Giao Su Vọc
New member
- Xu
- 0
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Vào những năm đầu thế kỷ XVII, nhiều người Kinh, người Hoa đã đến vùng đất quanh năm nước ngập, khí hậu ẩm ướt, sông ngòi để khai phá, lập nghiệp… Hình thành nên cộng đồng dân cư. Vòng đất ấy ngày nay là Sadec.
[/FONT]
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]Ngược dòng lịch sử, 2000 năm trước nơi đây là vương quốc Phù Nam và tồn tại đến năm 627. Trong khoảng thời gian đó có giai đoạn phát triển rực rỡ, nhất là từ thế kỷ thứ I đến thế kỷ thứ VII ( sau công nguyên); cũng từng có 100 năm chiến tranh với Chân Lạp. Vương quốc Phù Nam đã bị Chân Lạp tiêu diệt để lập nên Thủy Chân Lạp ( vùng đất Campuchia ngày nay là Lục Chân Lạp). Đây là hai nhà nước độc lập và thường thôn tính lẫn nhau. Chúa Nguyễn có lúc cũng đã viện binh giúp đỡ Chiêm Thành để đưa quân đánh Thủy Chân Lạp…
[/FONT]
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]
Bờ sông Sa Đéc - năm 1900
[/FONT]
Bờ sông Sa Đéc - năm 1900
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Năm 1757 vua Chân Lạp là Nặc Nguyên mất, chú họ là Nặc Nhuận quyền coi việc nước( nhiếp chính) xin hiến đất Srok Treang ( tức đất ba Thắc, gồm: Sóc Trăng, Bạc Liêu) Preah Treang( tức đất Trà Vang, gồm: Trà Vinh, Bến Tre) để cầu xin chúa Nguyễn Phước Khoát sắc phong làm vua Chân Lạp. Sự việc đang tiến hành thì Nặc Nhuận bị con rễ là Nặc Hinh giết chết để cướp ngôi. Lúc bấy giờ, quá bất bình nên Nặc Tôn ( con của Nặc Nhuận ) chạy sang Hà Tiên nhờ Mạc Thiên Tứ tâu với chúa Nguyễn xin sắc phong làm vua Chân Lạp. Chúa Nguyễn chấp thuận và sai thống suất Trương Phước Du cùng Mạc Thiên Tứ đem quân đánh dẹp Nắc Hinh rồi đưa Nặc Tôn về nước và sắc phong là Phiên Vương. Tạ ơn cao lớn đó, Nặc Tôn cắt đất Tầm Phong Long được Nguyễn Cư Trinh lập thành 3 đạo: Châu Đốc Đạo, Tân Châu Đạo và Đông Khẩu Đạo ( Đông Khẩu Đạo mà ngày nay là Thị Xã Sade91c, Huyện Lai Vung, Huyện Lấp Vò của tỉnh Đồng Tháp ).
[/FONT]
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Như vậy, 1757 vùng đất Tầm Phong Long đã thuộc quyền đã thuộc quyền cai quản của chúa Nguyễn, chính thức là chủ quyền của Việt Nam ( mặc dù trước đó đã có người Việt sinh sống, Sadec đã được hình thành từ lâu). Chúa Nguyễn đã thi hành những chính sách đặc biệt đối với khai phá đất hoang, cho phép biến ruộng đất khai hoang thành ruộng đất tư nhân. Đông Khẩu Đạo là đơn vị hành chánh tại vùng đất mới tiếp quản, mới khai hoang. Ở đây chưa tổ chức một cách hoàn chỉnh bộ máy hành chính được; vì vậy tạm thời giao cho quân binh quản lý để trong thời gian sớm nhất hình thành nên bộ máy quản lý hành chánh.
