Ý thức ảo

MjnhTrjet

New member
Xu
0
Nếu Thượng đế là một dạng thực thể J, thì Thượng đế là có thật trong nhận thức của tín đồ. Quyền lực cũng là một thực thể J, do khác nhau về mức độ tường minh nên sự phục tùng cũng khác nhau. Thói quen của con người thường không chấp nhận vấn đề khác với cái mình đã biết, khác với truyền thống suy luận thông thường hiển nhiên đúng hoặc khác với ý muốn. Không ai tổ chức biểu quyết một vấn đề được cho là hiển nhiên đúng, người ta chỉ biểu quyết khi chưa biết nó có đúng hay không. Vì vậy, kết quả biểu quyết của số đông chưa chắc đã là đúng...........
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Thực thể J
MjnhTrjet


Trên tờ giấy trắng, chúng ta tô đen một phần. Giữa hai miền đen và trắng tồn tại một đường ranh. Đường ranh không thể chỉ thuộc một bên, do vậy nó không thể có màu đen hoặc trắng, và nó cũng không thể có màu khác vì trên tờ giấy chỉ có hai màu. Nhưng đường ranh phải có màu vì nó đang nằm trên tờ giấy. Nghịch lý xãy ra, vì rõ ràng tất cả chúng ta đang nhìn thấy nó. Đường ranh cũng không phải thuộc về cả hai bên, vì nó không thể vừa trắng, vừa đen.

dentrang.png


Theo tôi, đường ranh không có màu, vì nó không thuộc tờ giấy, chúng ta không thấy nó, nó nằm trong nhận thức của mỗi chúng ta làm ta ngộ nhận. Sự tồn tại của đường ranh là một dạng thực thể ( tạm gọi là thực thể J ) đang tồn tại quanh ta không phải tồn tại dưới dạng vật lý, con người không thể biết bằng giác quan, chỉ biết được sự tồn tại của nó thông qua nhận thức một cách tường minh, và mức độ tường minh phụ thuộc vào nhận thức của mỗi người. Cùng một màu xanh trên chiếc lá, nhưng rất có thể tôi và bạn cảm nhận mức độ xanh là khác nhau, rộng hơn, cảm nhận khi xem một bức tranh cũng khác nhau, không ai giống ai hoàn toàn. Chưa chắc một ngôi biệt thự đẹp hơn một mái nhà tranh.

Nếu Thượng đế là một dạng thực thể J, thì Thượng đế là có thật trong nhận thức của tín đồ. Quyền lực cũng là một thực thể J, do khác nhau về mức độ tường minh nên sự phục tùng cũng khác nhau. Thói quen của con người thường không chấp nhận vấn đề khác với cái mình đã biết, khác với truyền thống suy luận thông thường hiển nhiên đúng hoặc khác với ý muốn. Không ai tổ chức biểu quyết một vấn đề được cho là hiển nhiên đúng, người ta chỉ biểu quyết khi chưa biết nó có đúng hay không. Vì vậy, kết quả biểu quyết của số đông chưa chắc đã là đúng.

Nếu chúng ta hỏi ý kiến những người xung quanh mình: Giữa hai số 0,999... và số 1, số nào lớn hơn. Chắc rằng câu trả lời sẽ là 1, cho dù dãy số 9 có kéo dài đến vô tận. Hy vọng bạn không trả lời như thế, bỡi hai số đó là bằng nhau ( tuyệt đối, không phải xấp xỉ ). Trực giác đã đánh lừa số đông (!). Nếu ta ký hiệu S = 0,999... thì 10.S = 9,999... Suy ra: 9.S = 9 và S = 1 ( đpcm ).

Thuở nhỏ, chúng ta học hình học, biết được rằng một đoạn thẳng là tập hợp bởi nhiều điểm, và chúng ta cũng được dạy rằng cái thùng lớn bao giờ cũng chứa nước nhiều hơn cái thùng nhỏ, cái bao lớn cũng sẽ chứa được nhiều thóc hơn cái bao nhỏ, dần dần đi vào tiềm thức của chúng ta. Do đó, cũng rất tự nhiên khi chúng ta cho rằng đoạn thẳng dài hơn sẽ chứa được nhiều điểm hơn đoạn thẳng ngắn. Hy vọng bạn không suy nghĩ như thế, bỡi vì số điểm trên mỗi đoạn thẳng là luôn bằng nhau cho dù đoạn này có dài hơn đoạn kia bao nhiêu đi nữa.

tamchies.png


Hãy tưởng tượng trên mặt phẳng có hai đoạn thẳng, một ngắn, một dài. Nếu ta nối chéo hai đầu mút của hai đoạn thẳng với nhau, giao nhau tại S. Ta thấy, ứng với một điểm M bất kỳ trên đoạn thẳng dài ta luôn có một điểm N tương ứng trên đoạn thẳng ngắn qua tâm chiếu S ( ánh xạ 1-1 ), nghĩa là hai đoạn thẳng có số điểm bằng nhau ( đpcm ). Những ví dụ này cho thấy sự nguy hiểm của truyền thống suy luận thông thường hiển nhiên đúng.

