Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KINH TẾ
THƯƠNG HIỆU
Doanh Nhân
Xây dựng sự tự tin và xua tan những lo sợ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ThangLongVN" data-source="post: 133106" data-attributes="member: 12833"><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Một người bạn của tôi, người này đang điều hành một công ty bán đồ trang sức bằng gỗ, đã diễn giải với tôi về cách anh ta nhìn nhận mọi người theo đúng khả năng của họ.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">“ Trước khi tôi gia nhập quân đội trong Thế chiến thứ hai, tôi cảm thấy sợ tất cả mọi người. Tôi lo lắng về những khiếm khuyết tinh thần và thể chất của mình. Tôi nghĩ rằng mình được sinh ra đời chỉ để thất bại mà thôi. Nhưng rồi, qua may mắn tình cơ do số mệnh, tôi đã bỏ rơi được nỗi sợ hãi này khi gia nhập quân đội. Trong suốt những năm 1942 và 1943, lúc quân đội đang bổ nhiệm chức rước cho từng người, tôi đã được bổ nhiệm làm nhiệm vụ huấn luyện tân binh. Ngày này sang ngày khác, tôi đã liên tục kiểm tra và huấn luyện cho những những tân binh mới, và khi càng nhìn thẳng vào họ thì tôi càng ít thấy sợ hãi hơn.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Tất cả những tân binh đó đều xếp hàng dọc, mỗi hàng cả trăm người, chỉ có quần đùi màu xanh như những chú chim sẻ cùi, trông ai cũng giống như ai. Dĩ nhiên là cũng có người gầy người béo, người cao người thấp nhưng tất cả họ đều cảm thấy ngượng ngùng, bối rối và tất cả đều cảm thấy cô đơn, bơ vơ. Chỉ cách đó vài ngày trước khi họ gia nhập quân ngũ, họ là những nông dân, nhân viên kinh doanh, công nhân, chủ đồn điền, … Vài ngày trước, họ có nhiều thức khác. Nhưng khi gia nhập quân ngũ, trông họ gần như hoàn toàn giống nhau.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Lúc đó tôi phát hiện ra một điều cơ bản. Tôi phát hiện ra rằng tất cả mọi người đều giống nhau ở nhiều khía cạnh, những khía cạnh giống nhau ở mọi người đều nhiều hơn những khía cạnh khác nhau ở họ. Tôi đã phát hiện ra rằng những người khác cũng rất giống với tôi. Họ cũng thích ăn ngon, nhớ nhà, mặc đồ đẹp, .. những khó khăn, rắc rối, họ cũng muốn được nghỉ ngơi, thư giãn… Vì vậy, nếu họ giống tôi nhiều đến thế thì chẳng có lý do gì để tôi phải sợ hãi cả.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Giờ đây, tôi biết được rằng tất cả mọi người đều có nhiều điểm rất giống tôi, vì vậy tôi chẳng có lý do gì để sợ hãi cả”.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Sau đây là hai cách để bạn có thể nhìn nhận mọi người theo đúng khả năng của họ:</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">1. <strong>Hãy nhìn mọi người theo quan điểm cân bằng.</strong></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Hãy ghi nhớ hai điểm này mỗi khi bạn tiếp xúc với một người nào đó: Thứ nhất, anh ta là một người quan trọng. Thực sự anh ta là một người quan trọng. Đồng thời bạn cũng phải nhớ rằng <em>bạn cũng quan trọng.</em> Vì vậy, khi bạn tiếp xúc với một người nào đó, bạn hãy suy nghĩ theo cách này “ Cả hai người chúng ta đều quan trọng, chúng ta ngồi đây để cùng nhau thảo luận bàn bạc vì lợi ích của nhau”.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Cách đây vài tháng, một thương gia đã gọi điện cho tôi để nói rằng ông ta chấp nhận thuê người thanh niên trẻ tuổi mà tôi đã giới thiệu với ông ta trước đó. “Anh có biết vi sao tôi thuê chàng thanh niên đó không?”. “Tôi không rõ nữa”, tôi trả lời. Ông ta tiếp, “ Ồ, đó là cách anh ta đã làm chủ được chinh sbanr thân mình, anh ta tỏ ra rất tự tin. Hầu hết tất cả mọi người nộp đơn xin việc đều tỏ vẻ sợ hãi. Họ chủ động trả lời tất cả những câu hỏi mà họ nghĩ rằng tôi sẽ hỏi họ. Xét về mặt nào đó thì hầu hết những người tìm tới tôi để xin việc đều có chút gì đó giống như gã ăn mày – họ chấp nhận tất cả những gì tôi có thể cho họ và chẳng đòi hỏi thêm một điều gì đặc biệt cả.