Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 11
Đọc thêm Ngữ văn 11
Truyện Kiều và các trích đoạn
Truyện Kiều - Nguyễn Du
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Thandieu2" data-source="post: 154352" data-attributes="member: 1323"><p><strong>Thúy Kiều báo ân báo oán</strong></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>I. Đọc, tìm hiểu chung về văn bản</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>1. Đọc</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>2. Vị trí đoạn trích</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Đoạn trích thuộc phần 2 “ Gia biến và lưu lạc”. Mến mộ tài năng đức hạnh của Kiều, Từ Hải (người anh hùng ) đã lấy Kiều sau khi chuộc nàng ra khỏi lầu xanh lần thứ 2.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Từ Hải không chỉ đem lại cho Kiều một tấm tình tri ân tri kỷ mà còn giúp Kiều đền ơn, trả oán, thực hiện ước mơ công lý, chính nghĩa.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>3. Bố cục</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Đoạn trích có thể chia làm 2 phần:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- 12 câu đầu: Kiều báo ân(trả ơn Thúc Sinh)</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Các câu còn lại: Kiều báo oán.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>II. Tìm hiểu đoạn trích</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>1. Thuý Kiều báo ân</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Thúc Sinh được mời đến trong cảnh oai nghiêm nơi Kiều xử án:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Cho gươm mời đến Thúc Lang</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Trước cảnh gươm lớn giáo dài, Thúc Sinh vô cùng hoảng sợ:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Mặt như chàm đổ</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Mình dường dẽ run…</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Kiều biết ơn Thúc Sinh đã cứu nàng ra khỏi lầu xanh. Ơn đó, Kiều gọi đó là “nghĩa nặng nghìn non”.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Cách cư xử đó thể hiện tình cảm chân thật, biết ơn sâu sắc với người mà Kiều mang ơn.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Kiều hiểu rất thấm thía nỗi khổ cực của Thúc Sinh khi nàng sống ở nhà họ Hoạn, nên Kiều mới nói:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Sâm thương chẳng vẹn chữ tòng</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Tại ai há dám phụ lòng cố nhân.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Hai chữ “cố nhân” nàng gọi Thúc Sinh vừa thể hiện tâm trạng của nàng, vừa phù hợp với Thúc Sinh.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Kiều đã:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Gấm trăm cuốn, bạc nghìn cân</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Tạ lòng, dễ xứng báo ân gọi là.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Kiều là người coi trọng ân nghĩa, là người sống rất nghĩa tình.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Khi nói với Thúc Sinh, Kiều dùng nhiều từ Hán Việt (chữ tòng, cố nhân, sâm thương), những điển cố, cách nói sang trọng, phù hợp với việc thể hiện lòng biết ơn.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Ngôn ngữ của Kiều khi nói về Hoạn Thư là ngôn ngữ dân gian nôm na, bình dị với những thành ngữ quen thuộc, dễ hiểu (quỷ quái tinh ma, kẻ cắp, bà già…). Sự trừng phạt cái ác theo quan điểm nhân dân phải được diễn đạt bằng lời ăn tiếng nói của nhân dân.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>2. Thuý Kiều báo oán</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Thoắt trông nàng đã chào thưa:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Tiểu thư cũng có bây giờ đến đây</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">…</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Nàng đã xưng hô như thời còn ở nhà họ Hoạn, một điều chào thưa hai điều “tiểu thư”, cách xưng hô này trong hoàn cảnh Kiều và Hoạn Thư đã thay đổi bậc đổi ngôi là một đòn mỉa mai quất thẳng vào danh giá họ Hoạn.