Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HÓA
Các Nền Văn minh Thế Giới
Văn hóa Phật giáo
Thương người học trò bị thầy lừa gạt
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="phukiennhat" data-source="post: 174381" data-attributes="member: 314032"><p><a href="https://baihocdedoi.blogspot.com/2017/05/mon-qua-cua-su-cho-doi.html" target="_blank"><span style="color: #1061b3">Món quà của sự chờ đợi</span></a></p><p></p><p><span style="color: #141414">Có câu chuyện vui về một người cưỡi một con ngựa đang phi như bay trên đường. Khi anh và con ngựa chạy ngang qua một khu phố, có vài người quen đứng bên đường thấy vậy gọi với theo, “Anh có việc gì phải đi đâu mà vội vã thế?” Anh ta ngoái đầu lại và nói lớn, “Tôi cũng không biết nữa, hỏi con ngựa kìa!”</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Trong thời đại của kỷ nguyên thông tin hiện tại, information age, mọi việc xảy ra rất nhanh lẹ và dồn dập, cuộc sống chúng ta nghe đâu cũng bị thu hút theo cùng với một nhịp điệu ấy. Mỗi sáng sớm thức dậy, cái mà ta nhìn trước nhất là chiếc đồng hồ ở bên cạnh, một ngày của ta cũng được bắt đầu dưới sự chỉ huy của thì giờ. Tốc độ và sự bận rộn trong cuộc sống đôi lúc cũng khiến ta cảm thấy mình cũng giống như anh chàng trong câu truyện ấy.</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Có lần tôi đi nghe nhạc với một người bạn. Trong phần giao lưu với khán giả, có người hỏi anh ca sĩ lừng danh ấy rằng anh có dự kiến gì cho mai sau của mình không? Anh đáp, hiện giờ sự nghiệp anh vẫn còn “đang lên” nên chưa muốn bị buộc ràng hay nghĩ gì đến mai sau bóng gió hết. Anh chỉ muốn tận hưởng những dịp mà anh hiện đang có, mặc dầu anh phải tạm gác lại một số công việc quan yếu khác, ngay cả cuộc sống riêng của mình… Mà những gì anh san sẻ cũng rất thật phải không bạn? Đôi khi chúng ta cũng như người đang cưỡi con ngựa chạy như bay, ta chẳng thể dừng lại được.</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Có lẽ cái cảm giác rằng khi ta hoàn thành được một số việc nào đó, đạt được những gì mình muốn, chúng mang lại cho ta một cảm nhận rằng cuộc sống mình có phẩm chất và có hướng đi rõ ràng hơn. nên thành thử chúng ta lúc nào cũng phải làm một việc gì, đeo đuổi một cái gì đó, và khi không làm gì hết ta lại cảm thấy như là mình đang phung phá thì giờ.</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Nhưng giả dụ trong cuộc sống, có những lúc ta dừng lại không làm gì, thì đó có là một sự vô bổ chăng?</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Trong cuộc sống kiên cố sẽ có những phút giây chờ, bắt ta phải dừng lại, không làm gì hết. Nhưng chúng không phải là những thời kì vô dụng đâu bạn! Thật ra đó có thể là món quà quý mà cuộc sống thỉnh thoảng dâng tặng cho mình, phải ta biết cách hấp thụ chúng.</span></p><p></p><p> </p><p></p><p> </p><p style="text-align: center"><span style="color: #141414"><a href="https://1.bp.blogspot.com/-mza1CVFY-sE/WR1LW-iDcKI/AAAAAAAAAB4/5dEvPAEYUzkuyB0R8tkZiJ2ZTNgWi29NwCLcB/s1600/phat-phap-ung-dung-mon-qua-cua-su-cho-doi.jpg" target="_blank"><span style="color: #1061b3"><span style="font-size: 15px"><img src="https://1.bp.blogspot.com/-mza1CVFY-sE/WR1LW-iDcKI/AAAAAAAAAB4/5dEvPAEYUzkuyB0R8tkZiJ2ZTNgWi29NwCLcB/s400/phat-phap-ung-dung-mon-qua-cua-su-cho-doi.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></span></a></span></p><p></p><p></p><p><span style="color: #141414">Bà Jan Chozen Bays, một giáo thọ của dòng thiền Nhật bản, có san sớt về một món quà quý mà sự dừng lại trong cuộc sống hấp tấp này có thể dâng tặng cho chúng ta.