</span></span></p><p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><img src="https://i277.photobucket.com/albums/kk64/quan_calvin10/Nature/Rainbow/Rainbow7.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></span></p><p></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Nhưng chàng thanh niên này thì ngược lại, anh ta kính trọng, ngưỡng mộ tôi nhưng anh ta cũng kín đáo ngưỡng mộ chính bản thân mình nữa. Hơn nữa, anh ta đã hỏi tôi nhiều câu hỏi như tôi đã hỏi anh ta. Anh ta hoàn toàn không phải là một chút chuột. Anh ta thực sự là một người đàn ông đấy, tôi chắc rằng anh ta sẽ làm việc tốt thôi”.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Chính thái độ xem mình cũng quan trọng như mọi người và mọi người cũng quan trọng như mình sẽ giúp bạn cân bằng trong mọi tình huống. Mọi người sẽ quan trọng hơn bạn chỉ khi bạn nghĩ rằng họ quan trọng hơn bạn.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Cho dù người khác có to cao hơn bạn, có quan trọng hơn ban nhiều nhưng bạn hãy luôn nhớ một điều là anh ta vẫn là một con người với những khát khau, mong ước, nhu cầu giống như bạn.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><strong>2. Thái độ cảm thông.</strong></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><strong></strong></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><strong>Những </strong>người muốn hiếp đáp và quật ngã bạn không phải là hiếm hoi gì, xung quanh bạn luôn đầy rẫy những người như thế. Nếu bạn không chuẩn bị tinh thần sẵn sàng để đối phó với những người như thế, họ sẽ dễ dàng đấm mạnh vào lòng tự trọng của bạn và khiến bạn hoàn toàn bi ngã gục.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><strong>Cách đây vài tháng, </strong> tại bạn đặt chỗ trước của khác sạn M tôi đã chứng kiến một việc như sau: Lúc đó khoảng 5h chiều, khách sạn đang rất đông khách muốn đăng ký phòng. Người đứng trước tôi đưa tên của mình cho thư ký khách sạn bằng thái độ khá hách dịch. Người thư ký nói, “ Vâng, thư ngài Rick, chúng tôi có một phòng đơn rất đẹp dành cho ngài”.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><strong>“Phòng </strong>đơn ư? “ gã này hét lên, “Tôi đã đặt phòng đôi kia mà? “</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><strong>Người </strong>thư ký nói lại với một giọng điều hết sức lịch sự, “ Để tôi kiểm tra lại xem, thưa ngài”. Anh ta kéo tập hồ sơ ghi danh sách khách hàng đặt chỗ trước ra và nói, “ Rất tiếc, thưa ngài. Bản fax , mà ngài đã gửi ngày hôm qua cho chúng tôi để đặt chỗ trước đã nói rõ “phòng đơn” ạ. Chúng tôi sẽ giao cho ngài một phòng đôi bất kỳ lúc nào chúng tôi có phòng trống. Nhưng bây giờ chúng tôi không còn phòng trống nào cả”.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><strong>Sau đó </strong> người khách này thô lỗ nói, “ Tôi cóc cần biết trên bản fax ghi cáci đếch gì, Tôi muốn có một phòng đôi”. “Anh có biết tôi là ai không?”, anh ta tiếp. “ Tôi sẽ cho anh mất việc. Rồi anh sẽ thấy. Tôi sẽ cho anh mất việc”.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><strong>Và </strong> mặc cho những lời thô lỗ của gã khách hàng nọ, người thư ký vẫn nhã nhặn, “ Thưa ngài, chúng tôi rất lấy làm tiếc về điều này nhưng chúng tôi chỉ làm theo những chỉ thị trong phiếu đặt của ngài thôi ạ”.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><strong>C</strong>uối cùng, gã khách hàng này, lúc đó thực sự đang rất tức giận nói, “ Bây giờ là phòng tốt nhất của khách sạn chết tiệt này thì tôi cũng không ở, tôi phương pháp quản lý ở khách sạn này thật tồi tệ” và hắn ta biến mất.