Bỗng một ngày bạn cảm thấy trái tim mình lạc nhịp, khẽ đập rộn ràng trước nụ cười của chàng hot – boy lớp bên, rồi có lúc lại đỏ mặt ngượng ngùng chỉ vì một cái nhìn vô tình của người ta. Và bạn nhận ra rằng mối quan tâm hàng đầu của bạn giờ không còn là gia đình, bạn bè hay học hành nữa, bạn dành thời gian để nghĩ đến cậu ấy nhiều hơn…
Những cô bạn tuổi teen hồn nhiên mà sâu lắng, mơ mộng và suy tư vẫn thường gặp phải tình huống như vậy đấy. Ôi! Cái tuổi chuông gió dễ rung rinh, xao xuyến… Ở cái khoảnh khắc ấy, cảm giác yêu thương như sóng gợn lăn tăn trong mỗi tâm hồn. Những cảm xúc thơ ngây nảy nở một cách tự nhiên, nhẹ nhàng như giọt sương còn đọng trên cánh hoa trong buổi bình mình, khẽ khàng tựa chút hơi thở ngọt ngào của bà mẹ thiên nhiên phả lên từng ngọn cỏ mùa xuân…
Chút rung động đầu đời mềm mại là thế, đáng yêu là thế nhưng cũng đủ khiến tâm trí cô trò nhỏ bị xáo trộn. Bạn chẳng thể thổ lộ điều này với cha mẹ hay thầy cô – những người từng trải, có nhiều kinh nghiệm hơn hẳn nhưng luôn cứng nhắc và khô khan trong mắt bạn. Trái lại, các cô bạn thân sẽ được bạn tin tưởng tuyệt đối. Họ giúp bạn nghĩ cách để làm quen, nói chuyện và đôi khi là “tỏ tình” với người ấy… Việc học hành đan xen với chuyện tình cảm làm cho kết quả học tập của bạn không còn được như ý muốn…
Tôi không có ý chê trách những cảm xúc trong lành, êm dịu nhưng cũng có phần nông nổi, bồng bột của tuổi học trò. Bởi vì tôi cũng là một nữ sinh THPT như bao ai khác, cũng biết nhớ nhung, yêu thương, hờn giận… Nhưng bạn ơi1 Bạn có nhận ra rằng những tình cảm lúc này của mình thật mơ hồ, vu vơ và mỏng manh không? Bạn có biết tại sao tuổi học trò chúng mình vẫn được người ta gọi là tuổi “chuông gió” không?
Những cô bạn tuổi teen hồn nhiên mà sâu lắng, mơ mộng và suy tư vẫn thường gặp phải tình huống như vậy đấy. Ôi! Cái tuổi chuông gió dễ rung rinh, xao xuyến… Ở cái khoảnh khắc ấy, cảm giác yêu thương như sóng gợn lăn tăn trong mỗi tâm hồn. Những cảm xúc thơ ngây nảy nở một cách tự nhiên, nhẹ nhàng như giọt sương còn đọng trên cánh hoa trong buổi bình mình, khẽ khàng tựa chút hơi thở ngọt ngào của bà mẹ thiên nhiên phả lên từng ngọn cỏ mùa xuân…
Chút rung động đầu đời mềm mại là thế, đáng yêu là thế nhưng cũng đủ khiến tâm trí cô trò nhỏ bị xáo trộn. Bạn chẳng thể thổ lộ điều này với cha mẹ hay thầy cô – những người từng trải, có nhiều kinh nghiệm hơn hẳn nhưng luôn cứng nhắc và khô khan trong mắt bạn. Trái lại, các cô bạn thân sẽ được bạn tin tưởng tuyệt đối. Họ giúp bạn nghĩ cách để làm quen, nói chuyện và đôi khi là “tỏ tình” với người ấy… Việc học hành đan xen với chuyện tình cảm làm cho kết quả học tập của bạn không còn được như ý muốn…
Tôi không có ý chê trách những cảm xúc trong lành, êm dịu nhưng cũng có phần nông nổi, bồng bột của tuổi học trò. Bởi vì tôi cũng là một nữ sinh THPT như bao ai khác, cũng biết nhớ nhung, yêu thương, hờn giận… Nhưng bạn ơi1 Bạn có nhận ra rằng những tình cảm lúc này của mình thật mơ hồ, vu vơ và mỏng manh không? Bạn có biết tại sao tuổi học trò chúng mình vẫn được người ta gọi là tuổi “chuông gió” không?
Nguyễn Hà Thu