy em đá cũng hay hè hè, học hành thì chẳng thấy đâu thấy gì chơi là tớn hết cả lên, đúng là bọn hệ B dốt còn lì hehe,

View attachment 15653

Tôi còn nhớ trò bịt mắt đập Liêu hê hê, treo một cái Liêu bằng đất ở giữa cột bóng truyền, treo lủng lẳng ở đó, 1 bạn được lấy khăn che mắt và quay tròn 8 đến 10 vòng , cách xa đó 15m óe vui lắm, quay song dừng lại cái đầu quay quay như trái bóng đang bay vậy vui lắm hehe, nhìn đâu cũng thấy sao bắc đẩu , từ từ tiến vào khu vực có Liêu xác định mục tiêu rùi vung gậy cho một phát, nhiều bạn bị chơi xấu cho quay về hướng khán giả he he vừa cầm gậy vừa thẳng tiến khan giả chạy te tua , cười nổ trường luôn, bạn nào mà nhằm đúng hướng có liêu đệp nó , may mắn thì trúng không thì trúng giây cười đứt ruột mấy vụ này hè hè, đập vỡ lieu là có 50 k tha hồ khao bạn bè chè ngày hôm đó rùi hí hí, Tôi cũng tham gia mà đập hụt hí hí

Vui hơn là trò bịt mắt bắt dê hehehe mới đầu chỉ có con gái chơi thôi, ( lớn rùi mà nhiều trò tếu lắm) sau mấy bạn Nam nhà ta gạ gẫm cho chơi cùng , cười chết mất thôi kakaak, quy định chỉ cầm vào tay và đầu cấm chỗ khác hì hì thế rùi nó cũng loạn hết cả lên bò ra cười vui thật , cái tuổi học trò vui thế chứ, hồn nhiên thật,

Thế rùi ngày chia tay cấp 3 lại tới bạn bè mỗi người một ngã , nước mắt lại nghẹn ngào trên môi, những cuộc chia tay đẫm nước mắt lại rơi, cấp 3 lớn hơn nhưng dù sao đây cũng là cái thời mực tím, cái thời lưu bút của thời áo trắng. truyền tay nhau trang lưu bút ghi lại nhật ký cho nhau,

Chia tay nhau, mỗi đứa chọn cho mình một hướng đi riêng. Hành trang khi bước vào cuộc sống mới là những kiến thức thầy cô đã dạy, là dòng lưu bút của đứa bạn thân, là tâm trạng nô nức phấn đấu để thực hiện ước mơ của mình.


Rời mái trường, lớp học, Tôi bước vào cuộc sống mới với nhiều ấp ủ thật đẹp. Nhưng bài toán của dòng đời đâu phải đẹp như mình tường. Giữa bộn bề lo âu của cuộc sống, con người ta cứ lao theo những nhu cầu thiết thực và quên đi những năm tháng hồn nhiên của tuổi học trò. Giờ đây khi ngồi lật lại những dòng lưu bút ấy, Tôi bất chợt nhận ra rằng Tôi đã vô tình quên đi những kỷ niệm đó.
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top