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Tôi bước đến quầy thư ký hơn và lúc đó tôi suy nghĩ trong đầu ắt hẳn người thư ký sẽ rất buồn rầu khi bị chửi mắng trước mặt mọi người như thế. Nhưng không, anh ta vẫn vui vẻ chào đón tôi bằng câu, “ Chào quý ngài” như thường lệ. Khi anh ta đang lướt mắt qua danh sách khách hàng để tìm tên tôi thì tôi nói với anh ta rằng “ Tôi thực sự khâm phục anh vì khả năng tự kiềm chế của anh khi nãy. Anh là người có khả năng tự kiềm chế tốt thật đấy”.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">“Tôi thực sự không thể tức giận với những người như thế được”, anh ta nói. “Ngài thấy đấy, thực ra thì tôi cũng đâu phải là tức giận với tôi. Tôi chỉ là người đưa đầu chịu báng mà thôi. Người đàn ông tội nghiệp lúc nãy chắc có lẽ đang gặp rắc rối gì đó với vợ con của mình hay vừa mới bị thôi việc gì đó. Tôi chỉ là người để ông ta có cơ hội trút những tức giận ra ngoài cho vơi giận mà thôi. Bên dưới vẻ ngoài như thế, ắt hẳn ông ta là một người đáng mến. Hầu hết tất cả mọi người đều như thế cả mà”.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Bạn hãy cố nhớ hai câu đó nếu lần sau có ai đó tỏ ra tức giận với bạn Bạn hãy tự kiềm chế mình. Để chiến thắng trong những hoàn cnahr như thế, tốt nhất bạn nên để họ trút hết những giận dữ của họ bằng lời nói và sau đó bạn hãy quên đi.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Cách đây vài năm, trong khi đang chấm điểm những bài kiểm tra của sinh viên tôi tình cờ phát hiện có một bài kiếm tra khiến tôi bối rối. Người sinh viên viết bài kiểm tra đó đã tuyên bố trong những buổi thảo luận trước đó lại lớp học rằng năng lực của anh ta tốt hơn nhiều so với những gì anh ta thể hiện trong những bài kiểm tra như thế trước đó. Thực ra, anh ta là người mà tôi nghĩ rằng sẽ tốt nghiệp với số điểm cao nhất lớp. Thay vì nhét bài kiểm tra của anh ta xuống đấy, vì tôi thường có thói quen như thế thì tôi lại nhờ thư ký của mình gọi người sinh viên đó tới văn phòng để gặp tôi ngay.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Anh ta nhanh chóng xuất hiện. Trông anh ta có vẻ như vừa trải qua một việc gì đó rất khủng khiếp thì phải. Ngay sau khi anh ta ngồi xuống ngay ngắn, tôi nói với anh ta, “ Chuyện gì đã xảy ra vậy, Paul ? Thầy không hề mong đợi em viết bài kiểm tra như thế này?”</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Paul nhìn xuống bàn chân mình và đáp lời tôi, “ Thưa thầy, sau khi biết được rằng thầy đã phát hiện ra rằng em là người quay cóp gian lận, em thật sự không thể tập trung được vào bất cứ việc gì cả. Thực tình mà nói, đây là lần đầu tiên em quay cóp ở trường đại học. Bởi vì em muốn đạt điểm loại A nên em đã dùng những tài liệu thù nhỏ”. Lúc đó, trông anh ta thực sự đau khổ, anh ta nói tiếp với tôi. “ Rm nghĩ rằng thầy sẽ buộc em phải thôi học. Nguyên tắc của nhà trường là bất kỳ sinh viên nào gian lận dưới mọi hình thức đều buộc thôi học vĩnh viễn”.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Lúc đó Paul rất lo sợ rằng sự cố đó sẽ đến tại gia đình mình, sự cố đó sẽ ảnh hưởng xấu đến toàn bộ cuộc đời anh ta. Cuối cùng, tôi nói, “Bình tĩnh nào Paul. Để thầy giải thích cho em hiểu. Thầy đâu có phát hiện ra rằng em đã quay cóp đây. Thầy vẫn chưa biết mô tê gì cả cho đến khi em bước vào phòng và nói cho thầy biết. Thầy rất tiếc Paul à, rằng em đã quay cóp như thế”. Sau đó tôi tiếp, “ Paul à, em hãy nói cho thầy biết, em muốn thu được những gì sau khi tốt nghiệp trường đại học này ?”</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Lúc này anh ta đã bình tĩnh hơn. “ Ồ, thưa thầy, em nghĩ rằng mục tiêu hàng đầu là em sẽ học được cách sống sau khi theo học tịa trường đại học những em nghĩ giờ đây em đang thất bại một cách tồi tệ”.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">“Chúng ta có thể học hỏi theo nhiều cách khác nhau, thầy nghĩ là em có thể học được bài học thành công qua sự việc này rồi đấy” Tôi nói.