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Lời thơ như dằn ra từng tiếng để nhấn mạnh, tạo giọng điệu đay nghiến, thể hiện thái độ của người nói với kẻ đối diện.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Mỉa mai, nàng quyết trừng trị Hoạn Thư theo quan niệm dân gian:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Mưu sâu cũng trả nghĩa sâu cho vừa</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Hoạn Thư: lúc đầu “hồn lạc phách siêu”. Nhưng ngay trong hoàn cảnh ấy, Hoạn Thư vẫn “liệu điều kêu ca”.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Dựa vào tâm lý thường tình của đàn bà để gỡ tội:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Rằng tôi chút phận đàn bà</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Ghen tuông thì cũng người ta thường tình</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Với lý lẽ này Hoạn Thư đã xoá đi sự mâu thuẫn với Kiều, đưa Kiều từ vị trí đối lập trở thành đồng cảnh, từ tội nhân Hoạn Thư thành nạn nhân của chế độ đa thê đa thiếp.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Tiếp đến Hoạn Thư kể công với Kiều:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Nghĩ cho khi gác viết kinh</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Với khi khỏi cửa dứt tình chẳng theo</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Hoạn Thư từ tội nhân trở thành ân nhân.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Cuối cùng Hoạn Thư nhận tất cả lỗi về mình nhưng vẫn biện bạch tội ấy là do mình ghen tuông mù quáng mà ra</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Lòng riêng riêng… cho ai</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Trót lòng gây việc chông gai</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Còn nhờ lượng bể thương bài nào chăng</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Kiều phải công nhận đây là con người “khôn ngoan đến mức, nói năng phải lời” nàng có răn đe nhưng rồi tha bổng cho Hoạn Thư.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Hoạn Thư rất khôn ngoan trong cách ứng xử, khôn ngoan trong các lý lẽ để gỡ tội, đúng là kẻ “sâu sắc nước đời”.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Những lời nói khôn ngoan của Hoạn Thư đã đưa Kiều đến chỗ khó xử. Tuy nhiên có thể khẳng định việc Hoạn Thư được tha bổng hoàn toàn không phải do tự bào chữa mà do tấm lòng độ lượng của Kiều. Những lời nói cuối của Kiều ở đoạn trích cho thấy rõ điều đó.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Kiều độ lượng, vị tha, cư xử thưo quan điểm triết lý dân gian “đánh người chạy đi không ai đánh kẻ chạy lại”.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Từ thân phận bị áp bức đau khổ, Thuý Kiều đã trở thành vị quan cầm cán cân công lý, thể hiện khát vọng của nhân dân, ước mơ công bằng công lý được thực hiện, chính nghĩa chiến thắng, ở hiền gặp lành, ác giả ác báo.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>III. Tổng kết</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>1. Về nội dung</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Đoạn trích là sự thể hiện ước mơ công lý, chính nghĩa theo quan điểm của nhân dân: con người bị áp bức vùng lên thực hiện ước mơ công lý của mình.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>2. Về nghệ thuật</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Trong đoạn trích, Nguyễn Du đã xây dựng những đoạn đối thoại đặc sắc. Ngôn ngữ của nhân vật thể hiện rất rõ nhữn đặc điểm tâm lý, tính cách của nhân vật đó.