Có lẽ ta không nên quá tin vào những gì mà mình đã biết và cũng không bỏ qua bất cứ chi tiết nhỏ nào của vấn đề, biết đâu nó chính là câu trả lời, tương tự ngịch lý đường ranh. Chúng ta không thấy đường ranh, mà chỉ thấy hai miền đen trắng mà thôi. Nếu bạn đồng cảm với tôi, thì đã có sợi dây gắn kết giữa tôi và bạn. Tôi hy vọng rằng sợi dây đó cũng là một thực thể J (!).
 
Đọc mấy cái này đến khúc các công thức toán cái tự nhiên hỏng hỉu nữa :D ( Dốt toán có hạng ) . Thui thì cứ để những việc này cho các nhà nghiên cứu , họ nghiên cứu xong mình lấy mình xài vậy :D
 
Tui thấy rằng một số phủ định là bất hợp lý ví dụ:"Theo tôi, đường ranh không có màu, vì nó không thuộc tờ giấy, chúng ta không thấy nó, nó nằm trong nhận thức của mỗi chúng ta làm ta ngộ nhận. Sự tồn tại của đường ranh là một dạng thực thể ( tạm gọi là thực thể J ) đang tồn tại quanh ta không phải tồn tại dưới dạng vật lý, con người không thể biết bằng giác quan, chỉ biết được sự tồn tại của nó thông qua nhận thức một cách tường minh, và mức độ tường minh phụ thuộc vào nhận thức của mỗi người. Cùng một màu xanh trên chiếc lá, nhưng rất có thể tôi và bạn cảm nhận mức độ xanh là khác nhau, rộng hơn, cảm nhận khi xem một bức tranh cũng khác nhau, không ai giống ai hoàn toàn. Chưa chắc một ngôi biệt thự đẹp hơn một mái nhà tranh."

Nếu chưa tin, bạn thử phân tích xem người mù họ nhìn thế nào hay chỉ tưởng tương?
Xin lỗi vì lắm điều

Đây là sự đánh giá chủ quan duy ý chí. Vì mọi sự vật hiện tượng không tồn tại biệt lập mà giữa chúng có mối quan hệ biện chứng. Cái ảo giác cái tưởng tưởng mang ý thức chủ quan giống như thích một cô gái thì ta bảo rằng cái gì của cô ấy cũng đẹp,cũng đúng, hay đi giữa sa mạc khát nước thèm khát nước thì nhìn thấy ốc đảo trước mặt=> đó là sự tự kỷ ám thị mà thôi, giá trị khoa học cố hữu và bản chất của nó chỉ đúng với tâm sinh lí con người mà thôi.
 
Cho mình hỏi về sự liên quan giữa tự kỷ ám thị và ý thức ảo? Theo mình hiểu thì tự kỷ ám thị là là một dạng của ý thức ảo, nhưng nó dẫn dắt con người ta theo một hướng nhất định, còn ý thức ảo mang tính chung chung, không có hướng. Như vậy đúng không?
 