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">“Khi em sử dụng tài liệu thu nhỉ, thầy biết chắc rằng lương tâm em rất cắn rứt, em cảm thấy trong lòng rất có lỗi. Bây giờ thầy ngồi đây không để thuyết giảng cho em hiểu rằng như thế nào là đúng, và như thế nào là sai. Nhưng chúng ta hãy cùng nhau nhìn nhận việc này theo khía cạnh thực tê.s Khi em làm bất kỳ việc gì trái với lương tâm mình, em cảm thấy tội lỗi và cảm xúc tội lỗi này sẽ bị nén chặt toàn bộ trong quá trình suy nghĩ của em. Em không thể suy nghĩ thẳng thắn được bởi vì tâm trí em luôn nói: “Mình sẽ bị phát hiện, mình sẽ bị phát hiện…”.</span></span></p><p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><a href="https://vnkienthuc.com/forums/nguoi-thanh-cong.438/" target="_blank"><img src="https://farm6.staticflickr.com/5188/5639255999_65fe0ae518_z.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></a></span></span></p><p></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">“Paul này, em muốn được điểm A, nhưng khi đạt được rồi thì lương tâm em có quên được việc làm sai trái của mình hay không?”</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Tôi tiếp tục chỉ ra cho Paul thấy, hiểu được rằng nỗi lo lắng căng thẳng luôn đeo bám một người sẽ dần dần bào mòn lòng tự tin của một người. Một người đàn ông kết hôn những có dan díu tình cảm bí mật với một cô gái khác sẽ luôn căng thẳng và cho rằng vợ mình sẽ phát hiện ra mối quan hệ vụng trộm đó. Tâm trí anh ta sẽ luôn đặt câu hỏi, “Liệu vợ mình có biết không nhỉ ? Liệu vợ mình có biết không nhỉ ?”, chính tình trạng căng thẳng này sẽ ăn mòn và thui chột lòng tự tin của anh ta, khiến anh ta chẳng làm được việc gì cho ra hồn cả trong những công việc ngoài xã hội và gia đình.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Tôi nhắc nhở với Paul rằng, những tên tội phạm thường bị bắt không phải hoàn toàn do cảnh sát phát hiện ra những chứng cớ cụ thể mà do chúng luôn cảm thấy dằn vặt lương tâm và hành động rất khác thường. Cảm giác tội lỗi khiến chúng lúc nào cũng cảm thấy bất an trong lòng, khiến chúng chẳng làm được việc gì cho ra hồn cả.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Từ trong tiềm thức của mỗi chúng ta, ai cũng hướng về “chân – thiện – mỹ”, ai cũng muốn suy nghĩ đúng và hành động đúng. Khi chúng ta đi ngược với thiên hướng bẩm sinh này điều đó có nghĩa là chúng ta đang rót vào lương tâ mình chứng bệnh xấu – tệ nhất, ung thư. Chứng ung thư này sẽ ngày càng phát triển bằng cách ngặm nhấm sự tự tin và niềm tin yêu của chúng ta. Chúng ta cần tránh thực hiện những việc khiến chúng ta phải tự hỏi lòng mình “ Mình sẽ bị phát hiện ra ? Mọi người sẽ phát hiện ra?”.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Đừng bao giờ lấy lòng tự tin và niềm tin của mình để đổi lấy điểm số A. Vâng, tôi rất vui vì cuối cùng Paul cũng hiểu điều đó. Sau đó tôi đề nghị anh ta ngồi xuống và làm lại bài kiểm tra của mình. Khi anh ta hỏi tôi câu, “ Thế còn hình phạt đối với em?” Tôi trả lời, “ Thầy biết rõ quy chế của nhà trường quy định về hình phạt cho những hình thức gian lận. Nhưng em biết đấy, nếu chúng ta đình chỉ học tập tất cả những sinh viên đã gian lận bằng hình thức nào đó thì một nửa giảng viên của nhà trưỡng cũng bị thôi việc. Và nếu chúng ta đình chỉ học tập tất cả những viên viên có ý đinh gian lận thì mọi người học đều phải đóng cửa mất”.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">“Vì vậy, thầy sẽ quên chuyện này nếu em đã hiểu được vấn đề này ở đây.”, tôi nói.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">“Em rất vui, thưa thầy”, Paul đáp.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Tôi bước đến kệ sách và lấy một cuốn sách có tựa đề là “ Năm mươi lăm với những nguyên tắc vàng ngọc” và nói, Paul này, em hãy đọc cuốn sách này và xem thử xem, qua những lời của J.C.Penney, điều gì đã giúp ông trở thành một trong những người giàu nhất nước Mỹ”.