</span></p><p> <span style="font-family: 'arial'"></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Thandieu2, post: 154352, member: 1323"] [b]Thúy Kiều báo ân báo oán[/b] [FONT=arial][B]I. Đọc, tìm hiểu chung về văn bản 1. Đọc 2. Vị trí đoạn trích[/B] Đoạn trích thuộc phần 2 “ Gia biến và lưu lạc”. Mến mộ tài năng đức hạnh của Kiều, Từ Hải (người anh hùng ) đã lấy Kiều sau khi chuộc nàng ra khỏi lầu xanh lần thứ 2. Từ Hải không chỉ đem lại cho Kiều một tấm tình tri ân tri kỷ mà còn giúp Kiều đền ơn, trả oán, thực hiện ước mơ công lý, chính nghĩa. [B]3. Bố cục[/B] Đoạn trích có thể chia làm 2 phần: - 12 câu đầu: Kiều báo ân(trả ơn Thúc Sinh) - Các câu còn lại: Kiều báo oán. [B]II. Tìm hiểu đoạn trích 1. Thuý Kiều báo ân[/B] - Thúc Sinh được mời đến trong cảnh oai nghiêm nơi Kiều xử án: Cho gươm mời đến Thúc Lang Trước cảnh gươm lớn giáo dài, Thúc Sinh vô cùng hoảng sợ: - Mặt như chàm đổ - Mình dường dẽ run… - Kiều biết ơn Thúc Sinh đã cứu nàng ra khỏi lầu xanh. Ơn đó, Kiều gọi đó là “nghĩa nặng nghìn non”. - Cách cư xử đó thể hiện tình cảm chân thật, biết ơn sâu sắc với người mà Kiều mang ơn. Kiều hiểu rất thấm thía nỗi khổ cực của Thúc Sinh khi nàng sống ở nhà họ Hoạn, nên Kiều mới nói: Sâm thương chẳng vẹn chữ tòng Tại ai há dám phụ lòng cố nhân. Hai chữ “cố nhân” nàng gọi Thúc Sinh vừa thể hiện tâm trạng của nàng, vừa phù hợp với Thúc Sinh. Kiều đã: Gấm trăm cuốn, bạc nghìn cân Tạ lòng, dễ xứng báo ân gọi là. Kiều là người coi trọng ân nghĩa, là người sống rất nghĩa tình. - Khi nói với Thúc Sinh, Kiều dùng nhiều từ Hán Việt (chữ tòng, cố nhân, sâm thương), những điển cố, cách nói sang trọng, phù hợp với việc thể hiện lòng biết ơn. - Ngôn ngữ của Kiều khi nói về Hoạn Thư là ngôn ngữ dân gian nôm na, bình dị với những thành ngữ quen thuộc, dễ hiểu (quỷ quái tinh ma, kẻ cắp, bà già…). Sự trừng phạt cái ác theo quan điểm nhân dân phải được diễn đạt bằng lời ăn tiếng nói của nhân dân. [B]2. Thuý Kiều báo oán[/B] Thoắt trông nàng đã chào thưa: Tiểu thư cũng có bây giờ đến đây … Nàng đã xưng hô như thời còn ở nhà họ Hoạn, một điều chào thưa hai điều “tiểu thư”, cách xưng hô này trong hoàn cảnh Kiều và Hoạn Thư đã thay đổi bậc đổi ngôi là một đòn mỉa mai quất thẳng vào danh giá họ Hoạn. Lời thơ như dằn ra từng tiếng để nhấn mạnh, tạo giọng điệu đay nghiến, thể hiện thái độ của người nói với kẻ đối diện. Mỉa mai, nàng quyết trừng trị Hoạn Thư theo quan niệm dân gian: Mưu sâu cũng trả nghĩa sâu cho vừa Hoạn Thư: lúc đầu “hồn lạc phách siêu”. Nhưng ngay trong hoàn cảnh ấy, Hoạn Thư vẫn “liệu điều kêu ca”. - Dựa vào tâm lý thường tình của đàn bà để gỡ tội: Rằng tôi chút phận đàn bà Ghen tuông thì cũng người ta thường tình Với lý lẽ này Hoạn Thư đã xoá đi sự mâu thuẫn với Kiều, đưa Kiều từ vị trí đối lập trở thành đồng cảnh, từ tội nhân Hoạn Thư thành nạn nhân của chế độ đa thê đa thiếp. - Tiếp đến Hoạn Thư kể công với Kiều: Nghĩ cho khi gác viết kinh Với khi khỏi cửa dứt tình chẳng theo Hoạn Thư từ tội nhân trở thành ân nhân. - Cuối cùng Hoạn Thư nhận tất cả lỗi về mình nhưng vẫn biện bạch tội ấy là do mình ghen tuông mù quáng mà ra Lòng riêng riêng… cho ai Trót lòng gây việc chông gai Còn nhờ lượng bể thương bài nào chăng Kiều phải công nhận đây là con người “khôn ngoan đến mức, nói năng phải lời” nàng có răn đe nhưng rồi tha bổng cho Hoạn Thư. Hoạn Thư rất khôn ngoan trong cách ứng xử, khôn ngoan trong các lý lẽ để gỡ tội, đúng là kẻ “sâu sắc nước đời”. Những lời nói khôn ngoan của Hoạn Thư đã đưa Kiều đến chỗ khó xử. Tuy nhiên có thể khẳng định việc Hoạn Thư được tha bổng hoàn toàn không phải do tự bào chữa mà do tấm lòng độ lượng của Kiều. Những lời nói cuối của Kiều ở đoạn trích cho thấy rõ điều đó. Kiều độ lượng, vị tha, cư xử thưo quan điểm triết lý dân gian “đánh người chạy đi không ai đánh kẻ chạy lại”. Từ thân phận bị áp bức đau khổ, Thuý Kiều đã trở thành vị quan cầm cán cân công lý, thể hiện khát vọng của nhân dân, ước mơ công bằng công lý được thực hiện, chính nghĩa chiến thắng, ở hiền gặp lành, ác giả ác báo. [B]III. Tổng kết 1. Về nội dung[/B] Đoạn trích là sự thể hiện ước mơ công lý, chính nghĩa theo quan điểm của nhân dân: con người bị áp bức vùng lên thực hiện ước mơ công lý của mình. [B]2. Về nghệ thuật[/B] Trong đoạn trích, Nguyễn Du đã xây dựng những đoạn đối thoại đặc sắc. Ngôn ngữ của nhân vật thể hiện rất rõ nhữn đặc điểm tâm lý, tính cách của nhân vật đó. [/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 11
Đọc thêm Ngữ văn 11
Truyện Kiều và các trích đoạn
Truyện Kiều - Nguyễn Du
Top