Một lối tư duy rất lạ. Nhưng tớ còn vài điều thắc mắc:
- Chia ra tính thực và ảo, chắc bạn chia theo tính chất? Tính ảo ở đây cũng mơ hồ như vô thức vậy. Đã là thuật ngữ, thì ắt phải có tính chính xác cao chứ nhỉ?
- Phần ảo của ý thức chịu sự tác động của môi trường vật chất truyền tin, là phần giao tiếp chung với thế giới bên ngoài của vạn vật. Còn phần thực chỉ chịu sự tác động riêng của bản thân dạng vật chất mà nó là thuộc tính. -> VD ở loài vật, thì phần thực này là bản năng? Hay bản năng cũng phải chia ra tiếp?
- Theo tôi, đường ranh không có màu, vì nó không thuộc tờ giấy, chúng ta không thấy nó, nó nằm trong nhận thức của mỗi chúng ta làm ta ngộ nhận. Sự tồn tại của đường ranh là một dạng thực thể ( tạm gọi là thực thể J ) -> đường ranh, nếu có, nó mang tính chất của cả hai, và nó có tính lưỡng phân. Nói cách khác, nó là giới hạn, vừa là kết thúc, vừa là sự khởi đầu. Nó là chính nó, chứ không phải chỉ là trong cảm giác.
- Tớ nghĩ, lý thuyết về ý thức ảo của bạn là sự hòa trộn giữa triết học Mác với Phân tâm học Freud. Đôi chỗ tớ cần thêm ví dụ. Có một điều rất hay, có lẽ cũng có liên quan, là sự hiện hữu. Vậy ý thức ảo của bạn, có liên quan gì với vô thức không?
 
Chào các bạn !

Mình chỉ ghi ra đây vài suy nghĩ vậy thôi. Diễn đàn mà !, chúng ta cùng trao đổi học tập lẫn nhau.
Kết quả của mình không phải là một công bố, mà là lục tìm suy luận của các bạn để nghiền ngẫm lại suy luận của mình.

Rất cám ơn các bạn đã chia sẽ chủ đề.

Cho phép mình trao đổi tiếp cùng các bạn nghe:

1. Sở dĩ mình đặt tên là "ý thức ảo" bỡi do từ suy luận toán học có tham gia số ảo "i". Bạn hãy tưởng tượng rằng, cách mà bạn sẽ xử lý một vấn đề ở hôm nay có thể sẽ khác ở ngày mai do khả năng thu nhận thông tin của bạn đã phát triển. Đó là ảo. Ảo là thuộc tính của vật chất thay đổi để thích ứng. Khi phần thực thay đổi, thì vật chất ấy cũng đã thay đổi bản chất.

Ví dụ: Qua học hành, chúng ta sẽ trang bị cho mình một số hữu hạn kiến thức để xử lý vấn đề trong cuộc sống. Kiến thức ấy là ý thức ảo ( virtual ) trong bài viết. Nó sẽ thay đổi theo thời gian và theo bản chất của mỗi người do khả năng tiếp nhận.

Ví dụ: Một trang giấy, có các thuộc tính: Chất liệu, kích thước, màu sắc (1)
Một trang vở sẽ được định nghĩa là một trang giấy với màu là trắng và bổ sung thuộc tính kẽ dòng. (2)
Một quyển tập bao gồm những trang giấy bổ sung thuộc tính đánh số trang v.v... (3)

Có nghĩa là, bạn hãy để ý thuộc tính màu sắc chẵng hạn. Nó là ý thức ảo, nó có thể xanh, trắng, vàng... nhưng thay đổi thuộc tính chất liệu thì nó không còn là giấy nữa !. Ở đây, chất liệu có thể hiểu là ý thức nền của trang giấy !.

Ví dụ khác: Nếu bạn rành ngôn ngữ lập trình Pascal, hướng đối tượng ( Object ) hãy để ý đến phương thức ảo ( Virtual procedure ) có tính kế thừa, bạn sẽ viết lên một phần mềm thật tuyệt, máy tính lúc đó cũng biết suy nghĩ. Phương thức xử lý cũng được chia thành 2 loại: Thực và ảo.

2. Vấn đề đường ranh, mình không dám lạm bàn sâu hơn, chỉ là vui thôi. Bỡi có lần mình hỏi đám bạn: Đường ranh mà tụi bây thấy đó có màu gì, thì đề tài trở nên sôi nổi trong giờ Triết. Bỡi chúng ta đang thấy, mà lại mâu thuẩn khi chứng minh nó có màu gì !.

Năm mới chúc các bạn vui, gia quyến hạnh phúc và nhiều thành đạt !.
Hẹn gặp lại các bạn.

P.M.T
 
Em không hiểu cặn kẽ phần chứng minh của anh Minh Triết, nhưng chỉ một điều mà anh nói thôi là quá đủ, bao hàm cách sống có ý thức của chúng ta rồi:
"cách mà bạn sẽ xử lý một vấn đề ở hôm nay có thể sẽ khác ở ngày mai do khả năng thu nhận thông tin của bạn đã phát triển. Đó là ảo. Ảo là thuộc tính của vật chất thay đổi để thích ứng. Khi phần thực thay đổi, thì vật chất ấy cũng đã thay đổi bản chất."
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top