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Hãy làm những việc đúng đắn để lương tâm bạn luôn cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái. Và chính điều này sẽ giúp bạn xây dựng sự tự tin cho chính mình, Khi chúng ta làm những việc mà chúng ta biết chắc là sai trái, hai điều tiêu cực sẽ xuất hiện sau đây.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><em>Thứ nhất, chúng ta cảm thấy tội lỗi và chính tội lỗi này sẽ gặm nhấm sự tự tin cũng như niềm tin của chúng ta.</em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><em></em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"><em>Thứ hai, mọi người không sớm thì muộn cũng phát hiện ra việc làm sai trái của chúng ta, và họ sẽ mất niềm tin ở nơi chúng ta.</em></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Hãy làm những việc đúng đắn và hãy giữ vững sự tự tin, niềm tin của mình. Đó là cách để bạn suy nghĩ để hướng tới thành công.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'times new roman'">Sau đây là nguyên tắc đang cho bạn phải đọc đi đọc lại 30 lần. Bạn hãy đọc nó cho đến khi nó hoàn toàn hòa lẫn vào tâm hồn bạn. “<em> Để suy nghĩ một cách tự tin, bạn hãy hành động và cư xử một cách tự tin.</em></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ThangLongVN, post: 133106, member: 12833"] [SIZE=4][FONT=times new roman]Một người bạn của tôi, người này đang điều hành một công ty bán đồ trang sức bằng gỗ, đã diễn giải với tôi về cách anh ta nhìn nhận mọi người theo đúng khả năng của họ. “ Trước khi tôi gia nhập quân đội trong Thế chiến thứ hai, tôi cảm thấy sợ tất cả mọi người. Tôi lo lắng về những khiếm khuyết tinh thần và thể chất của mình. Tôi nghĩ rằng mình được sinh ra đời chỉ để thất bại mà thôi. Nhưng rồi, qua may mắn tình cơ do số mệnh, tôi đã bỏ rơi được nỗi sợ hãi này khi gia nhập quân đội. Trong suốt những năm 1942 và 1943, lúc quân đội đang bổ nhiệm chức rước cho từng người, tôi đã được bổ nhiệm làm nhiệm vụ huấn luyện tân binh. Ngày này sang ngày khác, tôi đã liên tục kiểm tra và huấn luyện cho những những tân binh mới, và khi càng nhìn thẳng vào họ thì tôi càng ít thấy sợ hãi hơn. Tất cả những tân binh đó đều xếp hàng dọc, mỗi hàng cả trăm người, chỉ có quần đùi màu xanh như những chú chim sẻ cùi, trông ai cũng giống như ai. Dĩ nhiên là cũng có người gầy người béo, người cao người thấp nhưng tất cả họ đều cảm thấy ngượng ngùng, bối rối và tất cả đều cảm thấy cô đơn, bơ vơ. Chỉ cách đó vài ngày trước khi họ gia nhập quân ngũ, họ là những nông dân, nhân viên kinh doanh, công nhân, chủ đồn điền, … Vài ngày trước, họ có nhiều thức khác. Nhưng khi gia nhập quân ngũ, trông họ gần như hoàn toàn giống nhau. Lúc đó tôi phát hiện ra một điều cơ bản. Tôi phát hiện ra rằng tất cả mọi người đều giống nhau ở nhiều khía cạnh, những khía cạnh giống nhau ở mọi người đều nhiều hơn những khía cạnh khác nhau ở họ. Tôi đã phát hiện ra rằng những người khác cũng rất giống với tôi. Họ cũng thích ăn ngon, nhớ nhà, mặc đồ đẹp, .. những khó khăn, rắc rối, họ cũng muốn được nghỉ ngơi, thư giãn… Vì vậy, nếu họ giống tôi nhiều đến thế thì chẳng có lý do gì để tôi phải sợ hãi cả. Giờ đây, tôi biết được rằng tất cả mọi người đều có nhiều điểm rất giống tôi, vì vậy tôi chẳng có lý do gì để sợ hãi cả”. Sau đây là hai cách để bạn có thể nhìn nhận mọi người theo đúng khả năng của họ: 1. [B]Hãy nhìn mọi người theo quan điểm cân bằng.[/B] Hãy ghi nhớ hai điểm này mỗi khi bạn tiếp xúc với một người nào đó: Thứ nhất, anh ta là một người quan trọng. Thực sự anh ta là một người quan trọng. Đồng thời bạn cũng phải nhớ rằng [I]bạn cũng quan trọng.