uocmo_kchodoi

Moderator
BÀI LÀM

Ca dao dân ca là nhịp điệu tâm hồn, là khúc hát tâm tình của nhân dân ta từ xưa tới nay. Nó trong trẻo, tinh khiết như cơn mưa phơi phới, ngọt mát, ngon lành như hương đồng gió nội, đặc biệt, êm đềm, tha thiết như lời ru ấm áp, ngọt ngào của mẹ. Phải rồi, trong lời nói ấy, có cả công cha nghĩa mẹ sinh thành ra em

“Công cha như núi Thái Sơn​

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra​

Một lòng thờ mẹ kính cha​

Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”​

hay văng vẳng lời cô giáo dạy đâu đây:

"Công cha như núi ngất trời​

Nghĩ mẹ như nước ngời ngời biển đông​

Núi cao biển trông mênh mông​

Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi !”​

1299893289_1367728351_ce5e739fff_o.jpg

Lời ca dao lại gợi lên trong em một nỗi buồn sâu lắng, bài ca dao lại làm mắt em trào dâng những giọt lệ. Những giọt nước mắt long lanh, nóng bỏng, sáng ngời. Phải chăng đó chính là nhịp điệu chậm rãi, lắng đọng, thiết tha của tiếng võng trong chiều, đó là tiếng của bố than đều trong đêm vắng vì bệnh đau chân. Ôi ! Tất cả, tất cả dường như đều làm trái time m tê tái, và những tiếng nấc nghẹn ngào lại khe khẽ thốt lên từ lúc nào không hay biết ? Sao dù ở bên bố mẹ, lòng em vẫn thấy nhớ thấy nhung vô cùng ! Bằng chất giọng trong sáng, chân thành, bằng thứ ngôn ngữ giàu hình ảnh, giàu cảm xúc, ấm áp mà thiêng liêng, tác giả dân gian đã làm nên bài ca dao với mong muốn sẽ cho mọi người biết rằng công ơn của cha mẹ là lớn lao như trời bể. Đồng thời qua đó cho những người con có thể bày tỏ tình cảm yêu thương đối với cha mẹ yêu quý của mình. Hình ảnh người bố hết mực chăm lo cho gia đình, hình ảnh người mẹ lam lũ, tảo tần sớm hôm nuôi con khôn lớn, đó đều là những kỉ niệm gần gũi, khó quên trong em. Có ai biết đâu từ thuở nhỏ cho tới bây giờ, bố mẹ em đã phải vất vả như thế nào. Sáng sớm gió đông thổi se se, lạnh lùng trùm lên vạn vật hay buổi trưa nắng như đốt cháy cả da bò, mẹ em vẫn gánh gồng ra chợ bán xôi, bố em vẫn đôi chân gầy lội xuống bùn sâu mò cua bắt mốc. Ôi ! Thương lắm bố mẹ ơi ! Thương đôi vai mẹ gầy gầy, nhỏ nhỏ, thương đôi chân bố rạn nứt như cấu xé trái tim con. Bởi thế dân gian đã ví công cha như núi ngất trời, nghĩa mẹ như nước ngời ngời biển đông. Phật cũng đã dạy cho ta:

“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ​

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha​

Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ​

Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.”​

Đúng là vậy, dù có cả đại dương xanh mênh mông cũng chẳng thể đong đầy được tình mẹ, dẫu có bao nhiêu mây trời cũng chẳng thể phủ kín được công cha. Bởi vì sao ? Trái tim em đang mách bảo. Bởi vì công cha, nghĩa mẹ to lớn và cao cả lắm. Nó có sức mạnh vô địch. Nó đã nuôi nấng những người con bé nhỏ thành những người con trưởng thành, cao lớn và thông minh. Chính vì thế, làm sao con cái không thể không yêu quý, không tôn trọng cha mẹ.

“Cha mẹ nào mà chẳng thương con​

Đứa con nào mà chẳng thương mẹ thương cha hết lòng.”​

Đúng, đứa con nào trên trái đất này không thể không thương cha thương mẹ đến mòn mỏi, trừ khi đó không phải là con người. Tự đáy lòng em muốn nói rằng : “Nhờ có cha mẹ mới có cơm no áo ấm, cũng như nhờ có thầy mới có chữ. Họ thật vĩ đại và cao cả làm sao !”

“Ngày nào em bé cỏn con​

Bây giờ em đã lớn khôn thế này​

Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy​

Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao.”​

Ôi ! Bố mẹ, sao con yêu bố mẹ vô vàn. Yêu từ mái tóc vàng hoe khét nắng, làn da nhăn nheo vì dãi nắng dầm mưa, đến cái móng tay đen vì mét rau muống ngoài đồng. Con hiểu cả bó mẹ à. Còn các bạn có hiểu cho bố mẹ các bạn không. Có thể bây giờ, bố mẹ các bạn đang đau đầu cần người xoa bóp, đang khát nước cần ai bưng nước, đang đau tay cần ai mớm cơm… Các bạn hãy lắng lại mà suy nghĩ rồi sẽ có ngày thấu hiểu rằng : “Bố mẹ ta là vô giá, là sinh mạng của chính chúng ta”. Một lời nữa, bài ca dao lại khẳng định ngợi ca công cha nghĩa mẹ mới thiêng liên, to lớn đến mức nào. Đồng thời nhắc nhở con cái phải ghi lòng tạc dạ công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ, một lòng sống trọn đạo làm con.

Các bạn ạ, ai sinh ra mà không có bố mẹ là một sự mất mát lớn nhất của đời người. Có những lúc họ cảm thấy cô đơn trống vắng, thiếu sự ôm ấp, ân cần, vỗ về, âu yếm của cha mẹ. Bạn còn cha mẹ là một sự may mắn, vì vậy hãy cố làm một người con ngoan, đừng làm buồn lên ánh mắt yêu thương của bố mẹ.

“Ơn cha nặng lắm ai ơi​

Nghĩa mẹ bằng trời, chín tháng cưu mang”​

uocmo_kchodoi, vnkienthuc.com
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top