[FONT="]Khi mới đến đây tôi cảm thấy rất đơn độc.Đau buồn chiếm ngự tôi,tôi chỉ mong được sự cảm thông.Tôi thấy hàng ngàn người với thân xác chẳng khác gì tôi.Người ta gắn cho tôi một con số và xếp vào loại “tử vong vì tai nạn giao thông”.Ngày tôi chết là một ngày đi học bình thường như mọi ngày.Ưowsc gì lúc đó tôi đi xe buýt!Nhưng tôi chán xe buýt.Tôi cong nhớ mình đã nói ngon nói ngọt với mẹ:[/FONT]
[FONT="]- Mẹ cho con một lần nữa đi tất cả tụi bạn đều lái xe cả.[/FONT]
[FONT="]14:5’,tôi quăng sách vở vào ngăn tủ.Tự do,tôi sung sướng vì sẽ được lái xe một mình đi đâu thùy thích.[/FONT]
[FONT="] Tai nạn xảy ra như một điều không thể tránh khỏi.Tôi đã phóng xe một cách ngu ngốc,liều lĩnh.Lúc đó tôi đang vui vẻ tận hưởng sự tự do.Điều cuối cùng tôi nhớ là nghe tiếng xe đụng và người bị giật mạnh.Mảnh kính và sắt vụn bay khắp nơi.Toàn thân tôi như bị lộn tung cả ra ngoài.Tôi nghe được tiếng mình thét lên.[/FONT]
[FONT="] Đột nhiên tôi tỉnh dậy thật là yên tĩnh.Một viên cảnh sát đứng phía trên tôi.Có cả bác sĩ.Thân xác của tôi tả tơi,đẫm máu,găm đầy mảnh kính.Lạ thay,tôi không hề cảm thấy gì cả.Ê,đừng phủ tấm vải lên mặt tôi.Tôi không thể chết được.Tôi chỉ mới 17 tuổi.Tôi có cuộc hẹn tối nay.Trước mặt tôi là một cuộc sống tuyệt vời.Tôi vẫn chưa sống được là bao.Tôi không thể chết được.[/FONT]
[FONT="] Sau đó,tôi được đưa vào một ngăn kéo,gia đình đến nhận diện.Tại sao mọi người lại nhìn tôi như vậy?Tại sao tôi phải nhìn vào mắt mẹ khi mẹ đang phải chịu một gánh nặng lớn nhất đời.Bỗng nhiên cha tôi già hẳn đi,cha nói với nhân viên phụ trách:[/FONT]
[FONT="]- Phải đó là con chúng tôi.[/FONT]
[FONT="] Tang lễ thật kì lạ.Tất cả họ hàng và bạn bè tiến đến phía quan tài.Chưa bao giờ tôi thấy học nhìn tôi với cặp mắt buồn như thế.Vài đứa bạn bật khóc,vài cô bé khẽ chạm vào tay tôi khóc nức nở.[/FONT]
[FONT="] Ai đó hãy làm ơn đánh thức tôi dậy.Đưa tôi ra khỏi đây!Tôi không chịu nổi cảnh cha mẹ khổ như thế này.Ông bà tôi quá đau đớn,bước đi không nổi,mấy đứa em ngồi như người vô hồn,cất bước như người máy.Mọi người trong tâm trạng sững sờ.Không ai có thể tin nổi ngay cả tôi cũng không thể tin nữa.[/FONT]
[FONT="] Làm ơn đừng chôn tôi!Tôi chưa chết.Tôi còn phải làm nhiều việc trong cuộc sống!Tôi muốn được cười,được chạy nhảy,được khiêu vũ.Đừng bỏ tôi xuống lòng đất!Ôi chúa ơi!Nếu ngài cho con chỉ một cơ hội nữa,con hứa con sẽ là người lái xe thận trọng nhất thế gian này.Con chỉ muốn có thêm một cơ hội,chúa ơi,con chỉ mới 17 tuổi[/FONT]
[FONT="]- Mẹ cho con một lần nữa đi tất cả tụi bạn đều lái xe cả.[/FONT]
[FONT="]14:5’,tôi quăng sách vở vào ngăn tủ.Tự do,tôi sung sướng vì sẽ được lái xe một mình đi đâu thùy thích.[/FONT]
[FONT="] Tai nạn xảy ra như một điều không thể tránh khỏi.Tôi đã phóng xe một cách ngu ngốc,liều lĩnh.Lúc đó tôi đang vui vẻ tận hưởng sự tự do.Điều cuối cùng tôi nhớ là nghe tiếng xe đụng và người bị giật mạnh.Mảnh kính và sắt vụn bay khắp nơi.Toàn thân tôi như bị lộn tung cả ra ngoài.Tôi nghe được tiếng mình thét lên.[/FONT]
[FONT="] Đột nhiên tôi tỉnh dậy thật là yên tĩnh.Một viên cảnh sát đứng phía trên tôi.Có cả bác sĩ.Thân xác của tôi tả tơi,đẫm máu,găm đầy mảnh kính.Lạ thay,tôi không hề cảm thấy gì cả.Ê,đừng phủ tấm vải lên mặt tôi.Tôi không thể chết được.Tôi chỉ mới 17 tuổi.Tôi có cuộc hẹn tối nay.Trước mặt tôi là một cuộc sống tuyệt vời.Tôi vẫn chưa sống được là bao.Tôi không thể chết được.[/FONT]
[FONT="] Sau đó,tôi được đưa vào một ngăn kéo,gia đình đến nhận diện.Tại sao mọi người lại nhìn tôi như vậy?Tại sao tôi phải nhìn vào mắt mẹ khi mẹ đang phải chịu một gánh nặng lớn nhất đời.Bỗng nhiên cha tôi già hẳn đi,cha nói với nhân viên phụ trách:[/FONT]
[FONT="]- Phải đó là con chúng tôi.[/FONT]
[FONT="] Tang lễ thật kì lạ.Tất cả họ hàng và bạn bè tiến đến phía quan tài.Chưa bao giờ tôi thấy học nhìn tôi với cặp mắt buồn như thế.Vài đứa bạn bật khóc,vài cô bé khẽ chạm vào tay tôi khóc nức nở.[/FONT]
[FONT="] Ai đó hãy làm ơn đánh thức tôi dậy.Đưa tôi ra khỏi đây!Tôi không chịu nổi cảnh cha mẹ khổ như thế này.Ông bà tôi quá đau đớn,bước đi không nổi,mấy đứa em ngồi như người vô hồn,cất bước như người máy.Mọi người trong tâm trạng sững sờ.Không ai có thể tin nổi ngay cả tôi cũng không thể tin nữa.[/FONT]
[FONT="] Làm ơn đừng chôn tôi!Tôi chưa chết.Tôi còn phải làm nhiều việc trong cuộc sống!Tôi muốn được cười,được chạy nhảy,được khiêu vũ.Đừng bỏ tôi xuống lòng đất!Ôi chúa ơi!Nếu ngài cho con chỉ một cơ hội nữa,con hứa con sẽ là người lái xe thận trọng nhất thế gian này.Con chỉ muốn có thêm một cơ hội,chúa ơi,con chỉ mới 17 tuổi[/FONT]