Viết đoạn văn (khoảng 150 chữ) phân tích một yếu tố nghệ thuật đặc sắc trong truyện ngắn Chữ người tử tù

Cô gái Bh.Nong

https://x.com/BhnongFood
Dàn ý đoạn văn phân tích một yếu tố nghệ thuật đặc sắc trong truyện ngắn Chữ người tử tù

- Mở đoạn: Giới thiệu và dẫn dắt vào yếu tố nghệ thuật đặc sắc trong truyện ngắn Chữ người tử tù: nghệ thuật đối lập giữa 2 nhân vật: viên quản ngục và Huấn Cao.

- Thân đoạn:

Khái quát về yếu tố nghệ thuật: viên quản ngục là người có địa vị cao chốn ngục tù - nơi giam giữ những người phạm tội. Huấn Cao là một người cương nghị, chính trực, dám đứng lên chống lại cái ác và bị nhốt vào tù chờ ngày lĩnh mức án cao nhất. Ở đó, tuy vai vế của viên quản ngục được coi trọng hơn nhưng ông lại khiêm nhường vì ngưỡng mộ nét chữ, tài năng của tên tử tù dẫn đến việc kính cẩn thiết đãi cực hậu hĩnh dành cho Huấn Cao. Ở cảnh cho chữ cuối câu chuyện, dù mình là người có địa vị nhưng viên quản ngục vẫn cúi đầu lĩnh giáo những điều Huấn Cao chỉ dạy và làm theo.

Phân tích yếu tố nghệ thuật: sự đối lập vai vế giữa hai nhân vật này làm cho tình tiết của câu chuyện thêm thú vị hơn khi người vai vế cao hơn lại kính cẩn, ngưỡng mộ một tên tử tù sắp đến ngày lĩnh án. Chính sự đối lập này đã làm cho nét đẹp của thiên lương được tỏa sáng, rằng trong bất kì hoàn cảnh nào, cái tốt cũng được ca ngợi, nhận được hào quang mà nó xứng đáng có. Cũng chính sự thiên lương xóa bỏ đi khoảng cách của con người, đưa con người đến gần nhau hơn vượt mọi rào cản của hoàn cảnh.

Ý nghĩa của yếu tố nghệ thuật: nghệ thuật đối lập này làm cho câu chuyện thêm sinh động, hấp dẫn hơn và tạo nên thành công vang dội cho tác phẩm cũng như khẳng định tên tuổi, phong cách văn chương của nhà văn Nguyễn Tuân trong kho tàng văn học Việt Nam.

- Kết đoạn: khái quát vẻ đẹp của nghệ thuật đó.

-----
Bài làm tham khảo

Một yếu tố nghệ thuật đặc sắc trong truyện ngắn Chữ người tử tù đó là không gian. Câu chuyện được miêu tả trong cảnh ngục tù, nơi chất chứa những cái xấu, cái ác. Phòng ẩm thấp, bẩn thỉu, đầy những phân gián, phân chuột… Vậy mà, giữa khung cảnh đấy, ánh sáng của ngọn đuốc trong đêm thắp lên làm bừng tỉnh viên quản ngục. Huấn Cao cho chữ viên quản ngục trong bộ dạng không thể thảm hơn nhưng khí phách toát ra khiến con người ta phải ngưỡng mộ, trầm trồ. Con người có thể chung sống với cái xấu nhưng không thể để cái xấu hòa vào mình. Cảnh cho chữ cũng vậy, như một lời minh chứng rằng, cái đẹp không thể tồn tại với cái xấu. Phải giữ được sự thiện lương dù trong hoàn cảnh nào.
 
