Bài ca dao bạn yêu thích là?

  • Thread starter Thread starter hamchoi
  • Ngày gửi Ngày gửi

hamchoi

New member
Xu
0
Như một dòng chảy ngọt ngào, những lời ca điệu hát từ ca dao đã thấm sâu vào tâm hồn mỗi người dân Việt. Ai cũng có một góc kí ức để nhớ, để thương, để đau đáu về một vùng quê với cây đa, bến nước, sân đình. Dù xã hội ngày càng hiện đại, nhưng những bài ca dao đó vẫn như níu ta về với tuổi thơ, với dòng sữa ngọt ngào của mẹ hay lời ru da diết của bà.
Tớ yêu ca dao, như yêu mẹ, yêu bà, yêu những gì thân thuộc nhất. Vì vậy, tớ lập topic này để chúng ta cùng chia sẻ những bài ca dao hay, để cùng lắng trong những thanh âm và cảm xúc quen thuộc, rất đỗi Việt Nam. Các bạn hãy viết bài ca dao mà mình thích nhất, hoặc ca dao của riêng nơi bạn sinh thành, và nếu có thể, hãy chia sẻ những xúc cảm về nó. Nhớ là không ghi lại những bài đã có trong sách giáo khoa nhé :D
Nào, chúng ta cùng bắt đầu thôi!
 
Tớ thích nhất câu này, không biết có phải ca dao không nữa:

"Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương"
 
Bác lơ đãng, để con gì nó gặm đuôi bài ca dao ni rồi:
Nhớ ai dãi nắng dầm sương
Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao

Trừ bác 1đ vì post thiếu, trừ thêm 1đ nữa vì tội chép lại SGK :)) -> điểm qui ra kem nhá :D
Có bài ca dao ni, rất đặc trưng của Quảng Bình:
Khoai to vồồng thì lắm cổ
Độ (đỗ) ba lá thì vừa vun
Gà mất mẹ thì lâu khun (khôn)
Gái muộn chồng thì khắm khổ (khổ nhiều)
Người ta bằng hạt độ (đỗ)
Đã có lứa có đôi
Mà anh hai tôi như ông Thiên lôi
Ông tơ đui nỏ chộ
Bà nguyệt mù nỏ chộ.

Rất đặc trưng và thân thuộc. Tự hào là người QB :)
 
Bác lơ đãng, để con gì nó gặm đuôi bài ca dao ni rồi:
"Nhớ ai dãi nắng dầm sương
Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao"
Trừ bác 1đ vì post thiếu, trừ thêm 1đ nữa vì tội chép lại SGK :)) -> điểm qui ra kem nhá :D

Mình chỉ thích hai câu đó thôi, chả lẽ thích chị thì phải thích luôn...em à? Nó ở trong sách GK thì không được phép thích à. BC đã thích thì không cần biết em là ai, không cần biết em từ đâu........:46:
 
Etyl, nghe giọng văn hình như không phải ca dao. Thơ của một tác giả thế kỉ XIX chăng? (những từ kiểu làm trai, sơn hà, giống nòi, trượng phu hình như là mốt của thời Nguyễn Công Trứ, Phan Bội Châu....)
 
Trách cha trách mẹ nhà chàng
Cầm cân chẳng biết là vàng hay thau
Thực vàng chẳng phải thau đâu
Đừng đem thử lửa mà đau lòng vàng

Em thích câu này cực kỳ luôn -.-
 
Có bài ca dao ni, rất đặc trưng của Quảng Bình:
Khoai to vồồng thì lắm cổ
Độ (đỗ) ba lá thì vừa vun
Gà mất mẹ thì lâu khun (khôn)
Gái muộn chồng thì khắm khổ (khổ nhiều)
Người ta bằng hạt độ (đỗ)
Đã có lứa có đôi
Mà anh hai tôi như ông Thiên lôi
Ông tơ đui nỏ chộ
Bà nguyệt mù nỏ chộ.

Rất đặc trưng và thân thuộc. Tự hào là người QB :)

Trời ơi, bài ni hay quá anh hamchoi ơi, anh đào mô ra rứa ^^! mai em đưa đến lớp cho mấy đứa xem.. há há
Mà từ vồồng << ni răng mà em không biết hè -.-!

Bông hồng Đồng Hới
Chài lưới Thanh Khê
Lúa gạo chợ Chè
Thuyền bè Nhật Lệ

Tuy Lộc rượu đế
Động Khé trầm hương
Cao su nông trường
Ba Đồn nón lá

Miếu lăng An Mã
Mệt lả gió Lào
Cháo hến Quán Hàu
Bến tàu Thuận Lý

Hò khoan Lệ Thủy
Tuyệt mỹ đèo Ngang
Nước khoáng suối Bang
Chiếu làng An Xá

Mật ong Minh Hóa
Bến cá Bảo Ninh
Phong Nha - Đá Nhảy hữu tình
Đi đâu cũng nhớ Quảng Bình quê ta. Ha ha ha
 
Bài trên là ca dao cổ của vùng Quảng Trạch đó em. Vồồng có nghĩa là luống đó :)
Một bài nữa, anh nghe bà hát ru ngày xưa:
Con ơi, con ngủ cho muồi
Để mẹ đi chợ mua vôi ăn trầu
Mua vôi chợ Quán chợ Cầu
Mua cau chợ Độộng, mua trầu chợ Mai
 
Tự nhiên em thích bài này (chẳng biết phải là bài không nữa), tuy chưa xa nhà bao giờ :

Đi đâu mà bỏ mẹ già

Gối nghiêng ai sửa, chén trà ai nâng.

Và bài này nữa, yêu vô cùng ! (vô tình chụp dc cái ảnh này ^^! )



Trà Vinh là xứ ruộng, giồng,
Rừng xanh, biển rộng, nhiều sông, lắm vườn
Con người hiền hậu dễ thương
Xa quê lập hội đồng hương kết tình.
 
Hôm ni lượm được bài ca dao ni, thấy ngộ ngộ, hay hay:

Đèo nào cao cho bằng đèo Cây Cốc
Dốc nào cao cho bằng dốc Xuân Đài
Anh thương em thương huỷ thương hoài
Dù em có ghẻ, có lở, có chốc, có sài anh vẫn thương.
 
- Gió đưa trăng thì trăng đưa gió
Trăng lặn rồi gió biết đưa ai
- Gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu lời đắng cay
- Ầu ơ... ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi
Khó đi mẹ dắt con đi
Con đi trường học mẹ đi trường đời
- Ầu ơ... có cha có mẹ thì hơn
Không cha không mẹ như đờn đứt dây
- Ầu ơ... Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời dì ghẻ mà thương con chồng
- Mồ côi cha ăn cơm với cá
Mồ côi má lót lá mà nằm.
 
câu ca dao hả
câo nào đây ta
ak "tiền là giấy thấy là thấy"
"tiền là sức bật của con người"
"tiền là tiên là phật, tiền là sưucs bật của con người"
"tình là phù du, ngu là phù mỏ"
yêu thì khổ, không yêu thì lỗ"
 
chẳng nghĩ ra câu gì góp vui, thui xài tạm câu này:
" Bà già đi chợ Cầu Đông
Hỏi xem thầy bói lấy chồng lợi chăng?
Thầy bói gieo quẻ nói rằng:
Lợi thì có lợi nhưng răng chẳng còn"

Thực ra đây ko phải câu ca dao kang thích nhất, nhưng đọc ca dao của mọi người, bất chợt lại nhớ về cô giáo dạy văn hồi lóp7 và cái câu nì (cô đọc cho kang nghe câu nì mừ) hi vọng mọi người thấy hay! :d
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top