Cảm xúc về cuộc sống hiện tại

Chien Tong

New member
Xu
33
Câu hỏi:
Phân tích nhận định:"Người ta thường nuối tiếc những gì đã qua, trông mong những gì sẽ tới và thờ ơ những gì đang có"!
cuocsongnay_web.jpg
Trả lời:
Quan sát cuộc sống của những người thân lớn tuổi xung quanh, tôi nhận thấy những điều bình thường nhưng cũng rất lạ, một phức cảm tâm lý bao trùm lên cuộc sống của chúng ta.

Đối với thế hệ bố mẹ, chú bác trong nhà, thì trọng tâm cuộc sống của họ dường như là tập trung làm mấy cái giỗ trong năm. Từ việc xem lịch trước cả 2-3 tháng để tính xem còn bao nhiêu ngày nữa thì đến giỗ, mời ai, cỗ mấy mâm, làm những món gì. Những suy tư đó như choán hết tâm trí mẹ tôi, tất bật trong sự chuẩn bị. Rồi đến ngày giỗ, trong bữa ăn, câu chuyện chủ yếu xoay quanh chuyện ngày xưa, những sự kiện quan trọng trong quá khứ, và những thứ "các cụ" nói và làm được xem như chuẩn mực. Tất cả ý nghĩa cuộc sống, chuẩn đạo đức, hiếu nghĩa, hay trách nhiệm của mỗi con người như được định nghĩa và soi qua các đám giỗ. Tóm lại, dường như các hành vi, động cơ, sự tập trung nỗ lực cuộc sống phải được soi chiếu và lọc qua các chuẩn quá khứ, neo giữ mỗi con người chúng ta.

Một hoạt động khác tôi thấy mẹ tôi cũng rất nhât tâm đó là việc sắm sanh lễ lạt cầu cúng xin ân trên cho con cháu ngày sau được nhiều phúc lộc, đạt thành. Một niềm tin được nuôi dưỡng và hy vọng vào tương lai con cháu, lớn đến mức như quên đi cuộc sống hiện tại của mình. Chắc nhiều thế hệ người Việt chúng ta cũng nghĩ và sống như vậy, mà quên mất rằng: Hiện tại mơ màng, thì tương lai vô định. Cứ như thế người ta chỉ còn sống với quá khứ và những ước mơ từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Đến đây chúng ta có thể ít nhiều nhận thấy khoảng trống trong tâm thức người Việt, sự mất cân bằng giữa ước mơ và hành động; thậm chí là nghịch lý: ước muốn hạnh hạnh phúc đặt ở tương lai, nhưng hành động hướng vào quá khứ, trong lúc buông lỏng hiện tại. Đó là một cuộc sống vì quá khứ, soi chiếu qua quá khứ, nhưng lại đặt hết hy vọng niềm tin vào tương lai, còn cuộc sống hiện tại lại bị coi nhẹ, đùm rúm, tạm bợ, mất chuẩn và thiếu nền tảng vững chắc, nặng về ước và chờ. Ví dụ như ai cũng mong con cái thành đạt, giàu tri thức, trong khi mong muốn và hy vọng thì lớn, nhưng cái người lớn thực sự làm gương, đặt nền móng cho tương lai lại bị bỏ qua, mà dồn cả trách nhiệm cho nhà trường và tổ tiên. Câu chuyện Tháng Gióng, ăn cơm cà thôi nhưng lại cưỡi được ngựa sắt, cầm gậy sắt, mặc áo giáp sắt, đập cho giặc te tua, cũng cho thấy nội dung: đầu tư nhỏ, nhưng mong đợi thì rất lớn, sự mất cân đối giữa tư tưởng và hành động. Phức cảm tâm lý này cũng làm chúng ta dễ cãi nhau tơi bời, giống chuyện chữ Hán vừa rồi, vì trong mỗi người cũng chưa rõ quan điểm của mình đặt vào quá khứ hay tương lai hay hiện tại, mà với mỗi người cái nào cũng có thể đúng, bản thân mỗi người cũng là một phức cảm, trong phức hệ xã hội hỗn mang, đa hướng về nhận thức.

Để thoát ra khỏi mớ bòng bong nhận thức đa hướng, ý chí phân mảnh, tâm trạng thiếu ổn định dễ bị khích động, lao vào xô xát tranh cãi nãy lửa như trên facebook vừa qua, rồi lại lãng quên, đã đến lúc, chúng ta cần xác lập Tầm nhìn, Hệ giá trị cốt lõi cho dân tộc, để thống nhất được mục tiêu, hướng đi, tạo nên đồng tâm, cộng hưởng trong nhận thức và hành vi của cộng đồng, thay vì những tranh cãi rối loạn theo sự vụ, mỗi người lý giải theo một hướng, mà chẳng đi tới đâu.
 
Vâng, đấy là nhận xét, quan sát ở góc độ khách quan của bản thân anh đối với những người xung quanh, còn phần liên hệ bản thân: chính anh cảm nhận cuộc sống này như thế nào, và anh đang có cuộc sống ra sao ạ?
anh mới viết 7 điều để sướng. Mà nói ngược lại thì mâu thuẫn lắm su ka ạ. hihi.
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top