Tham khảo 2

Nguyễn Tuân là một tác giả nổi tiếng có nhiều đóng góp quan trọng cho nền văn học Việt Nam. Ông đã để lại nhiều tác phẩm nổi tiếng, một trong số đó ta không thể không nhắc đến truyện ngắn Chữ người tử tù. Nôi bật trong câu chuyện chính là nghệ thuật đối lập giữa hai nhân vật: Viên quản ngục và người tử tù Huấn Cao. Viên quản ngục là người có địa vị cao chốn ngục tù - nơi giam giữ những người phạm tội. Huấn Cao là một người cương nghị, chính trực, dám đứng lên chống lại cái ác và bị nhốt vào tù chờ ngày lĩnh mức án cao nhất. Ở đó, tuy vai vế của viên quản ngục được coi trọng hơn nhưng ông lại khiêm nhường vì ngưỡng mộ nét chữ, tài năng của tên tử tù dẫn đến việc kính cẩn thiết đãi cực hậu hĩnh dành cho Huấn Cao. Ở cảnh cho chữ cuối câu chuyện, dù mình là người có địa vị nhưng viên quản ngục vẫn cúi đầu lĩnh giáo những điều Huấn Cao chỉ dạy và làm theo. Sự đối lập vai vế giữa hai nhân vật này làm cho tình tiết của câu chuyện thêm thú vị hơn khi người vai vế cao hơn lại kính cẩn, ngưỡng mộ một tên tử tù sắp đến ngày lĩnh án. Chính sự đối lập này đã làm cho nét đẹp của thiên lương được tỏa sáng, rằng trong bất kì hoàn cảnh nào, cái tốt cũng được ca ngợi, nhận được hào quang mà nó xứng đáng có. Cũng chính sự thiên lương xóa bỏ đi khoảng cách của con người, đưa con người đến gần nhau hơn vượt mọi rào cản của hoàn cảnh. Nghệ thuật đối lập này làm cho câu chuyện thêm sinh động, hấp dẫn hơn và tạo nên thành công vang dội cho tác phẩm cũng như khẳng định tên tuổi, phong cách văn chương của nhà văn Nguyễn Tuân trong kho tàng văn học Việt Nam.
 
Tham khảo 3

Trong “Chữ người tử tù” tình huống truyện xoay quanh cuộc gặp gỡ kỳ ngộ giữa Huấn Cao và quản ngục. Đó là một tình huống có tính chất éo le, kịch tính và ngang trái, bởi Huấn Cao là tử tù cò quản ngục là quản tù; Huấn Cao đứng đầu đội quân phiến loạn triều đình còn quản ngục lại là công cụ bảo vệ triều đình, đại diện cho triều đình. Huấn Cao là một anh hùng có chí khí, khí phách hiên ngang và có tài viết chữ thư pháp được ví như người tài lưng đeo gươm tay mềm mại bút hoa còn quản ngục mặc dù sống trong chốn cặn bã, lừa lọc, tàn nhẫn nhưng lại yêu cái đẹp, trọng người tài. Huấn Cao bị cầm tù về nhân thân nhưng tự do về thân cách còn quản ngục tự do về nhân thân nhưng lại bị cầm tù bởi nhân cách. Trên bình diện xã hội, họ ở hai chiến tuyến đối lập nhau, chính vì thế tình huống truyện càng gay gắt và kịch tính hơn. Tình huống truyện giúp cho cốt truyện phát triển từ cuộc gặp gỡ đến sự biệt đại của quản ngục cho Huấn Cao rồi đến sự hiểu nhầm của Huấn Cao trước tấm lòng của quản ngục để rồi sự trân trọng và quý mến khi nhận ra tấm lòng chân thành và sự biệt đãi của quản ngục, một người biết quý trọng người tài, yêu cái đẹp. Bằng tài năng và tấm lòng yêu con người, yêu cái đẹp. Nguyễn Tuân đã sáng tạo ra được tình huống truyện đặc sắc và hấp dẫn, chỉ có thể là một cây bút tài năng mới thành công như vậy. Chữ người tử tù luôn là một truyện ngắn hấp dẫn bởi giọng riêng của Nguyễn Tuân.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top