Thơ viết cho tháng năm...

Hide Nguyễn

Du mục số
Khi thời gian có ít, hoặc khi lòng không muốn nói nhiều, muốn một khoảng lặng thì thơ ca luôn làm trọn chức năng của nó. Thơ ca là cánh diều, là bầu sáo trong veo rung lòng người mỗi buổi chiều miên man... Thơ ca là tiếng lòng cứu cánh mỗi khi ta bất lực trước thực tại xô hồ, rối ren...

Thi ca, hay là tiếng đàn rung lên những nỗi niềm rất riêng của nó.


Vô đề


Chiều nay mưa con chợt nhớ
Về một buổi trưa năm những trước
Màu áo vàng
bạc
làm con lẫn giữa phố đồng người Hà Nội
lạc cha...
Con một đứa trẻ thơ dại đã làm mái tóc cha thêm rối
ánh mắt đam chiêu, vời vợi
Chạy vội về nơi con.

Chiều Hà Nội
mát dịu.
Chiều Xuân Đỉnh
con được cha chở che!


Chiều mưa
gọi điện cho ba nghe giọng nói thân thương
Vườn vải lưa thưa
dư âm nặng trĩu lòng...


Ba ơi, con có lỗi
cho tháng năm dài đằng đẵng...

Ba ơi, xa cách thành nỗi nhớ
Cho tháng năm, con sẽ lại về bên ba.
 
chiều buồn ngồi đếm lá rơi. lá rơi rơi mãi tả tơi ngoài trời. ngoài trời cũng tựa cuộc đời. cuộc đời lạnh giá ngoài trời cũng mưa

Như vậy là hè lại sắp đến nữa rùi, buồn quá đi thôi.
Mình hok muốn hè đến chut nào. Hè đến cũng đồng nghĩa với việc giờ chia li đã đến, minh hok muốn xa bạn bè của mình chút nào cả. Cảm giác xa cách đó thật là khó chịu.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top