[/FONT]
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Trong vòng chưa đầy 30 năm, cộng đồng người Kinh, người Hoa tại đây đã triệt để khai thác mọi tiềm năng và lợi thế vốn có của nó, biến vùng đất Tầm phong Long hoang vu, sình lầy, đầy những khó khăn trở ngại thành vùng đất trù phú, lập nên 60 thôn, có những thôn mà diện tích thuộc loại lớn ở Nam Bộ như: Vĩnh Phước, Tân Long, Tân Lập, Tân Hựu…
[/FONT]
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]
Bệnh viện Sa Đéc - năm 1900
[/FONT]
Bệnh viện Sa Đéc - năm 1900
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Trước làn song tự phát di cư vào Nam sinh sống của dân Ngũ Quãng ( Quảng Yên, Quảng Trị, Quảng Bình, Quảng Nam, Quảng Ngãi), buộc chúa Nguyễn phải cử người tổ chức các cuộc di cư này và lập nên các thôn, làng, xóm, ấp của cộng đồng người Việt. Bảo vệ dân chúng khẩn hoang và xác lập chủ quyền là hai quá trình được tiến hành song song; đồng thời, trong đó, xác lập chủ quền là để bảo vệ tính hợp pháp của công cuộc khẩn hoang chính là cơ sở để xác lập chủ quyền một cách thực sự. sadec, chỉ sau hơn một thế kỷ, tính từ đầu thế kỷ thứ 17 cho đến giữa thế kỷ thứ 18, đã hoàn toàn nằm trong lãnh thổ của nước Việt Nam, đã nhanh chóng trở thành vùng phát triển về nhiều mặt. Đây là thành quả lao động của cả cộng đồng dân cư sadec. Trong đó vai trò của các lớp cư dân người Việt, người Hoa, người Khơ- mơ… là rất nổi bật.
[/FONT]
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Vào cuối thế kỷ XVIII, khi chủ nghĩa tư bản ở Châu Âu phát triển, nhiều thương nhân Tây như: Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Hà Lan, Anh… trên đường tìm “đối tác”, bằng thuyền buôn đã đi trên sông Cửu Long và ngang qua Sadec, họ đến thẳng Nam Vang (Phnom – pênh), lên tới băng Cốc, Miến Điện (Myanmar) với nhiều nguồn lợi béo bộ. Để rồi không lâu sau, dần dần Sa đéc đã trờ thành một đầu mối giao lưu, mua bán khá sầm uất trong vùng…
[/FONT]
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Khi thực dân Pháp xâm chiếm Nam Kỳ, họ đã khai thong tuyến đường thủy Sài Gòn – Nam Vang, tàu hơi nước của học đã đi ngang Sa Đéc. Cả xứ Nam Kỳ hồi ấy chủ yếu đi lại bằng đường thủy, hệ thống sông ngòi chằng chịt đã nối Sa đéc với các địa phương trong vùng; Sa đéc trở thành đầu mối tập kết hành khách và hang hóa vận chuyển đi các nơi. Khi giao thong đường bộ phát triển, con đường nối liền Sài Gòn – Hà Tiên được hình thành ngang qua Sa Đéc. Bấy nhiêu đó cũng đủ thấy vị trí khá thuận lợi về nhiều mặt để sa Đéc phát triển từ rất sớm.
[/FONT]
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]Là những cư dân lưu tán từ miền Bắc, miền Trung vào đây, vốn chữ Nho còn đọng ít nhiều trong họ. Bởi không muồn mất cái chữ của tổ phụ mà có nhiều người vẫn theo nghiệp đèn sách; vì vậy mà trường phủ Tân Thành đã có từ năm 1832 ở Sa Đéc; về sau, khi Tây Học đang lấn lướt nhưng các môn sinh chốn “ cửa Khổng sân Trình “ vẫn dùi mài kinh sử; trong đó, phải kể tới cụ Đào Thới Hanh ( sinh ngày 24-2-1871, tại An Tịch – Sa Đéc) làm quan thời vua Thành Thái, được truy tặng lễ bộ thượng thơ. Rồi cụ Nguyễn Đặng Tam ( sinh ngày 1-2-1867, tại Tân Phú Đông) cũng là lễ bộ thượng thơ.
[/FONT]
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]
Chợ Sa Đéc - năm 1900
[/FONT]
Chợ Sa Đéc - năm 1900
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Một vài tài liệu cho rằng Sa Đéc có trường dạy tiếng Quốc Ngữ khá sớm ở Nam Kỳ: trường Sơ Học Pháp – Việt sau gọi là trường Nam tiểu học, được thành lập năm 1885, rồi sau đó có Nữ Học đường -1884, bà Marguerite Duras. Nguyên bà là con gái của bà Maria Donnadieu – Hiệu trưởng trường Nữ. Duras từng là người tình của Huỳnh Thủy Lê. Do ngang trái, hai người không thành vợ chồng. Cuối đời, Duras viết chuyện tình của mình thành tiểu thuyết “L’ Amant”, rồi được đạo diễn Jean Jacues Annaud dựng phim, hãng Renn Production sản xuất. Nội dung của nó phản ánh Sa Đéc những thập niên đầu thế kỷ thứ XX, với chuyện tình Duras – Thủy Lê).
[/FONT]
[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]Người tình cuốn sách rất cảm động của văn sĩ người Pháp Duras viết về mối tình của bà và người đàn ông gốc Hoa Huỳnh Thủy Lê.
[/FONT]
[/FONT]
---------------------