nguyen thuy
New member
- Xu
- 0
Mình đã rất lấy làm lạ khi lần đầu tiên bước chân vào cơ quan, ban đã nhìn mình rất chăm chú, nhưng không hề nối một lời nào mà chỉ là một cái gật đầu thật nhẹ. và những ngày sau đó, mình đã thật chăm chú theo dõi hành động và cử chỉ của bạn, nhưng cũng chỉ là những sự lạnh lùng khó hiểu. và, mình thấy rất lạ và không lý giải được tại sao bạn lại như vậy với mình, bạn gét mình ư? Không phải và mình cam đoan như vậy. Tiên đoán của minh đã không sai khi sau gần chục ngày, một cú điện thoại lạ gọi vào máy mình và nói muốn dược nói chuyện với mình, và mình hiểu, đó là bạn. Mình đã ngạc nhiên khi bạn nói bạn biết mình từ trước rồi, và mình phải phì cười vì bạn nói đã biết mình qua hồ sơ mà mình gửi cơ quan xin việc.
Và kể từ hôm ấy, bạn thường xuyên gọi điện cho mình, gửi tin nhắn và chát với mình như hai người bạn rất thân thiết, cho dù lên cơ quan không ai biết bọn mình như vậy. Mình thật sự rất cảm ơn bạn vì đã giúp mình rất nhiều, từ công việc, mối quan hệ trong cơ quan và những kinh nghiệm trong cuộc sống phức tạp này. Cứ như vậy, đến một ngày, bạn nói bạn yêu mình. Và mình thì thật không biết phải trả lời ra sao trong khi mình đã có bạn trai, nhưng hình như mình cũng đã lỡ có tình cảm với bạn. Và như vậy, mình đã dần lánh mặt bạn vì sợ làm bạn buồn, vì mình biết bạn là người nặng tình và từng một lần đau khổ. Ai cũng ủng hộ và gán ghép bọn mình với nhau nhưng nào ai hiểu được mình có nỗi khổ riêng. Mình thật sự rất buồn và thấy có lỗi khi nhìn thấy bạn hàng ngày đau khổi mỗi khi thấy mình và người yêu đi với nhau. Những khi đó lòng mình đau thắt mà không có lý do.
Nhưng cuối cùng, mình cũng đa phải đưa ra hướng đi cho mình khi gia đình mình cũng như gia đình người yêu mình tính đến chuyện cưới xin. Một thời gian dài mình dằn vặt suy nghĩ, liệu có nên cưới hay không, hay mình có thật sự yêu bạn không hay đó chỉ là ngộ nhận của cả mình và bạn. Và rồi, mình quyết định không thể làm bạn thêm khổ và người yêu hiện tại của mình thất vọng quá nhiều thêm nữa, mình chấp nhận lưòi cầu hôn của anh ấy. ngày mình thông báo với bạn mình sắp lấy chồng bạn đã sững sờ, không nói thêm lời nào , khác hẳn với không khí mọi lần mình hay nói chuyện. Và một hôm, bạn nói, cho bạn nói chuyện một hôm với mình, nói hết, tâm sự hết mọi điều để rùi không bao giờ bạn gọi cho mình nữa. nhưng bạn nói, bạn không có được mình vì mình gặp nhau quá muộn, nhưng bạn sẽ vẫn yêu mình âm thầm và dõi theo mình. Mình không đồng ý và bạn nói đó là quyền yêu mình của bạn. Mình áy láy vô cùng. Mình sắp cưới rồi và mình biết bạn vẫn tiếp tục dõi theo mình. Mình rất quý và thương bạn, bạn có biết không ? Nếu không phải là mình gặp nhau quá muộn có lẽ mình đã yêu bạn và đến với bạn.
Nếu không phải là mình gặp nhau quá muộn có lẽ mình đã yêu bạn và đến với bạn...
--------------------------------------------------------
Và kể từ hôm ấy, bạn thường xuyên gọi điện cho mình, gửi tin nhắn và chát với mình như hai người bạn rất thân thiết, cho dù lên cơ quan không ai biết bọn mình như vậy. Mình thật sự rất cảm ơn bạn vì đã giúp mình rất nhiều, từ công việc, mối quan hệ trong cơ quan và những kinh nghiệm trong cuộc sống phức tạp này. Cứ như vậy, đến một ngày, bạn nói bạn yêu mình. Và mình thì thật không biết phải trả lời ra sao trong khi mình đã có bạn trai, nhưng hình như mình cũng đã lỡ có tình cảm với bạn. Và như vậy, mình đã dần lánh mặt bạn vì sợ làm bạn buồn, vì mình biết bạn là người nặng tình và từng một lần đau khổ. Ai cũng ủng hộ và gán ghép bọn mình với nhau nhưng nào ai hiểu được mình có nỗi khổ riêng. Mình thật sự rất buồn và thấy có lỗi khi nhìn thấy bạn hàng ngày đau khổi mỗi khi thấy mình và người yêu đi với nhau. Những khi đó lòng mình đau thắt mà không có lý do.
Nhưng cuối cùng, mình cũng đa phải đưa ra hướng đi cho mình khi gia đình mình cũng như gia đình người yêu mình tính đến chuyện cưới xin. Một thời gian dài mình dằn vặt suy nghĩ, liệu có nên cưới hay không, hay mình có thật sự yêu bạn không hay đó chỉ là ngộ nhận của cả mình và bạn. Và rồi, mình quyết định không thể làm bạn thêm khổ và người yêu hiện tại của mình thất vọng quá nhiều thêm nữa, mình chấp nhận lưòi cầu hôn của anh ấy. ngày mình thông báo với bạn mình sắp lấy chồng bạn đã sững sờ, không nói thêm lời nào , khác hẳn với không khí mọi lần mình hay nói chuyện. Và một hôm, bạn nói, cho bạn nói chuyện một hôm với mình, nói hết, tâm sự hết mọi điều để rùi không bao giờ bạn gọi cho mình nữa. nhưng bạn nói, bạn không có được mình vì mình gặp nhau quá muộn, nhưng bạn sẽ vẫn yêu mình âm thầm và dõi theo mình. Mình không đồng ý và bạn nói đó là quyền yêu mình của bạn. Mình áy láy vô cùng. Mình sắp cưới rồi và mình biết bạn vẫn tiếp tục dõi theo mình. Mình rất quý và thương bạn, bạn có biết không ? Nếu không phải là mình gặp nhau quá muộn có lẽ mình đã yêu bạn và đến với bạn.
Nếu không phải là mình gặp nhau quá muộn có lẽ mình đã yêu bạn và đến với bạn...
--------------------------------------------------------