thuydung271
New member
- Xu
- 0


Con cứ ngỡ mẹ sẽ nói " Cố lên con ạ , con đừng buồn , chỉ là một bài KT thôi mà"
Vậy mà mẹ đã lặng im , đứng lên và bước đi ...
Con nghĩ mẹ không hiểu con , có thế mà mẹ cũng giận con , con giận mẹ , giận lắm í .
Thế nhưng , từ tối hôm đấy , tối nào mẹ cũng thức đêm với con , khi thì cầm cho con cốc nước cam , khi thì cốc chocolate ấm áp , khi thì chiếc bánh mì với cốc sữa...rồi mẹ âm thầm ngồi đọc sách hoặc chỉ là đi đi lại lại để con đỡ buồn , con tự nhủ mình phải cố gắng gấp bội , ko thể cứ điểm kém mà chán nản buồn rầu , phải đứng lên và bước đi .

Có lần , con nói với bố " Mới có loại xe đạp điện đẹp lắm , vừa dáng con , con thích lắm bố ạ , với lại chiếc xe cũ của con cũng hay hỏng lắm"
Con cứ ngỡ , để thưởng cho con , bố sẽ nói " Uk , được thôi , con thích bố sẽ mua cho con "
Vậy mà bố đã nói " Con đi xe đạp 1 năm nữa thôi là lên trường có dùng đến đâu "
Con nghĩ bố không thương con gái nữa , trước kia hầu như bất cứ thứ gì con thích bố đều gật đầu đồng ý , thế mà giờ chiếc xe đạp mấy triệu bố cũng tiếc con .
Thế nhưng , chiều hôm đấy , con đã thấy một ông bác sĩ bận đủ thứ việc ngồi trước sân nhà tháo chiếc xe đạp của con ra lau chùi tra dầu mỡ tỉ mẩn . Bất giác con thấy sống mũi này cay cay , chiếc ngựa sắt kia con đã từng khiễn lũ bạn mê mẩn , con cũng đã từng nghĩ sẽ yêu nó đến suốt đời , thế mà chỉ 1 vài năm , con đã chạy theo những thứ xa xỉ để vòi vĩnh bố mẹ.

Có lần , em nói với anh " Chiều nay em còn nhiều bài tập lắm , anh làm giúp e BT toán nhé , không mai thầy giáo KT e chắc chêt "
E cứ ngỡ anh sẽ nói" Uk , Bống cứ làm BT kia đi , lát a làm toán cho"
Vậy mà , anh khó chịu nói" Không phải cứ học kém môn nào là tìm cách ỷ lại môn đấy , vậy khá sao được , cứ đọc kĩ lí thuyết là mấy BT này a tin mày làm được" , xong anh lên xe phóng đi.
E nghĩ a ghét e rồi , a chỉ biết đi chơi mà mặc kệ em , em tức anh định không thèm nói gì với anh nữa.
Thế nhưng chiều muộn hôm đấy anh mới về , mồ hôi nhễ nhại , trên tay cả bọc sách to tướng , anh đặt lên bàn và nói" A phải đi tìm hàng chục cửa hiệu sách mới tìm được ít sách này , mày phải chăm học toán từ cơ bản thì mới không hãi môn Toán nữa " . Mẹ mỉm cười nhẹ nhàng nhắc e " Không cảm ơn anh hả con ?" , nhưng lúc đó e không thể nói được điều gì , e hãi mình nói điều gì thì cũng sẽ bật khóc mất .

Có lần , tớ nói với cậu " Tớ có thể lang thang cả ngày trên mạng để tìm hiểu về anh Bi , tớ có thể cả ngày ngồi nghe anh ấy hát í "
Tớ cứ ngỡ để tớ vui cậu sẽ nói " Uk , anh ấy tuyệt mà , nhưng cậu phải lo cho bản thân mik nữa nhé"
Vậy mà , cậu nhớ cậu đã nói gì không" Tại sao cậu có thể dành cả ngày quý giá để làm một việc ấy nhỉ , trong khi đó với nhiều người chỉ cần được sống 1 giờ đã quá xa vời"
Tớ nghĩ cậu thật vô tâm , cậu không tôn trong sở thích của tớ gì hết , tớ đã úp máy ngay và nhiều ngày sau không nói chuyện với cậu .
Thế nhưng , nhỏ Cánh cụt đã nói cho tớ biết , cậu phải lùng khắp nơi để mua cho tớ đĩa gốc album của anh ấy , vì cậu biết anh ấy là ng duy nhất tớ thần tượng từ trước tới nay. Còn tớ cũng dần hiểu , giá với một ngày ấy , tớ đi thăm bạn bè , đi thăm tụi trẻ con ở trại trẻ mồ côi , dành một ngày ấy cùng mẹ đi chợ rồi đi mua sách , và những lúc bực bội hay thư giãn , tớ có thể mớ nhạc của anh Bi lên nghe ...có lẽ như vậy tớ sẽ làm tất cả mọi ng cùng hạnh phúc .

Nhiều lúc , mình vô tình làm những việc khiến ng thân yêu của mình buồn mà mình cũng chẳng vui , càng những lúc như thế , mình mới thấy mình thật vô tâm và mình dược yêu thương quá nhiều. Và yêu thương đâu cứ phải là sự ngọt ngào
