Vì tớ là con trai, tớ không biết thể hiện tình cảm nên đôi khi tớ rất hay lố ngố. Ấy cũng thích như vậy mà phải không?
Và vì tớ thích cậu nên tớ hơi ngố tí:
- Một hôm, khi đang cùng ấy bon bon trên đường. Để bù lại những lúc không gặp ấy, tớ đã thao thao bất tuyệt cho ấy nghe về những chuyện vui ở lớp. Mải mê với những câu chuyện, tớ quên mất kiểm soát tốc độ đi. Tớ băng qua đường trong khi vẫn còn nói và thậm chí còn ngoác miệng cười ha hả như mọi khi. Qua đường, đi thêm lại 1 đoạn nữa rồi nhìn sang chẳng thấy ấy đâu??? Thì ra ấy vẫn còn đang bên kia đường và tròn mắt nhìn tớ Đthiệt sự là trừng mắt rồi sau đó ấy cười ngặt nghẽo luônẠ, hì hì...
- Trước giờ tớ cứ tưởng con gái thích màu hồng hay những thứ đại loại thế. Hôm nọ, bọn tớ đang đi dạo gần khu Nhà thờ Đức Bà. Ấy bảo ấy thích ăn kẹo bông. Thế là tớ thẳng tiến xe kẹo bông và xách về 2 cây: 1 trắng - 1 hồng. Tớ bảo ấy chọn đi và trong lòng cảm thấy rất hứng thú. Ai dè, ấy lấy cây màu trắng và nói: "Thích màu hồng huh? Có biết để tạo màu người ta dùng nhiều chất hóa học lắm ko?"... Diễn biến tiếp theo là: người qua đường được dịp thấy một cậu nhóc hì hà hì hục gặm cây kẹo bông màu hồng với khuôn mặt cũng hồng nốt và một cô bé đang cười rất tươi đi cùng.
- Một hôm khác, trong câu lạc bộ thể thao chung của 2 đứa có tổ chức trò chơi vượt chướng ngại vật. Tớ vừa là trọng tài vừa kiêm nhiệm vụ sẵn sàng đỡ mấy bạn từ trên cây nhảy xuống. Đến lượt ấy thi, tớ rất hồi hộp sợ ấy ngã nhưng không ngờ... Có khi ấy khỏe, nhanh hơn cả tớ!
- Hôm nhà tớ có đám, tớ nhờ ấy sang bưng quả. Lúc nhập tiệc, tớ - vai trò chủ nhà kiêm vai trò của một người con trai - gắp thức ăn cho các bạn, chị ngồi xung quanh. Chẳng hay do căng thẳng vì được ngồi kế ấy hay không, tay tớ run như cầy sấy và đánh rớt thức ăn trên đường từ giữa bàn về chỗ ấy. Thiệt là ngượng hết chỗ nói.
- Nhớ lúc mới có trò chơi "Thám hiểm căn nhà ma". Tớ là người rủ ấy trước. Nhưng ai ngờ... tớ nhát gan thế không biết - thiệt là một sự thật khó chấp nhận được. Tớ không nghĩ rằng ấy hào hứng xung phong dẫn đầu. Còn tớ thì... eo ôi... Khi vào trong đó, nếu tớ có níu tay ấy thật chặt thì ấy hãy tin là tớ... sợ, chứ đừng nghĩ tớ đang muốn... nắm tay nha!
- Và vì tớ là con trai, tớ không biết thể hiện tình cảm nên đôi khi tớ rất hay lố ngố. Ấy cũng thích như vậy mà phải không? À mà nè, sắp tới kì kiểm tra cuối học kì 2 rồi. Ấy nhớ học bài kĩ càng nhé. Tớ chúc ấy gặp hái được nhiều thành công nghen!
Và vì tớ thích cậu nên tớ hơi ngố tí:
- Một hôm, khi đang cùng ấy bon bon trên đường. Để bù lại những lúc không gặp ấy, tớ đã thao thao bất tuyệt cho ấy nghe về những chuyện vui ở lớp. Mải mê với những câu chuyện, tớ quên mất kiểm soát tốc độ đi. Tớ băng qua đường trong khi vẫn còn nói và thậm chí còn ngoác miệng cười ha hả như mọi khi. Qua đường, đi thêm lại 1 đoạn nữa rồi nhìn sang chẳng thấy ấy đâu??? Thì ra ấy vẫn còn đang bên kia đường và tròn mắt nhìn tớ Đthiệt sự là trừng mắt rồi sau đó ấy cười ngặt nghẽo luônẠ, hì hì...
- Trước giờ tớ cứ tưởng con gái thích màu hồng hay những thứ đại loại thế. Hôm nọ, bọn tớ đang đi dạo gần khu Nhà thờ Đức Bà. Ấy bảo ấy thích ăn kẹo bông. Thế là tớ thẳng tiến xe kẹo bông và xách về 2 cây: 1 trắng - 1 hồng. Tớ bảo ấy chọn đi và trong lòng cảm thấy rất hứng thú. Ai dè, ấy lấy cây màu trắng và nói: "Thích màu hồng huh? Có biết để tạo màu người ta dùng nhiều chất hóa học lắm ko?"... Diễn biến tiếp theo là: người qua đường được dịp thấy một cậu nhóc hì hà hì hục gặm cây kẹo bông màu hồng với khuôn mặt cũng hồng nốt và một cô bé đang cười rất tươi đi cùng.
- Một hôm khác, trong câu lạc bộ thể thao chung của 2 đứa có tổ chức trò chơi vượt chướng ngại vật. Tớ vừa là trọng tài vừa kiêm nhiệm vụ sẵn sàng đỡ mấy bạn từ trên cây nhảy xuống. Đến lượt ấy thi, tớ rất hồi hộp sợ ấy ngã nhưng không ngờ... Có khi ấy khỏe, nhanh hơn cả tớ!
- Hôm nhà tớ có đám, tớ nhờ ấy sang bưng quả. Lúc nhập tiệc, tớ - vai trò chủ nhà kiêm vai trò của một người con trai - gắp thức ăn cho các bạn, chị ngồi xung quanh. Chẳng hay do căng thẳng vì được ngồi kế ấy hay không, tay tớ run như cầy sấy và đánh rớt thức ăn trên đường từ giữa bàn về chỗ ấy. Thiệt là ngượng hết chỗ nói.
- Nhớ lúc mới có trò chơi "Thám hiểm căn nhà ma". Tớ là người rủ ấy trước. Nhưng ai ngờ... tớ nhát gan thế không biết - thiệt là một sự thật khó chấp nhận được. Tớ không nghĩ rằng ấy hào hứng xung phong dẫn đầu. Còn tớ thì... eo ôi... Khi vào trong đó, nếu tớ có níu tay ấy thật chặt thì ấy hãy tin là tớ... sợ, chứ đừng nghĩ tớ đang muốn... nắm tay nha!
- Và vì tớ là con trai, tớ không biết thể hiện tình cảm nên đôi khi tớ rất hay lố ngố. Ấy cũng thích như vậy mà phải không? À mà nè, sắp tới kì kiểm tra cuối học kì 2 rồi. Ấy nhớ học bài kĩ càng nhé. Tớ chúc ấy gặp hái được nhiều thành công nghen!
NÀNG GẤU