• Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn Kiến Thức tổng hợp No.1 VNKienThuc.com - Định hướng VN Kiến Thức
    -
    HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN

Cảm nghĩ về mẹ.- Bài văn được điểm 9,5

bài văn hay lắm. ai cũng vậy thui, và mình cũng vậy, mình yêu mẹ hơn bất cứ ai hết, ngày trước mình không đủ dũng cảm để nói lên 3 từ "Con Yêu Mẹ" nhưng mình đã nói được, hạnh phúc lắm lúc ấy con tim mình muốn nhảy ra khỏi lồng ngực và mẹ nói 1 câu "mẹ cũng yêu con nhiều lắm! "yêu mẹ quá
 
Đây đúng là câu chuyện cảm động về sự hy sinh thầm lặng của người mẹ. Còn người con, anh ta đáng trách quá! Không thể chấp nhận được cái cách anh ta đối xử tồi tệ với mẹ như vậy
 
Mẹ Cha là người tuyệt vời nhất trên đời này. Và thật hành phúc khi những bậc sinh thành có được những người con hiếu thảo giống như bạn.
 
di khap thoi gian 0 ai tot bang me
ganh nang cuoc doi 0 ai kho bang cha
nuoc bien menh mong 0dong day tinh me
may tro
ai con me xin dung lam me khoc
dung de me buon
len mat me nghe khong

i long long 0 ai kho bang cha
 
hay wa' dj
doc mak` thay mj`nh co' loi~ vs me. nhju` wa'
kung ko the noi len 3 cku~ "con yeu me"
tai sao z????
haizz
tu. nhjen doc ze me mak lai tha^y' nko' nguoi` ju
nan~
jmj`nh pj. down thjek oy:15:
 
oi cam on tat ca cac ban da viet nen nhung bai viet nay.that su minh da nhiu lan hok vang loi me khien me buon.mun noi vs me chi may tieng thui ma cam thay that nghen ngao:con xin loi me. con yeu me nhiu lam!!!:79:
 
hjhj...thanks nhji vj bài viết làm mình hiểu ra nhiều điều mà từ trước mình chưa nhận ra.Hãy can đảm nói lời yêu mẹ đi bạn,chắc chắn bạn sẽ được nhận được phép màu.chúc bạn luôn vui.
 
Nỗi nhớ về một ngôi trường

Từng cánh phượng rơi…rơi lên nền sân trường,làm mỗi chúng tôi cảm thấy trong lòng thật nhiều vấn vương vô thức. Những ánh mắt nghẹn ngào nhìn nhau. Trong ánh mắt ấy, tôi biết chúng tôi muốn nói một điều, hè về rồi, cũng là lúc phải chia tay, chia tay cái mái trường mến yêu! Chia tay cái lớp học thân thương cùng với những người bạn, người thầy đã gắn bó ròng rã 4 năm trời. Cùng với biết bao niềm vui nỗi buồn trên từng băng ghế đá, trên từng bước đường đi, và dưới cái lớp thân thương… Tôi nhớ!!....
Đến khi nào tôi lại được trở về đây, trở về cái nơi mà tôi đã gắn bó, đây cũng là nơi giúp tôi chuẩn bị hành trang cho cuộc “phiêu du” vào đời!
Phải xa cái mái trường này, tôi cảm thấy lòng buồn vô hạn. Có bao giờ?... Có bao giờ tôi được học dưới một mái trường như thế này nữa. Tôi chắc sẽ nhớ lắm đây!.
Nhưng thôi… Tôi vẫn sẽ quên đi nỗi buồn, và vững bước chân để vào đời. Để mau mau thực hiện được giấc mơ là trở về làm đồng nghiệp của giáo viên của tôi!(ngộ nghĩnh nhỉ!). Tôi sẽ luôn mỉm cười trước khó khăn, cũng tức là tôi đang nghe theo lời dạy bảo của cô tôi. “Ở đời phải luôn phấn đâu đến hạnh phúc, dù có khó khăn đến đâu cũng phải luôn sẵn sàng đón nhận!”. Tôi sẽ vẫn nhớ mãi lời khuyên bổ ích và chất chứa đầy niềm hy vọng này! Xem đây là châm ngôn sống ở đời!.. Và đây là câu châm ngôn bất hủ, của một con người vĩ đại nhất trên đời, trong tôi.
Tôi thầm cảm ơn những công lao vô bờ bến của thầy cô THCS, đó là những thầy cô mà tôi rất mực quý trọng, hơn ai hết, tôi nhớ mái trường của tôi lắm! Mãi không quên đâu!!!
Cô ơi!!!....
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top