Hide Nguyễn
Du mục số
- Xu
- 1,943
Động
Siêu thị đông nghẹt người sắm Tết
Phố phường rạng rỡ sắc màu xuân
Góc đường cháu bé nằm phơi rét
Phong phanh tê buốt cả toàn thân
Đào thắm tần ngần chưa yên nở
Quất còn mắc nợ bớt xum xuê
Mỗi bước đường trần bao thương nhớ
Đường đi lòng cứ ngỡ đường về
Còn nhớ lời thề năm xưa ấy
Biết bao tin cậy bao chờ mong
Từ giữa yêu thương đang bừng dậy
Bát ngát xa xanh chuyển ráng hồng
Cát
Nhỏ nhoi hạt cát dưới chân người
Nâng niu nhịp bước những lứa đôi
Kính trọng đế giầy người suy tưởng
Mê say điệu nhảy trẻ đùa chơi
Bãi biển con người bao nhiêu cát
Sóng dào sóng dạt cát cầm hơi
Một ngày một thuở luân hồi cát
Cát mong cát ước cát muôn đời
Biên xa vũ trụ âm thầm cát
Lãng đãng thiên hà cát đầy vơi
Tin
Ngày cuối đông trời ấm áp dần lên
Người Hà Nội ra đường vui giáp Tết
Tầng mây mở từng khoang trời thanh khiết
Tiếng chim sâu lại chiêm chiếp đầu hiên
Cây vông đồng khẳng khiu không lục diệp
Ngỏ một lời báo tiệp xuân bình yên
Chú bé nghèo đánh giầy đầu ngõ hẹp
Mảnh khăn chùi bắt nhịp nắng lan truyền
Tìm
Đất nước cái tốt nào cái xấu nào cũng có
Thì cũng như mọi nước mọi thời thôi
Có cái gì từ Việt Nam xuất xứ
Cho đời ta nương tựa để làm người
Bươi rác rưởi cơ man nào cho hết
Đến nửa chừng cạn kiệt cả niềm tin
Thổi phồng lên chất anh hùng hào hiệp
Giả vinh quang và siêu việt hão huyền
Ngồi bên gốc cây già đang hồi sức
Lặng im nghe rạo rực nhựa hồi sinh
Một làn gió nghi ngờ mà chân thực
Chở vu vơ nao nức chút ân tình
Tự tìm mình mấy nghìn năm quá khứ
Đến ngày nay vẫn cứ mải đi tìm
Vừa tìm mình vừâ làm ra lịch sử
Tìm tạo mình vừa nhớ lại vừa quên
Hồn thiêng nào là mãi mãi Việt Nam
Siêu thị đông nghẹt người sắm Tết
Phố phường rạng rỡ sắc màu xuân
Góc đường cháu bé nằm phơi rét
Phong phanh tê buốt cả toàn thân
Đào thắm tần ngần chưa yên nở
Quất còn mắc nợ bớt xum xuê
Mỗi bước đường trần bao thương nhớ
Đường đi lòng cứ ngỡ đường về
Còn nhớ lời thề năm xưa ấy
Biết bao tin cậy bao chờ mong
Từ giữa yêu thương đang bừng dậy
Bát ngát xa xanh chuyển ráng hồng
Cát
Nhỏ nhoi hạt cát dưới chân người
Nâng niu nhịp bước những lứa đôi
Kính trọng đế giầy người suy tưởng
Mê say điệu nhảy trẻ đùa chơi
Bãi biển con người bao nhiêu cát
Sóng dào sóng dạt cát cầm hơi
Một ngày một thuở luân hồi cát
Cát mong cát ước cát muôn đời
Biên xa vũ trụ âm thầm cát
Lãng đãng thiên hà cát đầy vơi
Tin
Ngày cuối đông trời ấm áp dần lên
Người Hà Nội ra đường vui giáp Tết
Tầng mây mở từng khoang trời thanh khiết
Tiếng chim sâu lại chiêm chiếp đầu hiên
Cây vông đồng khẳng khiu không lục diệp
Ngỏ một lời báo tiệp xuân bình yên
Chú bé nghèo đánh giầy đầu ngõ hẹp
Mảnh khăn chùi bắt nhịp nắng lan truyền
Tìm
Đất nước cái tốt nào cái xấu nào cũng có
Thì cũng như mọi nước mọi thời thôi
Có cái gì từ Việt Nam xuất xứ
Cho đời ta nương tựa để làm người
Bươi rác rưởi cơ man nào cho hết
Đến nửa chừng cạn kiệt cả niềm tin
Thổi phồng lên chất anh hùng hào hiệp
Giả vinh quang và siêu việt hão huyền
Ngồi bên gốc cây già đang hồi sức
Lặng im nghe rạo rực nhựa hồi sinh
Một làn gió nghi ngờ mà chân thực
Chở vu vơ nao nức chút ân tình
Tự tìm mình mấy nghìn năm quá khứ
Đến ngày nay vẫn cứ mải đi tìm
Vừa tìm mình vừâ làm ra lịch sử
Tìm tạo mình vừa nhớ lại vừa quên
Hồn thiêng nào là mãi mãi Việt Nam