small star
Moderator
- Xu
- 94
Giận ấy ghê
Tớ với ấy chỉ là bạn thân. Rất thân. Tớ cam đoan với mấy đứa bạn trong lớp như thế nhưng chả đứa nào tin.
Tớ và ấy chơi thân với nhau bao nhiêu năm rồi ấy nhỉ? Mười hai năm học chung trường, nhà lại chỉ cách nhau năm phút đi bộ, mẹ tớ với mẹ ấy là bạn thân, thành ra có lẽ tớ với ấy thân nhau chắc hồi còn nằm trong bụng mẹ ấy chứ.
Tớ với ấy chỉ là bạn thân. Rất thân. Tớ cam đoan với mấy đứa bạn trong lớp như thế nhưng chả đứa nào tin. Tớ mặc xác tụi nó. Cho tụi nó muốn xuyên tạc quan hệ giữa tớ với ấy thế nào thì xuyên tạc, tớ thề là tụi nó đang ganh tỵ tình bạn của tớ với ấy đấy thôi.
Ấy không phải là hotboy trong trường, tớ cũng không phải là hotgirl, vậy mà tự dưng tớ giật mình khi biết tớ nổi tiếng khắp trường. Và ấy cũng nổi tiếng không kém gì tớ mới ghê chứ và tớ không chắc lắm là ấy có biết ấy nổi tiếng trong trường không. Thật là khổ ghê luôn dzậy đó.
Hôm qua đi học về, cái Huyền tự dưng đi ngang tớ và hỏi “Thằng Dương đâu mà mày đi về một mình?”, thế là tớ thành thật khai là tớ không biết. Mà tớ không biết thật.Thề có trời, vừa tan lớp ấy đã biến đi đâu mất tiêu nên tớ đành cuốc bộ về một mình, bao nhiêu năm trời ấy chở tớ đi học thì ít nhất cũng có vài bận ấy biến mất đột ngột để tớ nếm mùi bị bỏ rơi mà không hiểu nguyên do vì sao. Nhưng tớ cũng không việc gì phải thắc mắc lâu, tớ ung dung cuốc bộ trên đường mà chả thèm suy nghĩ. Tớ không thắc mắc thật, nhưng cái Huyền nó lại cứ thắc mắc, thế mới gay. Nó lại bảo tớ thế này “nó là bồ mày, thì mày phải biết chứ?”. Nó làm tớ ngạc nhiên hết sức luôn í. Chả lẽ là bồ thì phải biết hết lịch hoạt động của nhau sao? Vậy thì phát ốm mất thôi. Chưa hết, điều tớ ngạc nhiên nhất là nó bảo ấy là “bồ” của tớ. Nó nói nghiêm túc lắm cơ, chứ không phải đùa như mấy đứa trong lớp đâu. Thế mới kinh. Mà kinh thật, không biết ấy có nghĩ thế không. Thế là tớ vặn lại nó nhưng nó lại làm tớ kinh hơn khi khẳng định “cả trường đều biết và cả trường đều nói thế”. Nó còn khuyến mãi cho tớ thêm một câu “không tin thì đi hỏi mọi người thì rõ”. Khổ ghê, chả lẽ tớ thế này lại đi hỏi từng người trong trường xem họ có nghĩ là tớ với ấy có phải là một cặp không? Bực mình hết sức.
Tự dưng tớ giận ấy ghê luôn. Tớ vẫn thường thắc mắc không hiểu sao người như tớ mà hổng có tên con trai nào trong trường “ngấp nghé”. Đương nhiên tụi con trai trong trường chả đứa nào vừa mắt tớ, thế nhưng việc 12 năm đến trường mà không có một tên mày râu nào làm fan đôi khi cũng làm tớ chạnh lòng. Nhưng bây giờ tớ đã biết nguyên nhân khiến tớ bị “ế”. Và nhất định ấy phải chịu trách nhiệm với tớ.
Tớ chợt nghĩ, tớ cần phải thanh minh với mọi người trong trường, nhất là lũ con trai. Nhưng bằng cách nào đây, chả lẽ tớ mang cái bản trước ngực hoặc sau lưng có đề mấy chữ “TÔI KHÔNG PHẢI LÀ BẠN GÁI CỦA DƯƠNG”. Chắc khi đó tớ còn nổi tiếng hơn bây giờ í chứ.
Vậy mà khi nghe tớ kể lại sự tình với vẻ mặt cực kỳ đau khổ, tớ thấy ấy chả có chút gì đau khổ phụ họa với tớ cho nó hợp với hoàn cảnh. Ấy lại cười khoái chí mới đáng ghét chứ. Và điều đáng ghét nhất mà tớ biết được là chính ấy mới là người đầu tiên tung tin đồn. Ấy bảo không muốn tớ yêu sớm làm ảnh hưởng việc học, nào là không muốn mấy đứa con trai bu quanh làm mất thời gian của tớ và một lô một lốc các lý do khác nữa, nhưng tớ vẫn quyết định giận ấy. Và tớ quyết định giận ấy thật luôn. Giận thật đấy, mặc kệ ấy có năn nỉ thế nào đi nữa. Tớ vẫn giận luôn. Ấy hỏi tớ khi nào thì tớ hết giận. Làm sao mà tớ biết được khi nào tớ hết giận chứ. Nhưng tớ hứa khi nào tớ hết giận, tớ sẽ nói chuyện lại với ấy.
Tự dưng tớ giận mình ghê. Nếu tớ giận ấy thế thì không biết ngày mai tớ có nên để ấy đèo tớ đến trường không, nếu cuốc bộ thì mệt lắm.
