Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HÓA
Các Nền Văn minh Thế Giới
Văn hóa Phật giáo
Thương người học trò bị thầy lừa gạt
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="phukiennhat" data-source="post: 174376" data-attributes="member: 314032"><p><a href="https://phatphapbaodung.blogspot.com/2017/05/tieng-tho-cua-nhung-con-mua.html" target="_blank"><span style="color: #1061B3">Tiếng thở của những cơn mưa</span></a></p><p></p><p><span style="color: #141414">Trong màn mưa trắng xóa, ba tôi bước ra lừng lững. Ông đứng giữa sân mặc cái áo tơi ống màu xanh chai cũ nát. Nước theo cái áo tơi chảy ròng ròng xuống đôi chân gân guốc của ông... Mặt ba tôi đẫm nước, xâu cá trên tay ông cũng đẫm nước... Ông chẳng nói chẳng rằng, chỉ đứng thở, tiếng thở của ông hòa vào âm thanh của những cơn mưa…</span></p><p></p><p></p><p><span style="color: #141414">Ba tôi có nếp đi bắt cá đồng mùa lũ. Người miền Trung nào ở đồng cũng có nỗi ham mê ấy bởi đất nghèo chỉ cho con người chút ơn huệ rốt cuộc khi trời đất ơi trút hận vào những cơn mưa.</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Mỗi khi mưa về, ba tôi thường ra đồng từ sáng sớm. Ông săm soi từng gốc mạ, từng chỗ tháo nước… cứ như thế gần trưa ông mới về. Ông ít nói, mà có nói thì cũng chỉ thầm thĩ với má tôi để lây qua bà cái nhìn lo âu và những tiếng thở dài héo queo…</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Cũng có lúc ba tôi vui, mày mặt ông tươi, xâu cá đồng xách trên tay uốn éo theo nhịp bước, ông cười hỉ hả nói oang oác, xối nước ào ào ngoài giếng. Đó là lúc ông đem về năm ba con cá tràu đen trũi quẫy cái bụng đầy trứng, chục con cá rô vàng ngậy, vài con lươn to tướng thấy đã mắt. </span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Bữa cơm nóng với món cá đồng nướng thơm chấm mắm gừng, tô lươn vàng sả ớt um chuối hường bẻ ngoài vườn, đĩa rau luộc mắm nêm cay điếng lưỡi luôn kéo cả gia đình ngồi lại bên nhau. Sau này đi làm rồi tôi tìm mãi nhưng chưa thấy món ăn nào ngon bằng những món ấy. Tôi xa cha mẹ, xa quê, tôi tìm mãi hương vị của ngày thơ dại nhưng “cái ngày ấy” đã ẩn trong kí ức xa xăm chỉ để lại trong tôi nỗi nhớ độc nhất: hơi thở của những cơn mưa buồn bã…</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Từ khi chúng tôi đứa đi làm đứa đi học xa, bố mẹ tôi sống lần hồi với những cơn mưa miền Trung trắng đất tối trời… những cơn mưa làm ông bà héo dần theo năm tháng... bác mẹ tôi đi theo chúng hấp tấp... Má tôi mất đầu mùa mưa. Ba tôi cứ mỗi lần thắp nhang cho má lại đứng cạnh bàn độc thì thầm rất lâu, có lẽ ông nói với bà về những cơn lũ, những cánh đồng thất bát, những năm tháng túng thiếu của vùng đất nghèo nàn bậc nhất này… Ông thở dài… tiếng thở lại hòa vào nhịp mưa…</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Khi nhớ má tôi không thể cầm lòng được nữa, ba ra đi giữa mùa mưa... Ông đi hấp tấp, khi tôi hay tin về đến nhà thì ba tôi không còn nói được lời nào. Ông lặng lẽ nằm đó, mày mặt vẫn hồng hào, chỉ có đôi tay ướt nước mưa lạnh cóng. Tôi cầm tay ba, nước mưa từ lúc nào đã lặng lẽ ướt đầm mắt tôi….</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Tôi ngồi canh ba tôi thay các chị. Ông vẫn thở đều đều, mắt nhắm nghiền như chìm vào giấc ngủ say... Tôi mơ hồ nghe tiếng thở của ba tôi rền rĩ như bước chân lang thang của cơn mưa sắp bước đi xa... Sau này tiếng thở khò khè ấy ám ảnh tôi mãi…</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">bây chừ, mỗi khi ngồi lặng dưới mưa, tôi lại mơ về ngôi nhà cũ, thấy ba tôi đứng giữa sân, trong màn mưa tháng mười trắng xóa... Và tiếng thở của Người vẫn còn đó... tiếng thở đều đều nhưng rền rĩ như tiếng bước chân của cơn mưa xa xôi...