[/I] Vì vậy, khi bạn tiếp xúc với một người nào đó, bạn hãy suy nghĩ theo cách này “ Cả hai người chúng ta đều quan trọng, chúng ta ngồi đây để cùng nhau thảo luận bàn bạc vì lợi ích của nhau”. Cách đây vài tháng, một thương gia đã gọi điện cho tôi để nói rằng ông ta chấp nhận thuê người thanh niên trẻ tuổi mà tôi đã giới thiệu với ông ta trước đó. “Anh có biết vi sao tôi thuê chàng thanh niên đó không?”. “Tôi không rõ nữa”, tôi trả lời. Ông ta tiếp, “ Ồ, đó là cách anh ta đã làm chủ được chinh sbanr thân mình, anh ta tỏ ra rất tự tin. Hầu hết tất cả mọi người nộp đơn xin việc đều tỏ vẻ sợ hãi. Họ chủ động trả lời tất cả những câu hỏi mà họ nghĩ rằng tôi sẽ hỏi họ. Xét về mặt nào đó thì hầu hết những người tìm tới tôi để xin việc đều có chút gì đó giống như gã ăn mày – họ chấp nhận tất cả những gì tôi có thể cho họ và chẳng đòi hỏi thêm một điều gì đặc biệt cả.[/FONT][/SIZE] [CENTER] [SIZE=4][FONT=times new roman][IMG]https://i277.photobucket.com/albums/kk64/quan_calvin10/Nature/Rainbow/Rainbow7.jpg[/IMG][/FONT][/SIZE][/CENTER] [SIZE=4][FONT=times new roman]Nhưng chàng thanh niên này thì ngược lại, anh ta kính trọng, ngưỡng mộ tôi nhưng anh ta cũng kín đáo ngưỡng mộ chính bản thân mình nữa. Hơn nữa, anh ta đã hỏi tôi nhiều câu hỏi như tôi đã hỏi anh ta. Anh ta hoàn toàn không phải là một chút chuột. Anh ta thực sự là một người đàn ông đấy, tôi chắc rằng anh ta sẽ làm việc tốt thôi”. Chính thái độ xem mình cũng quan trọng như mọi người và mọi người cũng quan trọng như mình sẽ giúp bạn cân bằng trong mọi tình huống. Mọi người sẽ quan trọng hơn bạn chỉ khi bạn nghĩ rằng họ quan trọng hơn bạn. Cho dù người khác có to cao hơn bạn, có quan trọng hơn ban nhiều nhưng bạn hãy luôn nhớ một điều là anh ta vẫn là một con người với những khát khau, mong ước, nhu cầu giống như bạn. [B]2. Thái độ cảm thông. Những [/B]người muốn hiếp đáp và quật ngã bạn không phải là hiếm hoi gì, xung quanh bạn luôn đầy rẫy những người như thế. Nếu bạn không chuẩn bị tinh thần sẵn sàng để đối phó với những người như thế, họ sẽ dễ dàng đấm mạnh vào lòng tự trọng của bạn và khiến bạn hoàn toàn bi ngã gục. [B]Cách đây vài tháng, [/B] tại bạn đặt chỗ trước của khác sạn M tôi đã chứng kiến một việc như sau: Lúc đó khoảng 5h chiều, khách sạn đang rất đông khách muốn đăng ký phòng. Người đứng trước tôi đưa tên của mình cho thư ký khách sạn bằng thái độ khá hách dịch. Người thư ký nói, “ Vâng, thư ngài Rick, chúng tôi có một phòng đơn rất đẹp dành cho ngài”. [B]“Phòng [/B]đơn ư? “ gã này hét lên, “Tôi đã đặt phòng đôi kia mà? “ [B]Người [/B]thư ký nói lại với một giọng điều hết sức lịch sự, “ Để tôi kiểm tra lại xem, thưa ngài”. Anh ta kéo tập hồ sơ ghi danh sách khách hàng đặt chỗ trước ra và nói, “ Rất tiếc, thưa ngài. Bản fax , mà ngài đã gửi ngày hôm qua cho chúng tôi để đặt chỗ trước đã nói rõ “phòng đơn” ạ. Chúng tôi sẽ giao cho ngài một phòng đôi bất kỳ lúc nào chúng tôi có phòng trống. Nhưng bây giờ chúng tôi không còn phòng trống nào cả”. [B]Sau đó [/B] người khách này thô lỗ nói, “ Tôi cóc cần biết trên bản fax ghi cáci đếch gì, Tôi muốn có một phòng đôi”. “Anh có biết tôi là ai không?”, anh ta tiếp. “ Tôi sẽ cho anh mất việc. Rồi anh sẽ thấy. Tôi sẽ cho anh mất việc”. [B]Và [/B] mặc cho những lời thô lỗ của gã khách hàng nọ, người thư ký vẫn nhã nhặn, “ Thưa ngài, chúng tôi rất lấy làm tiếc về điều này nhưng chúng tôi chỉ làm theo những chỉ thị trong phiếu đặt của ngài thôi ạ”. [B]C[/B]uối cùng, gã khách hàng này, lúc đó thực sự đang rất tức giận nói, “ Bây giờ là phòng tốt nhất của khách sạn chết tiệt này thì tôi cũng không ở, tôi phương pháp quản lý ở khách sạn này thật tồi tệ” và hắn ta biến mất. Tôi bước đến quầy thư ký hơn và lúc đó tôi suy nghĩ trong đầu ắt hẳn người thư ký sẽ rất buồn rầu khi bị chửi mắng trước mặt mọi người như thế. Nhưng không, anh ta vẫn vui vẻ chào đón tôi bằng câu, “ Chào quý ngài” như thường