</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">“Trong đời sống, mỗi khi chúng ta bị thắt phải dừng lại và đợi chờ, tỉ dụ như khi bị kẹt xe trên đường, ta thường có thiên hướng muốn làm một cái gì đó để lảng tránh cái cảm giác đợi khó chịu ấy. Ta mở radio lên, gọi điện thoại, xem email, hay ngồi đó bực dọc. Nhưng phải ta có một tinh thần minh bạch về những chốc lát chờ đợi ấy, chúng sẽ trở thành những nhịp thực tập giúp mang lại sự tỉnh thức cho mình trong cuộc sống hằng ngày.”</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">đợi chờ là một sự kiện rất thường nhật của đời sống nhưng lại thường gây cho chúng ta một cảm xúc khó chịu. Nhưng ta có thể biến đó trở thành một món quà tặng đặc biệt cho chính mình, một dịp, một thời kì để thiền tập. Và sự lợi lạc của nó cũng gấp đôi: trước nhất, ta chuyển hóa được cảm giác khó chịu, tiêu cực của mình, và thêm nữa, bất cứ một phút chốc nào của cuộc sống cũng có thể là một nhịp thiền tập của ta.</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Và sự tập sự này cũng rất là đơn giản. Mỗi khi phải chờ một việc gì, trước nhất bạn hãy để ý đến những cảm thọ nào đang có mặt trong thân mình, chúng là biểu hiện của những ý nghĩ và cảm xúc vội vã trong ta như là sự nóng vội, bất an. Và mỗi lần ta không để cho những ý nghĩ và xúc cảm ấy biến trở nên quả trái, ví dụ như sự tức tối khi bị kẹt xe, hay nôn nóng vì người xếp hàng phía trước quá chậm, là ta đang làm giảm bớt đi năng lượng bị động của những tập quán, lề thói xưa cũ trong tâm mình.</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">nếu như ta đừng để bánh xe tâm của mình tiếp kiến lăn theo cùng một vết lún sâu trên con đường mòn dẫn ta đi xuống một con đầm lầy, thì rồi một ngày vết lún ấy cũng sẽ được phủ lấp lại bằng phẳng như xưa. chung cục rồi thì những lề thói bực tức, những phản ứng bức xúc của ta sẽ dần dần nhạt phai đi. Thật ra tiến trình này cũng chỉ là đơn giản như vậy thôi. Nó cần thời kì, nhưng rất có hiệu quả.</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Xem thêm : </span><a href="https://baihocdedoi.blogspot.com/2017/05/thuong-xuan.html" target="_blank"><span style="color: #1061B3">Thưởng xuân</span></a></p><p></p><p>Hoặc tại : <a href="https://baihocdedoi.blogspot.com" target="_blank">https://baihocdedoi.blogspot.com</a></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="phukiennhat, post: 174381, member: 314032"] [url=https://baihocdedoi.blogspot.com/2017/05/mon-qua-cua-su-cho-doi.html][color=#1061b3]Món quà của sự chờ đợi[/color][/url] [color=#141414]Có câu chuyện vui về một người cưỡi một con ngựa đang phi như bay trên đường. Khi anh và con ngựa chạy ngang qua một khu phố, có vài người quen đứng bên đường thấy vậy gọi với theo, “Anh có việc gì phải đi đâu mà vội vã thế?” Anh ta ngoái đầu lại và nói lớn, “Tôi cũng không biết nữa, hỏi con ngựa kìa!”[/color] [color=#141414]Trong thời đại của kỷ nguyên thông tin hiện tại, information age, mọi việc xảy ra rất nhanh lẹ và dồn dập, cuộc sống chúng ta nghe đâu cũng bị thu hút theo cùng với một nhịp điệu ấy. Mỗi sáng sớm thức dậy, cái mà ta nhìn trước nhất là chiếc đồng hồ ở bên cạnh, một ngày của ta cũng được bắt đầu dưới sự chỉ huy của thì giờ. Tốc độ và sự bận rộn trong cuộc sống đôi lúc cũng khiến ta cảm thấy mình cũng giống như anh chàng trong câu truyện ấy.[/color] [color=#141414]Có lần tôi đi nghe nhạc với một người bạn. Trong phần giao lưu với khán giả, có người hỏi anh ca sĩ lừng danh ấy rằng anh có dự kiến gì cho mai sau của mình không? Anh đáp, hiện giờ sự nghiệp anh vẫn còn “đang lên” nên chưa muốn bị buộc ràng hay nghĩ gì đến mai sau bóng gió hết. Anh chỉ muốn tận hưởng những dịp mà anh hiện đang có, mặc dầu anh phải tạm gác lại một số công việc quan yếu khác, ngay cả cuộc sống riêng của mình… Mà những gì anh san sẻ cũng rất thật phải không bạn? Đôi khi chúng ta cũng như người đang cưỡi con ngựa chạy như bay, ta chẳng thể dừng lại được.