</span></p><p></p><p><span style="color: #141414">Xem thêm : </span></p><p></p><p><a href="https://phatphapbaodung.blogspot.com/2017/05/tuoi-tho-sai-gon.html" target="_blank"><span style="color: #1061B3">Tuổi thơ Sài Gòn</span></a></p><p></p><p><a href="https://phatphapbaodung.blogspot.com/2017/05/mat-em-buon-menh-mong.html" target="_blank"><span style="color: #1061B3">Mắt em buồn mênh mông</span></a></p><p></p><p><a href="https://phatphapbaodung.blogspot.com/2017/05/tung-bac-som-mai.html" target="_blank"><span style="color: #1061B3">Từng bậc sớm mai</span></a></p><p></p><p>Hoặc tại : <a href="https://phatphapbaodung.blogspot.com/" target="_blank">https://phatphapbaodung.blogspot.com/</a></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="phukiennhat, post: 174376, member: 314032"] [url=https://phatphapbaodung.blogspot.com/2017/05/tieng-tho-cua-nhung-con-mua.html][color=#1061B3]Tiếng thở của những cơn mưa[/color][/url] [color=#141414]Trong màn mưa trắng xóa, ba tôi bước ra lừng lững. Ông đứng giữa sân mặc cái áo tơi ống màu xanh chai cũ nát. Nước theo cái áo tơi chảy ròng ròng xuống đôi chân gân guốc của ông... Mặt ba tôi đẫm nước, xâu cá trên tay ông cũng đẫm nước... Ông chẳng nói chẳng rằng, chỉ đứng thở, tiếng thở của ông hòa vào âm thanh của những cơn mưa…[/color] [color=#141414]Ba tôi có nếp đi bắt cá đồng mùa lũ. Người miền Trung nào ở đồng cũng có nỗi ham mê ấy bởi đất nghèo chỉ cho con người chút ơn huệ rốt cuộc khi trời đất ơi trút hận vào những cơn mưa.[/color] [color=#141414]Mỗi khi mưa về, ba tôi thường ra đồng từ sáng sớm. Ông săm soi từng gốc mạ, từng chỗ tháo nước… cứ như thế gần trưa ông mới về. Ông ít nói, mà có nói thì cũng chỉ thầm thĩ với má tôi để lây qua bà cái nhìn lo âu và những tiếng thở dài héo queo…[/color] [color=#141414]Cũng có lúc ba tôi vui, mày mặt ông tươi, xâu cá đồng xách trên tay uốn éo theo nhịp bước, ông cười hỉ hả nói oang oác, xối nước ào ào ngoài giếng. Đó là lúc ông đem về năm ba con cá tràu đen trũi quẫy cái bụng đầy trứng, chục con cá rô vàng ngậy, vài con lươn to tướng thấy đã mắt. [/color] [color=#141414]Bữa cơm nóng với món cá đồng nướng thơm chấm mắm gừng, tô lươn vàng sả ớt um chuối hường bẻ ngoài vườn, đĩa rau luộc mắm nêm cay điếng lưỡi luôn kéo cả gia đình ngồi lại bên nhau. Sau này đi làm rồi tôi tìm mãi nhưng chưa thấy món ăn nào ngon bằng những món ấy. Tôi xa cha mẹ, xa quê, tôi tìm mãi hương vị của ngày thơ dại nhưng “cái ngày ấy” đã ẩn trong kí ức xa xăm chỉ để lại trong tôi nỗi nhớ độc nhất: hơi thở của những cơn mưa buồn bã…[/color] [color=#141414]Từ khi chúng tôi đứa đi làm đứa đi học xa, bố mẹ tôi sống lần hồi với những cơn mưa miền Trung trắng đất tối trời… những cơn mưa làm ông bà héo dần theo năm tháng... bác mẹ tôi đi theo chúng hấp tấp... Má tôi mất đầu mùa mưa. Ba tôi cứ mỗi lần thắp nhang cho má lại đứng cạnh bàn độc thì thầm rất lâu, có lẽ ông nói với bà về những cơn lũ, những cánh đồng thất bát, những năm tháng túng thiếu của vùng đất nghèo nàn bậc nhất này… Ông thở dài… tiếng thở lại hòa vào nhịp mưa…[/color] [color=#141414]Khi nhớ má tôi không thể cầm lòng được nữa, ba ra đi giữa mùa mưa... Ông đi hấp tấp, khi tôi hay tin về đến nhà thì ba tôi không còn nói được lời nào. Ông lặng lẽ nằm đó, mày mặt vẫn hồng hào, chỉ có đôi tay ướt nước mưa lạnh cóng. Tôi cầm tay ba, nước mưa từ lúc nào đã lặng lẽ ướt đầm mắt tôi….[/color] [color=#141414]Tôi ngồi canh ba tôi thay các chị. Ông vẫn thở đều đều, mắt nhắm nghiền như chìm vào giấc ngủ say... Tôi mơ hồ nghe tiếng thở của ba tôi rền rĩ như bước chân lang thang của cơn mưa sắp bước đi xa... Sau này tiếng thở khò khè ấy ám ảnh tôi mãi…[/color] [color=#141414]bây chừ, mỗi khi ngồi lặng dưới mưa, tôi lại mơ về ngôi nhà cũ, thấy ba tôi đứng giữa sân, trong màn mưa tháng mười trắng xóa... Và tiếng thở của Người vẫn còn đó... tiếng thở đều đều nhưng rền rĩ như tiếng bước chân của cơn mưa xa xôi...[/color] [color=#141414]Xem thêm : [/color] [url=https://phatphapbaodung.blogspot.com/2017/05/tuoi-tho-sai-gon.html][color=#1061B3]Tuổi thơ Sài Gòn[/color][/url] [url=https://phatphapbaodung.blogspot.com/2017/05/mat-em-buon-menh-mong.html][color=#1061B3]Mắt em buồn mênh mông[/color][/url] [url=https://phatphapbaodung.blogspot.com/2017/05/tung-bac-som-mai.html][color=#1061B3]Từng bậc sớm mai[/color][/url] Hoặc tại : [URL]https://phatphapbaodung.blogspot.com/[/URL] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HÓA
Các Nền Văn minh Thế Giới
Văn hóa Phật giáo
Thương người học trò bị thầy lừa gạt
Top