lệ. Khi anh ta đang lướt mắt qua danh sách khách hàng để tìm tên tôi thì tôi nói với anh ta rằng “ Tôi thực sự khâm phục anh vì khả năng tự kiềm chế của anh khi nãy. Anh là người có khả năng tự kiềm chế tốt thật đấy”. “Tôi thực sự không thể tức giận với những người như thế được”, anh ta nói. “Ngài thấy đấy, thực ra thì tôi cũng đâu phải là tức giận với tôi. Tôi chỉ là người đưa đầu chịu báng mà thôi. Người đàn ông tội nghiệp lúc nãy chắc có lẽ đang gặp rắc rối gì đó với vợ con của mình hay vừa mới bị thôi việc gì đó. Tôi chỉ là người để ông ta có cơ hội trút những tức giận ra ngoài cho vơi giận mà thôi. Bên dưới vẻ ngoài như thế, ắt hẳn ông ta là một người đáng mến. Hầu hết tất cả mọi người đều như thế cả mà”. Bạn hãy cố nhớ hai câu đó nếu lần sau có ai đó tỏ ra tức giận với bạn Bạn hãy tự kiềm chế mình. Để chiến thắng trong những hoàn cnahr như thế, tốt nhất bạn nên để họ trút hết những giận dữ của họ bằng lời nói và sau đó bạn hãy quên đi. Cách đây vài năm, trong khi đang chấm điểm những bài kiểm tra của sinh viên tôi tình cờ phát hiện có một bài kiếm tra khiến tôi bối rối. Người sinh viên viết bài kiểm tra đó đã tuyên bố trong những buổi thảo luận trước đó lại lớp học rằng năng lực của anh ta tốt hơn nhiều so với những gì anh ta thể hiện trong những bài kiểm tra như thế trước đó. Thực ra, anh ta là người mà tôi nghĩ rằng sẽ tốt nghiệp với số điểm cao nhất lớp. Thay vì nhét bài kiểm tra của anh ta xuống đấy, vì tôi thường có thói quen như thế thì tôi lại nhờ thư ký của mình gọi người sinh viên đó tới văn phòng để gặp tôi ngay. Anh ta nhanh chóng xuất hiện. Trông anh ta có vẻ như vừa trải qua một việc gì đó rất khủng khiếp thì phải. Ngay sau khi anh ta ngồi xuống ngay ngắn, tôi nói với anh ta, “ Chuyện gì đã xảy ra vậy, Paul ? Thầy không hề mong đợi em viết bài kiểm tra như thế này?” Paul nhìn xuống bàn chân mình và đáp lời tôi, “ Thưa thầy, sau khi biết được rằng thầy đã phát hiện ra rằng em là người quay cóp gian lận, em thật sự không thể tập trung được vào bất cứ việc gì cả. Thực tình mà nói, đây là lần đầu tiên em quay cóp ở trường đại học. Bởi vì em muốn đạt điểm loại A nên em đã dùng những tài liệu thù nhỏ”. Lúc đó, trông anh ta thực sự đau khổ, anh ta nói tiếp với tôi. “ Rm nghĩ rằng thầy sẽ buộc em phải thôi học. Nguyên tắc của nhà trường là bất kỳ sinh viên nào gian lận dưới mọi hình thức đều buộc thôi học vĩnh viễn”. Lúc đó Paul rất lo sợ rằng sự cố đó sẽ đến tại gia đình mình, sự cố đó sẽ ảnh hưởng xấu đến toàn bộ cuộc đời anh ta. Cuối cùng, tôi nói, “Bình tĩnh nào Paul. Để thầy giải thích cho em hiểu. Thầy đâu có phát hiện ra rằng em đã quay cóp đây. Thầy vẫn chưa biết mô tê gì cả cho đến khi em bước vào phòng và nói cho thầy biết. Thầy rất tiếc Paul à, rằng em đã quay cóp như thế”. Sau đó tôi tiếp, “ Paul à, em hãy nói cho thầy biết, em muốn thu được những gì sau khi tốt nghiệp trường đại học này ?” Lúc này anh ta đã bình tĩnh hơn. “ Ồ, thưa thầy, em nghĩ rằng mục tiêu hàng đầu là em sẽ học được cách sống sau khi theo học tịa trường đại học những em nghĩ giờ đây em đang thất bại một cách tồi tệ”. “Chúng ta có thể học hỏi theo nhiều cách khác nhau, thầy nghĩ là em có thể học được bài học thành công qua sự việc này rồi đấy” Tôi nói. “Khi em sử dụng tài liệu thu nhỉ, thầy biết chắc rằng lương tâm em rất cắn rứt, em cảm thấy trong lòng rất có lỗi. Bây giờ thầy ngồi đây không để thuyết giảng cho em hiểu rằng như thế nào là đúng, và như thế nào là sai. Nhưng chúng ta hãy cùng nhau nhìn nhận việc này theo khía cạnh thực tê.s Khi em làm bất kỳ việc gì trái với lương tâm mình, em cảm thấy tội lỗi và cảm xúc tội lỗi này sẽ bị nén chặt toàn bộ trong quá trình suy nghĩ của em. Em không thể suy nghĩ thẳng thắn được bởi vì tâm trí em luôn nói: “Mình sẽ bị phát hiện, mình sẽ bị phát hiện…”.