[/color] [color=#141414]Có lẽ cái cảm giác rằng khi ta hoàn thành được một số việc nào đó, đạt được những gì mình muốn, chúng mang lại cho ta một cảm nhận rằng cuộc sống mình có phẩm chất và có hướng đi rõ ràng hơn. nên thành thử chúng ta lúc nào cũng phải làm một việc gì, đeo đuổi một cái gì đó, và khi không làm gì hết ta lại cảm thấy như là mình đang phung phá thì giờ.[/color] [color=#141414]Nhưng giả dụ trong cuộc sống, có những lúc ta dừng lại không làm gì, thì đó có là một sự vô bổ chăng?[/color] [color=#141414]Trong cuộc sống kiên cố sẽ có những phút giây chờ, bắt ta phải dừng lại, không làm gì hết. Nhưng chúng không phải là những thời kì vô dụng đâu bạn! Thật ra đó có thể là món quà quý mà cuộc sống thỉnh thoảng dâng tặng cho mình, phải ta biết cách hấp thụ chúng.[/color] [center][color=#141414][url=https://1.bp.blogspot.com/-mza1CVFY-sE/WR1LW-iDcKI/AAAAAAAAAB4/5dEvPAEYUzkuyB0R8tkZiJ2ZTNgWi29NwCLcB/s1600/phat-phap-ung-dung-mon-qua-cua-su-cho-doi.jpg][color=#1061b3][size=4][img]https://1.bp.blogspot.com/-mza1CVFY-sE/WR1LW-iDcKI/AAAAAAAAAB4/5dEvPAEYUzkuyB0R8tkZiJ2ZTNgWi29NwCLcB/s400/phat-phap-ung-dung-mon-qua-cua-su-cho-doi.jpg[/img][/size][/color][/url][/color][/center] [color=#141414]Bà Jan Chozen Bays, một giáo thọ của dòng thiền Nhật bản, có san sớt về một món quà quý mà sự dừng lại trong cuộc sống hấp tấp này có thể dâng tặng cho chúng ta.[/color] [color=#141414]“Trong đời sống, mỗi khi chúng ta bị thắt phải dừng lại và đợi chờ, tỉ dụ như khi bị kẹt xe trên đường, ta thường có thiên hướng muốn làm một cái gì đó để lảng tránh cái cảm giác đợi khó chịu ấy. Ta mở radio lên, gọi điện thoại, xem email, hay ngồi đó bực dọc. Nhưng phải ta có một tinh thần minh bạch về những chốc lát chờ đợi ấy, chúng sẽ trở thành những nhịp thực tập giúp mang lại sự tỉnh thức cho mình trong cuộc sống hằng ngày.”[/color] [color=#141414]đợi chờ là một sự kiện rất thường nhật của đời sống nhưng lại thường gây cho chúng ta một cảm xúc khó chịu. Nhưng ta có thể biến đó trở thành một món quà tặng đặc biệt cho chính mình, một dịp, một thời kì để thiền tập. Và sự lợi lạc của nó cũng gấp đôi: trước nhất, ta chuyển hóa được cảm giác khó chịu, tiêu cực của mình, và thêm nữa, bất cứ một phút chốc nào của cuộc sống cũng có thể là một nhịp thiền tập của ta.[/color] [color=#141414]Và sự tập sự này cũng rất là đơn giản. Mỗi khi phải chờ một việc gì, trước nhất bạn hãy để ý đến những cảm thọ nào đang có mặt trong thân mình, chúng là biểu hiện của những ý nghĩ và cảm xúc vội vã trong ta như là sự nóng vội, bất an. Và mỗi lần ta không để cho những ý nghĩ và xúc cảm ấy biến trở nên quả trái, ví dụ như sự tức tối khi bị kẹt xe, hay nôn nóng vì người xếp hàng phía trước quá chậm, là ta đang làm giảm bớt đi năng lượng bị động của những tập quán, lề thói xưa cũ trong tâm mình.[/color] [color=#141414]nếu như ta đừng để bánh xe tâm của mình tiếp kiến lăn theo cùng một vết lún sâu trên con đường mòn dẫn ta đi xuống một con đầm lầy, thì rồi một ngày vết lún ấy cũng sẽ được phủ lấp lại bằng phẳng như xưa. chung cục rồi thì những lề thói bực tức, những phản ứng bức xúc của ta sẽ dần dần nhạt phai đi. Thật ra tiến trình này cũng chỉ là đơn giản như vậy thôi. Nó cần thời kì, nhưng rất có hiệu quả.[/color] [color=#141414]Xem thêm : [/color][url=https://baihocdedoi.blogspot.com/2017/05/thuong-xuan.html][color=#1061B3]Thưởng xuân[/color][/url] Hoặc tại : [URL]https://baihocdedoi.blogspot.com[/URL] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HÓA
Các Nền Văn minh Thế Giới
Văn hóa Phật giáo
Thương người học trò bị thầy lừa gạt
Top