Tối nay tớ sẽ suy nghĩ lại xem có nên tiếp tục giận ấy nữa không.
Tớ và ấy chơi thân với nhau bao nhiêu năm rồi ấy nhỉ? Mười hai năm học chung trường, nhà lại chỉ cách nhau năm phút đi bộ, mẹ tớ với mẹ ấy là bạn thân, thành ra có lẽ tớ với ấy thân nhau chắc hồi còn nằm trong bụng mẹ ấy chứ.
Tớ với ấy chỉ là bạn thân. Rất thân. Tớ cam đoan với mấy đứa bạn trong lớp như thế nhưng chả đứa nào tin. Tớ mặc xác tụi nó. Cho tụi nó muốn xuyên tạc quan hệ giữa tớ với ấy thế nào thì xuyên tạc, tớ thề là tụi nó đang ganh tỵ tình bạn của tớ với ấy đấy thôi.
Ấy không phải là hotboy trong trường, tớ cũng không phải là hotgirl, vậy mà tự dưng tớ giật mình khi biết tớ nổi tiếng khắp trường. Và ấy cũng nổi tiếng không kém gì tớ mới ghê chứ và tớ không chắc lắm là ấy có biết ấy nổi tiếng trong trường không. Thật là khổ ghê luôn dzậy đó.
Hôm qua đi học về, cái Huyền tự dưng đi ngang tớ và hỏi “Thằng Dương đâu mà mày đi về một mình?”, thế là tớ thành thật khai là tớ không biết. Mà tớ không biết thật.Thề có trời, vừa tan lớp ấy đã biến đi đâu mất tiêu nên tớ đành cuốc bộ về một mình, bao nhiêu năm trời ấy chở tớ đi học thì ít nhất cũng có vài bận ấy biến mất đột ngột để tớ nếm mùi bị bỏ rơi mà không hiểu nguyên do vì sao. Nhưng tớ cũng không việc gì phải thắc mắc lâu, tớ ung dung cuốc bộ trên đường mà chả thèm suy nghĩ. Tớ không thắc mắc thật, nhưng cái Huyền nó lại cứ thắc mắc, thế mới gay. Nó lại bảo tớ thế này “nó là bồ mày, thì mày phải biết chứ?”. Nó làm tớ ngạc nhiên hết sức luôn í. Chả lẽ là bồ thì phải biết hết lịch hoạt động của nhau sao? Vậy thì phát ốm mất thôi. Chưa hết, điều tớ ngạc nhiên nhất là nó bảo ấy là “bồ” của tớ. Nó nói nghiêm túc lắm cơ, chứ không phải đùa như mấy đứa trong lớp đâu. Thế mới kinh. Mà kinh thật, không biết ấy có nghĩ thế không. Thế là tớ vặn lại nó nhưng nó lại làm tớ kinh hơn khi khẳng định “cả trường đều biết và cả trường đều nói thế”. Nó còn khuyến mãi cho tớ thêm một câu “không tin thì đi hỏi mọi người thì rõ”. Khổ ghê, chả lẽ tớ thế này lại đi hỏi từng người trong trường xem họ có nghĩ là tớ với ấy có phải là một cặp không? Bực mình hết sức.
Tự dưng tớ giận ấy ghê luôn. Tớ vẫn thường thắc mắc không hiểu sao người như tớ mà hổng có tên con trai nào trong trường “ngấp nghé”. Đương nhiên tụi con trai trong trường chả đứa nào vừa mắt tớ, thế nhưng việc 12 năm đến trường mà không có một tên mày râu nào làm fan đôi khi cũng làm tớ chạnh lòng. Nhưng bây giờ tớ đã biết nguyên nhân khiến tớ bị “ế”. Và nhất định ấy phải chịu trách nhiệm với tớ.
Tớ chợt nghĩ, tớ cần phải thanh minh với mọi người trong trường, nhất là lũ con trai. Nhưng bằng cách nào đây, chả lẽ tớ mang cái bản trước ngực hoặc sau lưng có đề mấy chữ “TÔI KHÔNG PHẢI LÀ BẠN GÁI CỦA DƯƠNG”. Chắc khi đó tớ còn nổi tiếng hơn bây giờ í chứ.
Vậy mà khi nghe tớ kể lại sự tình với vẻ mặt cực kỳ đau khổ, tớ thấy ấy chả có chút gì đau khổ phụ họa với tớ cho nó hợp với hoàn cảnh. Ấy lại cười khoái chí mới đáng ghét chứ. Và điều đáng ghét nhất mà tớ biết được là chính ấy mới là người đầu tiên tung tin đồn. Ấy bảo không muốn tớ yêu sớm làm ảnh hưởng việc học, nào là không muốn mấy đứa con trai bu quanh làm mất thời gian của tớ và một lô một lốc các lý do khác nữa, nhưng tớ vẫn quyết định giận ấy. Và tớ quyết định giận ấy thật luôn. Giận thật đấy, mặc kệ ấy có năn nỉ thế nào đi nữa. Tớ vẫn giận luôn. Ấy hỏi tớ khi nào thì tớ hết giận. Làm sao mà tớ biết được khi nào tớ hết giận chứ. Nhưng tớ hứa khi nào tớ hết giận, tớ sẽ nói chuyện lại với ấy.
Tự dưng tớ giận mình ghê. Nếu tớ giận ấy thế thì không biết ngày mai tớ có nên để ấy đèo tớ đến trường không, nếu cuốc bộ thì mệt lắm.
Tối nay tớ sẽ suy nghĩ lại xem có nên tiếp tục giận ấy nữa không.
Ngọc Ha`