Đối với những người có cha mẹ thì luôn vô tâm với người thân.Ghét mẹ những lúc mẹ đập mình nhưng cũng tuỳ người có người lại cảm ơn mẹ đã đập mình,...Còn với những người ko có cha mẹ lại ao ước có gia đình,người thân.Đó là những đứa trẻ thiếu sự yêu thương,che chở.Giá như người con trên bài văn luôn quan tâm đến mẹ,bỏ mặc mọi sự chế giễu.Thì lúc bà mất anh ta đỡ áy náy và đau khổ.Thật xót xa cho người mẹ còn người con thật đáng trách.