[/FONT][/SIZE] [CENTER] [SIZE=4][FONT=times new roman][URL='https://vnkienthuc.com/forums/nguoi-thanh-cong.438/'][IMG]https://farm6.staticflickr.com/5188/5639255999_65fe0ae518_z.jpg[/IMG][/URL][/FONT][/SIZE][/CENTER] [SIZE=4][FONT=times new roman]“Paul này, em muốn được điểm A, nhưng khi đạt được rồi thì lương tâm em có quên được việc làm sai trái của mình hay không?” Tôi tiếp tục chỉ ra cho Paul thấy, hiểu được rằng nỗi lo lắng căng thẳng luôn đeo bám một người sẽ dần dần bào mòn lòng tự tin của một người. Một người đàn ông kết hôn những có dan díu tình cảm bí mật với một cô gái khác sẽ luôn căng thẳng và cho rằng vợ mình sẽ phát hiện ra mối quan hệ vụng trộm đó. Tâm trí anh ta sẽ luôn đặt câu hỏi, “Liệu vợ mình có biết không nhỉ ? Liệu vợ mình có biết không nhỉ ?”, chính tình trạng căng thẳng này sẽ ăn mòn và thui chột lòng tự tin của anh ta, khiến anh ta chẳng làm được việc gì cho ra hồn cả trong những công việc ngoài xã hội và gia đình. Tôi nhắc nhở với Paul rằng, những tên tội phạm thường bị bắt không phải hoàn toàn do cảnh sát phát hiện ra những chứng cớ cụ thể mà do chúng luôn cảm thấy dằn vặt lương tâm và hành động rất khác thường. Cảm giác tội lỗi khiến chúng lúc nào cũng cảm thấy bất an trong lòng, khiến chúng chẳng làm được việc gì cho ra hồn cả. Từ trong tiềm thức của mỗi chúng ta, ai cũng hướng về “chân – thiện – mỹ”, ai cũng muốn suy nghĩ đúng và hành động đúng. Khi chúng ta đi ngược với thiên hướng bẩm sinh này điều đó có nghĩa là chúng ta đang rót vào lương tâ mình chứng bệnh xấu – tệ nhất, ung thư. Chứng ung thư này sẽ ngày càng phát triển bằng cách ngặm nhấm sự tự tin và niềm tin yêu của chúng ta. Chúng ta cần tránh thực hiện những việc khiến chúng ta phải tự hỏi lòng mình “ Mình sẽ bị phát hiện ra ? Mọi người sẽ phát hiện ra?”. Đừng bao giờ lấy lòng tự tin và niềm tin của mình để đổi lấy điểm số A. Vâng, tôi rất vui vì cuối cùng Paul cũng hiểu điều đó. Sau đó tôi đề nghị anh ta ngồi xuống và làm lại bài kiểm tra của mình. Khi anh ta hỏi tôi câu, “ Thế còn hình phạt đối với em?” Tôi trả lời, “ Thầy biết rõ quy chế của nhà trường quy định về hình phạt cho những hình thức gian lận. Nhưng em biết đấy, nếu chúng ta đình chỉ học tập tất cả những sinh viên đã gian lận bằng hình thức nào đó thì một nửa giảng viên của nhà trưỡng cũng bị thôi việc. Và nếu chúng ta đình chỉ học tập tất cả những viên viên có ý đinh gian lận thì mọi người học đều phải đóng cửa mất”. “Vì vậy, thầy sẽ quên chuyện này nếu em đã hiểu được vấn đề này ở đây.”, tôi nói. “Em rất vui, thưa thầy”, Paul đáp. Tôi bước đến kệ sách và lấy một cuốn sách có tựa đề là “ Năm mươi lăm với những nguyên tắc vàng ngọc” và nói, Paul này, em hãy đọc cuốn sách này và xem thử xem, qua những lời của J.C.Penney, điều gì đã giúp ông trở thành một trong những người giàu nhất nước Mỹ”. Hãy làm những việc đúng đắn để lương tâm bạn luôn cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái. Và chính điều này sẽ giúp bạn xây dựng sự tự tin cho chính mình, Khi chúng ta làm những việc mà chúng ta biết chắc là sai trái, hai điều tiêu cực sẽ xuất hiện sau đây. [I]Thứ nhất, chúng ta cảm thấy tội lỗi và chính tội lỗi này sẽ gặm nhấm sự tự tin cũng như niềm tin của chúng ta. Thứ hai, mọi người không sớm thì muộn cũng phát hiện ra việc làm sai trái của chúng ta, và họ sẽ mất niềm tin ở nơi chúng ta.[/I] Hãy làm những việc đúng đắn và hãy giữ vững sự tự tin, niềm tin của mình. Đó là cách để bạn suy nghĩ để hướng tới thành công. Sau đây là nguyên tắc đang cho bạn phải đọc đi đọc lại 30 lần. Bạn hãy đọc nó cho đến khi nó hoàn toàn hòa lẫn vào tâm hồn bạn. “[I] Để suy nghĩ một cách tự tin, bạn hãy hành động và cư xử một cách tự tin.[/I][/FONT][/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KINH TẾ
THƯƠNG HIỆU
Doanh Nhân
Xây dựng sự tự tin và xua tan những lo sợ
Top